Chương 4
Thu Đao Ngư Ngư
2024-07-26 00:44:27
Ta bước xuống từ trên ghế, bắt đầu lâm vào tự hỏi.
Rốt cuộc là ngủ với một người đàn ông xa lạ đáng sợ hay là đầu thai đến Ấn Độ đáng sợ hơn.
Hệ thống thấy vậy lập tức khuyên nhủ: “Ký chủ yên tâm đi, hoàng đế này có tướng mạo rất anh tuấn, không có béo như lợn đâu, dù sao thì đây cũng là truyện cung đấu ngọt sủng cơ mà, sao hoàng đế kia có thể tệ cho được?”
Ta im lặng suy nghĩ vài giây: “Hắn có giỏi chuyện đó không vậy?”
Ta vội vàng mưu sinh trong mười mấy năm, sau đó lại vội vàng trả nợ.
Lớn đến từng này rồi mà còn chưa trải qua chuyện đó bao giờ.
Hệ thống đỏ mặt nói: “Chắc là…cũng ổn.”
…
Trong lúc bọn ta đang nói chuyện thì cẩu hoàng đế đã đi vào.
Ta không thỉnh an cũng không nói gì cả, nhìn chằm chằm khuôn mặt của hắn một hồi.
Con người đều thích cái đẹp, ta cũng không ngoại lệ.
Chỉ thấy cẩu hoàng đế này có làn mi cong vút, mũi cũng cao, đôi mắt đen thâm thuý, mặt mày góc cạnh.
Đúng là nhìn cũng ổn áp phết.
Hắn đón ánh mắt của ta rồi nhướng mày hỏi: “Cớ sao ái phi lại nhìn trẫm như vậy?”
“Chỉ là ta cảm thấy hôm nay Thánh Thượng phá lệ anh tuấn đó mà.”
Đáy lòng ta dâng lên một cổ hưng phấn nhỏ, trong lòng thì yên lặng cảm thán.
[Đúng là đẹp trai thật, ngủ cũng không lỗ, nhưng mà nhìn có hơi gầy chút, không biết có cơ bụng tám múi không, có giỏi làm chuyện kia không.]
Ta vừa nói xong thì khoé miệng của hoàng đế vốn dĩ đang cong lên lại bỗng hơi cứng đờ.
Ánh mắt sâu thẳm của hắn nhìn về phía ta: “Gần đây vì quốc sự bận rộn nên vắng vẻ Quý phi, chẳng lẽ ái phi đang tức giận?”
Ta ngoài miệng thì nói quốc sự quan trọng, trong lòng lại nghĩ [không tới càng tốt, tới rồi còn phải khách sáo với hắn mệt chết đi được.]
Khoé miệng hoàng đế hơi động đậy, tiếp tục quan tâm như thường lệ.
Ta đều trả lời giống nhau bằng mấy từ như “Ồ”, “Đúng vậy”, Khá tốt.”
Thực tế nội tâm của ta điên cuồng phàn nàn với hệ thống.
[Có phải hắn tới Đôn Hoàng không vậy, vẽ vời nhiều như vậy làm gì.]
[Chỉ một chữ “Làm” thôi là xong việc rồi.]
[Nghe nói nam nhân qua tuổi 25 là sẽ đi xuống sườn núi, ta nhớ không lầm thì hình như cẩu hoàng đế vừa qua 20 tuổi thì phải, mới nhỏ tuổi như vậy mà đã không được rồi, tội nghiệp ghê.]
[Haiz, dù sao đều phải chết, hay là trước khi chết ta tìm một tên thị vệ 18 tuổi để thử xem thế nào?]
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Rốt cuộc là ngủ với một người đàn ông xa lạ đáng sợ hay là đầu thai đến Ấn Độ đáng sợ hơn.
Hệ thống thấy vậy lập tức khuyên nhủ: “Ký chủ yên tâm đi, hoàng đế này có tướng mạo rất anh tuấn, không có béo như lợn đâu, dù sao thì đây cũng là truyện cung đấu ngọt sủng cơ mà, sao hoàng đế kia có thể tệ cho được?”
Ta im lặng suy nghĩ vài giây: “Hắn có giỏi chuyện đó không vậy?”
Ta vội vàng mưu sinh trong mười mấy năm, sau đó lại vội vàng trả nợ.
Lớn đến từng này rồi mà còn chưa trải qua chuyện đó bao giờ.
Hệ thống đỏ mặt nói: “Chắc là…cũng ổn.”
…
Trong lúc bọn ta đang nói chuyện thì cẩu hoàng đế đã đi vào.
Ta không thỉnh an cũng không nói gì cả, nhìn chằm chằm khuôn mặt của hắn một hồi.
Con người đều thích cái đẹp, ta cũng không ngoại lệ.
Chỉ thấy cẩu hoàng đế này có làn mi cong vút, mũi cũng cao, đôi mắt đen thâm thuý, mặt mày góc cạnh.
Đúng là nhìn cũng ổn áp phết.
Hắn đón ánh mắt của ta rồi nhướng mày hỏi: “Cớ sao ái phi lại nhìn trẫm như vậy?”
“Chỉ là ta cảm thấy hôm nay Thánh Thượng phá lệ anh tuấn đó mà.”
Đáy lòng ta dâng lên một cổ hưng phấn nhỏ, trong lòng thì yên lặng cảm thán.
[Đúng là đẹp trai thật, ngủ cũng không lỗ, nhưng mà nhìn có hơi gầy chút, không biết có cơ bụng tám múi không, có giỏi làm chuyện kia không.]
Ta vừa nói xong thì khoé miệng của hoàng đế vốn dĩ đang cong lên lại bỗng hơi cứng đờ.
Ánh mắt sâu thẳm của hắn nhìn về phía ta: “Gần đây vì quốc sự bận rộn nên vắng vẻ Quý phi, chẳng lẽ ái phi đang tức giận?”
Ta ngoài miệng thì nói quốc sự quan trọng, trong lòng lại nghĩ [không tới càng tốt, tới rồi còn phải khách sáo với hắn mệt chết đi được.]
Khoé miệng hoàng đế hơi động đậy, tiếp tục quan tâm như thường lệ.
Ta đều trả lời giống nhau bằng mấy từ như “Ồ”, “Đúng vậy”, Khá tốt.”
Thực tế nội tâm của ta điên cuồng phàn nàn với hệ thống.
[Có phải hắn tới Đôn Hoàng không vậy, vẽ vời nhiều như vậy làm gì.]
[Chỉ một chữ “Làm” thôi là xong việc rồi.]
[Nghe nói nam nhân qua tuổi 25 là sẽ đi xuống sườn núi, ta nhớ không lầm thì hình như cẩu hoàng đế vừa qua 20 tuổi thì phải, mới nhỏ tuổi như vậy mà đã không được rồi, tội nghiệp ghê.]
[Haiz, dù sao đều phải chết, hay là trước khi chết ta tìm một tên thị vệ 18 tuổi để thử xem thế nào?]
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro