Nữ Giả Nam Ở Trường Học Nam Sinh
Mối Quan Hệ Bạn...
2024-11-20 03:51:33
Vừa nói xong mấy thân hình cao lớn bắt đầu đi đến như đang đuổi bắt bao vây tiêu diệt con mồi mà tới gần về phía cô không ngừng, thần sắc Ôn Hoài hoảng hốt, lông mi run rẩy, cô lảo đảo lui bước về phía sau.
Một người nhanh chân xông lên bắt được cổ tay cô, lực tay người này cực lớn, Ôn Hoài ra sức giãy giụa cũng không tránh thoát được, thấy những người khác cũng sắp tiếp tục xông lên, trong lòng cô quýnh lên như là con thỏ bị buộc nóng nảy mà bay thẳng đến dùng sức cắn mu bàn tay người đó.
Một miếng cắn này làm người đó ngay lập tức kêu rên, không thể không ném cô ra chửi ầm lên.
“Đù! Dám cắn ông mày! Chán sống à!”
Mặt đầy vẻ hung ác, bộ dạng như là phải tiếp tục xông lên bắt lại cô.
Nhưng mà vận khí người đó không tốt lắm, không cẩn thận dẫm phải viên đá nhô lên khiến chân vẹo đi thiếu chút nữa quăng ngã xuống, bàn tay bắt hụt.
Vóc dáng Ôn Hoài thấp cùng dáng người nhỏ xinh, cô thuận thế trốn sang hướng bên cạnh thế nhưng cũng né được thật!
Bên cạnh nhiều đôi mắt nhìn như vậy, người đó chỉ cảm thấy bị mất mặt tức muốn hộc máu mà mắt đỏ lừ.
Ôn Hoài nhanh chân liền chạy.
Nhưng mà mới chạy ra được mấy bước, một thân hình nóng bỏng dính vào phía sau lưng, Giang Sóc nâng lên bàn tay nhẹ dùng sức, một tay bắt được cổ tay của cô trói lại ở sau người một cái khác thì bóp chặt sau cổ bức cô ngẩng đầu lên.
“Tiểu chú con chân ngắn nhưng không nghĩ là chạy lại rất nhanh!”
Ánh mắt Giang Sóc dừng ở trên cổ yếu ớt tinh tế của cô hơi ngưng lại.
Bây giờ đứng sát vào mới ngửi thấy trên người cô thế mà lại có một mùi thơm ngọt như ẩn như hiện, trên vẻ mặt anh hiện lên tia ý vị sâu xa và nghiên cứu tìm tòi.
Trong lòng Ôn Hoài lại đang kinh sợ, cô không có hầu kết bởi vậy để che giấu cơ thể đặc thù ngày thường toàn là đi đường cúi đầu, cho nên tư thế này sẽ rất dễ dàng bại lộ vấn đề của cô!
Giang Sóc bỗng nhiên buông lỏng tay ra mà đặt ở trên vai cô, da thịt Ôn Hoài run lên tim đập tức khắc nhanh hơn.
Ngón tay đối phương trượt xuống chậm rãi đặt lên trên eo cô, đồng tử Ôn Hoài chấn động.
Không được! Tuyệt đối không được để cậu ta phát hiện thân phận của mình!
Ôn Hoài không biết sức lực từ đâu ra bắt đầu phản kháng, Giang Sóc không nghĩ đến lúc này cô còn dám đối nghịch với mình, đại ý nhất thời thế mà để cô tránh thoát được.
Dưới hai loại cảm xúc hoảng loạn cùng phẫn nộ đan chéo xen kẽ, Ôn Hoài xoay người quăng cho anh ta một cái tát ngay trên mặt: “Cút ngay! Đừng chạm vào tôi!”
Cái tát này kêu lên cực kì vang dội, đánh mà tất cả mọi người nháy mắt ngốc lăng tại chỗ không dám nói.
Ngay cả chính Giang Sóc cũng đều ngây ngẩn cả người.
Ôn Hoài gắt gao cắn môi sấn lúc mọi người lơi lỏng không phản ứng vội vàng chạy đi.
Một lát sau mới rốt cuộc có người ra tiếng run rẩy.
“Xong rồi, biểu tình này của anh Sóc…… Nhìn là biết sắp xảy ra chuyện……”
“Đù má! Chú lùn con kia cũng trâu thật! Đánh anh Sóc về sau chỉ sợ không có ngày lành……”
Trên mặt truyền đến cảm giác nóng rát, bị đánh một cái tát Giang Sóc không giận lại cười, đầu lưỡi chọc vào sau răng khóe miệng gợi lên một ý cười hung ác.
Hay lắm, cái tên chú lùn con này anh nhớ kỹ rồi!
Ôn Hoài trở lại phòng ngủ xong đóng cửa lại, tay sờ qua phát hiện một mảng mồ hôi lạnh phía sau lưng.
Cô kìm lại sự sợ hãi vứt mấy hình ảnh đó ra khỏi đầu, cô hít sâu một hơi ngồi nghỉ ngơi nửa ngày ở trên ghế cảm xúc mới chuyển biến tốt đẹp một chút.
Một người nhanh chân xông lên bắt được cổ tay cô, lực tay người này cực lớn, Ôn Hoài ra sức giãy giụa cũng không tránh thoát được, thấy những người khác cũng sắp tiếp tục xông lên, trong lòng cô quýnh lên như là con thỏ bị buộc nóng nảy mà bay thẳng đến dùng sức cắn mu bàn tay người đó.
Một miếng cắn này làm người đó ngay lập tức kêu rên, không thể không ném cô ra chửi ầm lên.
“Đù! Dám cắn ông mày! Chán sống à!”
Mặt đầy vẻ hung ác, bộ dạng như là phải tiếp tục xông lên bắt lại cô.
Nhưng mà vận khí người đó không tốt lắm, không cẩn thận dẫm phải viên đá nhô lên khiến chân vẹo đi thiếu chút nữa quăng ngã xuống, bàn tay bắt hụt.
Vóc dáng Ôn Hoài thấp cùng dáng người nhỏ xinh, cô thuận thế trốn sang hướng bên cạnh thế nhưng cũng né được thật!
Bên cạnh nhiều đôi mắt nhìn như vậy, người đó chỉ cảm thấy bị mất mặt tức muốn hộc máu mà mắt đỏ lừ.
Ôn Hoài nhanh chân liền chạy.
Nhưng mà mới chạy ra được mấy bước, một thân hình nóng bỏng dính vào phía sau lưng, Giang Sóc nâng lên bàn tay nhẹ dùng sức, một tay bắt được cổ tay của cô trói lại ở sau người một cái khác thì bóp chặt sau cổ bức cô ngẩng đầu lên.
“Tiểu chú con chân ngắn nhưng không nghĩ là chạy lại rất nhanh!”
Ánh mắt Giang Sóc dừng ở trên cổ yếu ớt tinh tế của cô hơi ngưng lại.
Bây giờ đứng sát vào mới ngửi thấy trên người cô thế mà lại có một mùi thơm ngọt như ẩn như hiện, trên vẻ mặt anh hiện lên tia ý vị sâu xa và nghiên cứu tìm tòi.
Trong lòng Ôn Hoài lại đang kinh sợ, cô không có hầu kết bởi vậy để che giấu cơ thể đặc thù ngày thường toàn là đi đường cúi đầu, cho nên tư thế này sẽ rất dễ dàng bại lộ vấn đề của cô!
Giang Sóc bỗng nhiên buông lỏng tay ra mà đặt ở trên vai cô, da thịt Ôn Hoài run lên tim đập tức khắc nhanh hơn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngón tay đối phương trượt xuống chậm rãi đặt lên trên eo cô, đồng tử Ôn Hoài chấn động.
Không được! Tuyệt đối không được để cậu ta phát hiện thân phận của mình!
Ôn Hoài không biết sức lực từ đâu ra bắt đầu phản kháng, Giang Sóc không nghĩ đến lúc này cô còn dám đối nghịch với mình, đại ý nhất thời thế mà để cô tránh thoát được.
Dưới hai loại cảm xúc hoảng loạn cùng phẫn nộ đan chéo xen kẽ, Ôn Hoài xoay người quăng cho anh ta một cái tát ngay trên mặt: “Cút ngay! Đừng chạm vào tôi!”
Cái tát này kêu lên cực kì vang dội, đánh mà tất cả mọi người nháy mắt ngốc lăng tại chỗ không dám nói.
Ngay cả chính Giang Sóc cũng đều ngây ngẩn cả người.
Ôn Hoài gắt gao cắn môi sấn lúc mọi người lơi lỏng không phản ứng vội vàng chạy đi.
Một lát sau mới rốt cuộc có người ra tiếng run rẩy.
“Xong rồi, biểu tình này của anh Sóc…… Nhìn là biết sắp xảy ra chuyện……”
“Đù má! Chú lùn con kia cũng trâu thật! Đánh anh Sóc về sau chỉ sợ không có ngày lành……”
Trên mặt truyền đến cảm giác nóng rát, bị đánh một cái tát Giang Sóc không giận lại cười, đầu lưỡi chọc vào sau răng khóe miệng gợi lên một ý cười hung ác.
Hay lắm, cái tên chú lùn con này anh nhớ kỹ rồi!
Ôn Hoài trở lại phòng ngủ xong đóng cửa lại, tay sờ qua phát hiện một mảng mồ hôi lạnh phía sau lưng.
Cô kìm lại sự sợ hãi vứt mấy hình ảnh đó ra khỏi đầu, cô hít sâu một hơi ngồi nghỉ ngơi nửa ngày ở trên ghế cảm xúc mới chuyển biến tốt đẹp một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro