Ở Thế Giới Kinh Dị Vô Hạn Gian Lận
Vùng Biển Hắc Á...
Loạn Thất Bát Tiêu
2024-09-18 16:37:30
Thẩm Tùng Nhiên đi đến trước tượng gỗ, nếu không có ánh sáng nhấp nháy thì tượng gỗ sẽ không có gì đặc biệt.
Cô đưa tay sờ vào miếng gỗ, nhìn kỹ càng thì phát hiện có đường nối rất nhỏ, đây không phải là một bức tượng gỗ nguyên vẹn, ít nhất mảnh này này là được nhét vào. Nhưng khớp này quá chặt chẽ, căn bản không thể như vậy lấy ra được.
Vốn dĩ còn suy nghĩ làm thế nào để lấy nó ra thì cảm nhận được có người nắm lấy vai mình lắc, Thẩm Tùng Nhiên mở mắt ra, liền thấy đó là Hoàng Hạo.
“Có chuyện gì thế?”
Cô cũng không tức giận, điềm tĩnh hỏi anh ta.
"Trên biển có một xoáy nước cách du thuyền không xa, cô có muốn đi xem một chút không? Có vẻ xoáy nước không đơn giản."
Thẩm Tùng Nhiên đứng dậy phủi nhẹ vào quần áo, đúng lúc cô muốn lên tầng thượng xem thử tượng gỗ.
Lúc này có người kêu lên:
"Diện tích của xoáy nước đã lớn hơn. Nếu cứ tiếp tục như vậy, liệu nó có hút con tàu vào đó không?"
Thẩm Tùng Nhiên không để ý đến xoáy nước mà là đi đến chỗ tượng gỗ, bắt đầu mày mò xung quanh, sự chú ý của những người khác đều đổ dồn vào xoáy nước bên kia.
Sau đó quay người lại liền thấy Thẩm Tùng Nhiên đang mày mò cái tượng gỗ, Hoàng Hạo tò mò đi tới:
"Tượng gỗ này có cái gì không bình thường sao?"
Một số người bắt đầu suy đoán: “Sẽ không phải là tất cả tai họa đều là tượng gỗ này đem đến nhé?”
Nhìn thấy đoán mò đã đạt đến trình độ này, Thẩm Tùng Nhiên lập tức lắc đầu,
"Cái này không có vấn đề, chỉ muốn xem cơ quan ở đâu thôi."
Nhìn cô mò mẫm, mọi người đều đến giúp cô, ở đâu cũng bấm vào. Cuối cùng, vẫn là một cậu bé vóc dáng thấp bé ấn vào đâu đó trên thân gỗ, thứ được gắn khớp với tượng gỗ cũng rơi ra ngoài.
Thẩm Tùng Nhiên bắt được thì phát hiện ra đó là một con dấu, bộ phận lòi ra ngoài là phần đáy con dấu, phần khớp vào bên trong chính là phần thân nhô ra của con dấu. Cô cầm con dấu, cũng nhận được lời nhắc nhở của hệ thống
[Đây là đạo cụ cấp vàng - con dấu gỗ liễu may mắn, có thể dùng để trấn áp ác quỷ, trục xuất ác ma;
Nhiệm vụ giả có thể chọn giữ đạo cụ sử dụng cho riêng của mình, hoặc sử dụng đạo cụ này hoàn thành nhiệm vụ ẩn: trấn áp ác quỷ dưới biển hắc ám, từ đó có thể đảm bảo sức mạnh bị trấn áp kéo dài ba trăm năm. 】
Điều này đối với đại đa số nhiệm vụ giả mà nói là vấn đề khó lựa chọn.
Đầu tiên, nhiệm vụ chỉ còn có mấy tiếng nữa thôi, bọn họ sống sót đến lúc đó thì có thể trở lại thế giới thực, nếu như bây giờ cô thu vào đạo cụ cấp vàng này thì rất nhiều nhiệm vụ sau đó cơ bản không cần phải sợ hãi.
Nhưng sau khi bọn họ rời đi, tất cả người trên con tàu này có thể chết, ngay cả những người sống này cũng có thể chết, ác quỷ dưới biển hắc ám thực lực có thể trở nên mạnh mẽ hơn.
Cô cầm con dấu, những người khác cũng đi tới: “Đây là đồ vật bảo vệ chúng ta sao?”
Thẩm Tùng Nhiên nhìn phong ấn nói: "Có lẽ vậy."
Nói vậy đây là con dấu bảo vệ bọn họ, nhưng dựa vào cái gì, làm sao cô ấy lại biết được.
Vốn dĩ bọn họ còn muốn nhìn thêm vài lần nhưng con tàu đang dừng đột nhiên lại chuyển động, đưa tầm mắt nhìn ra, vòng xoáy dưới Hắc Hải lại lớn dần lên, dường như nóng lòng muốn kéo bọn họ vào.
Phía dưới truyền đến tiếng thét chói tai, Thẩm Tùng Nhiên lập tức cầm con dấu chạy xuống.
Vương Mặc là bị âm thanh hỗn loạn đánh thức, nhìn thấy cô gái kia bị gọi lên tầng thượng, nói ở đó có xoáy nước, anh ta tiếp tục cúi đầu muốn ngủ, thời gian ở lại đây cũng không còn nhiều nữa.
Cho đến hiện tại anh đã thu được rất nhiều tích phân, có thể xem như là thu hoạch phong phú.
Một lúc sau nghe thấy tiếng hét, hắn cảm thấy kỳ lạ đứng dậy xem xét tình hình, kết quả vừa bước ra ngoài liền bị một người chạy đến trước mặt nắm lấy cánh tay hắn, muốn đẩy hắn về phía trước.
Tuy nhiên, sau khi thực hiện nhiều nhiệm vụ kỳ lạ khác nhau, anh ta đã tập thể dục thể lực nhìn chung khá tốt nên đẩy thế nào cũng đứng sừng sững đó không động đậy.
“Anh làm gì vậy!”
Vương Mặc vốn tâm tình không tốt, lại bị người chạm vào như vậy.
Người đàn ông chạy tới rất gầy, giống như trên internet nói là bài cốt nam, thấy Vương Mặc đang nhìn mình chằm chằm, không dám nói thêm lời nào nữa, quay người bỏ chạy.
Nhưng Vương Mặc rất nhanh liền biết tại sao anh ta lại sợ hãi thành như vậy, nơi hành lang cách bọn họ không xa có mấy con quỷ đang đi tới. Bất quá đã bị ánh sáng vàng chặn lại, nhưng vẫn mặc kệ không quan tâm tiến về phía trước, dù có hét lên đau đớn thì vẫn tiếp tục. Nhìn thấy bộ dạng quỷ rõ ràng như vậy, các hành khách đương nhiên sợ hãi hét oe oé lên.
Lúc này Thẩm Tùng Nhiên cũng chạy xuống, sau khi nhìn thấy cô, những con quỷ đó càng hưng phấn cùng kích động hơn, những người khác cũng nhìn thấy tình huống này.
"Chuyện gì vậy? Cô ấy vừa đi xuống những con ma này càng phấn khích hơn."
“ Không phải là đến tìm cô ta đấy chứ?”
“ Nói vậy nghe cũng giống, trước đó chính là cô ta đột nhiên biết rõ quỷ ở đâu, ngay lập tức liền đâm trúng.”
"Đây có phải là âm mưu..."
Các hành khách rơi vào trạng thái rối loạn cảm xúc, cũng không quan tâm đến cái gì liền bắt đầu suy đoán. Vương Mặc khinh thường suy đoán của những người này, bọn họ lại không phải người thế giới này, có thể có âm mưu gì.
Con quỷ đầu tiên đi qua, nhưng rất nhanh bị bốc hơi, sau đó liên tiếp có thêm nhiều con quỷ tới, trong hành lang vang lên một tiếng kêu thảm thiết, mọi người dùng hết sức chạy lên cầu thang.
Thẩm Tùng Nhiên bị bọn họ đẩy lùi về sau, ánh sáng cũng lùi lại, những người bị bỏ lại phía sau nhìn thấy ma tiến thêm một bước, cảm xúc kích động là hét.
"Đi nhanh lên, để chúng ta đi đằng trước đi!"
"Tôi không thể chen vào!"
Phía dưới bọn họ chen chúc như vậy, ở trên liền có người bị đẩy xuống hồ bơi, sau đó càng có nhiều người rơi xuống. Sau khi nhiều người chen lên như vậy, phía sau có người tiến lên được, trông thấy có hiệu quả, những người ở phía sau cố gắng hết sức đẩy người về phía trước.
Có người vừa mới ngã xuống bể bơi, vẫn chưa ngoi lên, lại bị người ngã xuống tiếp theo đạp xuống, người càng ngày càng nhiều, anh ta muốn ngoi lên hít thở một chút cũng không thể được.
Bây giờ mọi người đều bị ép chặt, không khí trong phổi anh ta ngày càng ít đi, muốn đem người bên cạnh đẩy ra để mình có thể ngoi lên khỏi mặt nước để hít thở nhưng thất bại, sau đó cơ thể anh ta run rẩy run rẩy, cuối cùng bất động.
Thẩm Tùng Nhiên vẫn đang giãy giụa trong đám người, cô không thể ngã xuống, ngay khi ngã xuống sẽ bị giẫm đạp, sẽ bị dẫm chết ở đây, đến lúc đó không còn sống sót trở về thế giới của mình.
Vương Mặc cũng ở phía sau, nhìn thấy ma đến gần, trong lòng cũng bất an, đẩy người đang cản đường ra để tiến về phía trước. Chẳng bao lâu sau, hắn cảm thấy sống lưng lạnh buốt, biết có quỷ đang tới, hắn không chút do dự đẩy người bên cạnh qua, bên tai vang lên tiếng kêu thảm thiết, cũng không quay đầu lại nhìn, hắn cần phải sống sót.
Những người khác nhìn thấy hành vi của Vương Mặc, thấy hắn chỗ nào còn giống đại sư tróc quỷ, hợp lực chèn ép hắn, thậm chí còn dùng tay đẩy hắn.
Thay vì đẩy một người vô tội để cho mình một cơ hội, không bằng đẩy một tên cố ý giết người.
Những người ở tầng thượng cũng khó chịu, vốn dĩ ở đây có nhiều người đã bị đẩy đến dính vào lan can tàu, nếu cứ tiếp tục như vậy, họ sẽ ngã xuống.
"Đừng đẩy nữa! Chúng ta sẽ rơi xuống mất, chết tiệt!"
Nhưng không ai để ý đến cô ta. Điều này sau một lúc thực sự ứng nghiệm, lan can ở tầng thượng bị biến dạng, có người không thể chống đỡ nổi, cảm giác thất lạc ập đến, sau đó thấy mình rơi xuống.
Nhưng mỗi tầng của tàu du lịch đều có phần lồi ra, người này trực tiếp rơi thẳng xuống boong tàu tầng 3. Những người ở lan can nhìn thấy cô vẫn còn cử động, vừa thở phào nhẹ nhõm thì nghe tiếng hét của người phụ nữ.
"Đừng qua đây! Ahhhh! Cứu mạng ahhhhh!"
Làm sao họ lại quên mất tầng dưới có ma? Quả nhiên, họ nhìn thấy một bàn tay khô héo vươn về phía người phụ nữ, sau đó càng ngày càng có nhiều bàn tay tóm lấy cô. Người phụ nữ ngẩng đầu lên hy vọng ở tầng trên sẽ có người cứu mình, làm sao có khả năng. Cứ như vậy, giữa tiếng la hét, người phụ nữ bị kéo đi, những người ở lan can có thể nhìn thấy rõ máu bắn tung tóe. Đầu của người phụ nữ lăn qua, khuôn mặt của cô ấy hướng về phía trên.
Điều này khiến bọn họ bị kích thích sâu sắc, mọi người quay đầu lại rất ăn ý đưa tay ra đẩy người chèn ép của mình ra, thậm chí có người còn đạp vào lan can để dùng lực.
Những người xung quanh cùng nhau dùng sức, tầng thượng bên này lại là một phiên hỗn loạn.
Cô đưa tay sờ vào miếng gỗ, nhìn kỹ càng thì phát hiện có đường nối rất nhỏ, đây không phải là một bức tượng gỗ nguyên vẹn, ít nhất mảnh này này là được nhét vào. Nhưng khớp này quá chặt chẽ, căn bản không thể như vậy lấy ra được.
Vốn dĩ còn suy nghĩ làm thế nào để lấy nó ra thì cảm nhận được có người nắm lấy vai mình lắc, Thẩm Tùng Nhiên mở mắt ra, liền thấy đó là Hoàng Hạo.
“Có chuyện gì thế?”
Cô cũng không tức giận, điềm tĩnh hỏi anh ta.
"Trên biển có một xoáy nước cách du thuyền không xa, cô có muốn đi xem một chút không? Có vẻ xoáy nước không đơn giản."
Thẩm Tùng Nhiên đứng dậy phủi nhẹ vào quần áo, đúng lúc cô muốn lên tầng thượng xem thử tượng gỗ.
Lúc này có người kêu lên:
"Diện tích của xoáy nước đã lớn hơn. Nếu cứ tiếp tục như vậy, liệu nó có hút con tàu vào đó không?"
Thẩm Tùng Nhiên không để ý đến xoáy nước mà là đi đến chỗ tượng gỗ, bắt đầu mày mò xung quanh, sự chú ý của những người khác đều đổ dồn vào xoáy nước bên kia.
Sau đó quay người lại liền thấy Thẩm Tùng Nhiên đang mày mò cái tượng gỗ, Hoàng Hạo tò mò đi tới:
"Tượng gỗ này có cái gì không bình thường sao?"
Một số người bắt đầu suy đoán: “Sẽ không phải là tất cả tai họa đều là tượng gỗ này đem đến nhé?”
Nhìn thấy đoán mò đã đạt đến trình độ này, Thẩm Tùng Nhiên lập tức lắc đầu,
"Cái này không có vấn đề, chỉ muốn xem cơ quan ở đâu thôi."
Nhìn cô mò mẫm, mọi người đều đến giúp cô, ở đâu cũng bấm vào. Cuối cùng, vẫn là một cậu bé vóc dáng thấp bé ấn vào đâu đó trên thân gỗ, thứ được gắn khớp với tượng gỗ cũng rơi ra ngoài.
Thẩm Tùng Nhiên bắt được thì phát hiện ra đó là một con dấu, bộ phận lòi ra ngoài là phần đáy con dấu, phần khớp vào bên trong chính là phần thân nhô ra của con dấu. Cô cầm con dấu, cũng nhận được lời nhắc nhở của hệ thống
[Đây là đạo cụ cấp vàng - con dấu gỗ liễu may mắn, có thể dùng để trấn áp ác quỷ, trục xuất ác ma;
Nhiệm vụ giả có thể chọn giữ đạo cụ sử dụng cho riêng của mình, hoặc sử dụng đạo cụ này hoàn thành nhiệm vụ ẩn: trấn áp ác quỷ dưới biển hắc ám, từ đó có thể đảm bảo sức mạnh bị trấn áp kéo dài ba trăm năm. 】
Điều này đối với đại đa số nhiệm vụ giả mà nói là vấn đề khó lựa chọn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đầu tiên, nhiệm vụ chỉ còn có mấy tiếng nữa thôi, bọn họ sống sót đến lúc đó thì có thể trở lại thế giới thực, nếu như bây giờ cô thu vào đạo cụ cấp vàng này thì rất nhiều nhiệm vụ sau đó cơ bản không cần phải sợ hãi.
Nhưng sau khi bọn họ rời đi, tất cả người trên con tàu này có thể chết, ngay cả những người sống này cũng có thể chết, ác quỷ dưới biển hắc ám thực lực có thể trở nên mạnh mẽ hơn.
Cô cầm con dấu, những người khác cũng đi tới: “Đây là đồ vật bảo vệ chúng ta sao?”
Thẩm Tùng Nhiên nhìn phong ấn nói: "Có lẽ vậy."
Nói vậy đây là con dấu bảo vệ bọn họ, nhưng dựa vào cái gì, làm sao cô ấy lại biết được.
Vốn dĩ bọn họ còn muốn nhìn thêm vài lần nhưng con tàu đang dừng đột nhiên lại chuyển động, đưa tầm mắt nhìn ra, vòng xoáy dưới Hắc Hải lại lớn dần lên, dường như nóng lòng muốn kéo bọn họ vào.
Phía dưới truyền đến tiếng thét chói tai, Thẩm Tùng Nhiên lập tức cầm con dấu chạy xuống.
Vương Mặc là bị âm thanh hỗn loạn đánh thức, nhìn thấy cô gái kia bị gọi lên tầng thượng, nói ở đó có xoáy nước, anh ta tiếp tục cúi đầu muốn ngủ, thời gian ở lại đây cũng không còn nhiều nữa.
Cho đến hiện tại anh đã thu được rất nhiều tích phân, có thể xem như là thu hoạch phong phú.
Một lúc sau nghe thấy tiếng hét, hắn cảm thấy kỳ lạ đứng dậy xem xét tình hình, kết quả vừa bước ra ngoài liền bị một người chạy đến trước mặt nắm lấy cánh tay hắn, muốn đẩy hắn về phía trước.
Tuy nhiên, sau khi thực hiện nhiều nhiệm vụ kỳ lạ khác nhau, anh ta đã tập thể dục thể lực nhìn chung khá tốt nên đẩy thế nào cũng đứng sừng sững đó không động đậy.
“Anh làm gì vậy!”
Vương Mặc vốn tâm tình không tốt, lại bị người chạm vào như vậy.
Người đàn ông chạy tới rất gầy, giống như trên internet nói là bài cốt nam, thấy Vương Mặc đang nhìn mình chằm chằm, không dám nói thêm lời nào nữa, quay người bỏ chạy.
Nhưng Vương Mặc rất nhanh liền biết tại sao anh ta lại sợ hãi thành như vậy, nơi hành lang cách bọn họ không xa có mấy con quỷ đang đi tới. Bất quá đã bị ánh sáng vàng chặn lại, nhưng vẫn mặc kệ không quan tâm tiến về phía trước, dù có hét lên đau đớn thì vẫn tiếp tục. Nhìn thấy bộ dạng quỷ rõ ràng như vậy, các hành khách đương nhiên sợ hãi hét oe oé lên.
Lúc này Thẩm Tùng Nhiên cũng chạy xuống, sau khi nhìn thấy cô, những con quỷ đó càng hưng phấn cùng kích động hơn, những người khác cũng nhìn thấy tình huống này.
"Chuyện gì vậy? Cô ấy vừa đi xuống những con ma này càng phấn khích hơn."
“ Không phải là đến tìm cô ta đấy chứ?”
“ Nói vậy nghe cũng giống, trước đó chính là cô ta đột nhiên biết rõ quỷ ở đâu, ngay lập tức liền đâm trúng.”
"Đây có phải là âm mưu..."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Các hành khách rơi vào trạng thái rối loạn cảm xúc, cũng không quan tâm đến cái gì liền bắt đầu suy đoán. Vương Mặc khinh thường suy đoán của những người này, bọn họ lại không phải người thế giới này, có thể có âm mưu gì.
Con quỷ đầu tiên đi qua, nhưng rất nhanh bị bốc hơi, sau đó liên tiếp có thêm nhiều con quỷ tới, trong hành lang vang lên một tiếng kêu thảm thiết, mọi người dùng hết sức chạy lên cầu thang.
Thẩm Tùng Nhiên bị bọn họ đẩy lùi về sau, ánh sáng cũng lùi lại, những người bị bỏ lại phía sau nhìn thấy ma tiến thêm một bước, cảm xúc kích động là hét.
"Đi nhanh lên, để chúng ta đi đằng trước đi!"
"Tôi không thể chen vào!"
Phía dưới bọn họ chen chúc như vậy, ở trên liền có người bị đẩy xuống hồ bơi, sau đó càng có nhiều người rơi xuống. Sau khi nhiều người chen lên như vậy, phía sau có người tiến lên được, trông thấy có hiệu quả, những người ở phía sau cố gắng hết sức đẩy người về phía trước.
Có người vừa mới ngã xuống bể bơi, vẫn chưa ngoi lên, lại bị người ngã xuống tiếp theo đạp xuống, người càng ngày càng nhiều, anh ta muốn ngoi lên hít thở một chút cũng không thể được.
Bây giờ mọi người đều bị ép chặt, không khí trong phổi anh ta ngày càng ít đi, muốn đem người bên cạnh đẩy ra để mình có thể ngoi lên khỏi mặt nước để hít thở nhưng thất bại, sau đó cơ thể anh ta run rẩy run rẩy, cuối cùng bất động.
Thẩm Tùng Nhiên vẫn đang giãy giụa trong đám người, cô không thể ngã xuống, ngay khi ngã xuống sẽ bị giẫm đạp, sẽ bị dẫm chết ở đây, đến lúc đó không còn sống sót trở về thế giới của mình.
Vương Mặc cũng ở phía sau, nhìn thấy ma đến gần, trong lòng cũng bất an, đẩy người đang cản đường ra để tiến về phía trước. Chẳng bao lâu sau, hắn cảm thấy sống lưng lạnh buốt, biết có quỷ đang tới, hắn không chút do dự đẩy người bên cạnh qua, bên tai vang lên tiếng kêu thảm thiết, cũng không quay đầu lại nhìn, hắn cần phải sống sót.
Những người khác nhìn thấy hành vi của Vương Mặc, thấy hắn chỗ nào còn giống đại sư tróc quỷ, hợp lực chèn ép hắn, thậm chí còn dùng tay đẩy hắn.
Thay vì đẩy một người vô tội để cho mình một cơ hội, không bằng đẩy một tên cố ý giết người.
Những người ở tầng thượng cũng khó chịu, vốn dĩ ở đây có nhiều người đã bị đẩy đến dính vào lan can tàu, nếu cứ tiếp tục như vậy, họ sẽ ngã xuống.
"Đừng đẩy nữa! Chúng ta sẽ rơi xuống mất, chết tiệt!"
Nhưng không ai để ý đến cô ta. Điều này sau một lúc thực sự ứng nghiệm, lan can ở tầng thượng bị biến dạng, có người không thể chống đỡ nổi, cảm giác thất lạc ập đến, sau đó thấy mình rơi xuống.
Nhưng mỗi tầng của tàu du lịch đều có phần lồi ra, người này trực tiếp rơi thẳng xuống boong tàu tầng 3. Những người ở lan can nhìn thấy cô vẫn còn cử động, vừa thở phào nhẹ nhõm thì nghe tiếng hét của người phụ nữ.
"Đừng qua đây! Ahhhh! Cứu mạng ahhhhh!"
Làm sao họ lại quên mất tầng dưới có ma? Quả nhiên, họ nhìn thấy một bàn tay khô héo vươn về phía người phụ nữ, sau đó càng ngày càng có nhiều bàn tay tóm lấy cô. Người phụ nữ ngẩng đầu lên hy vọng ở tầng trên sẽ có người cứu mình, làm sao có khả năng. Cứ như vậy, giữa tiếng la hét, người phụ nữ bị kéo đi, những người ở lan can có thể nhìn thấy rõ máu bắn tung tóe. Đầu của người phụ nữ lăn qua, khuôn mặt của cô ấy hướng về phía trên.
Điều này khiến bọn họ bị kích thích sâu sắc, mọi người quay đầu lại rất ăn ý đưa tay ra đẩy người chèn ép của mình ra, thậm chí có người còn đạp vào lan can để dùng lực.
Những người xung quanh cùng nhau dùng sức, tầng thượng bên này lại là một phiên hỗn loạn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro