Ôn Chung Ý: Tìm Lại Yêu Thương Trong Xã Hội Bình Thường

Chương 8

2024-10-25 23:39:06

Mạnh Xuyên nhìn chằm chằm vào Ôn Chung Ý, một cảm giác quen thuộc nhưng không thể nắm bắt được bỗng dâng lên trong lòng anh. Hắn nhận ra mình không muốn chỉ là nhìn qua rồi bỏ đi, một điều gì đó trong ánh mắt Ôn Chung Ý khiến hắn cảm thấy không thể rời mắt.

"Ôn Chung Ý," Mạnh Xuyên lặp lại tên anh, như thể đó là điều gì đó quan trọng cần được nhớ kỹ. "Ta có cảm giác chúng ta đã từng gặp nhau."

Ôn Chung Ý nhìn Mạnh Xuyên, lòng tràn đầy sự phức tạp. "Có lẽ," anh thản nhiên nói, giọng không chứa chất bất kỳ cảm xúc nào, "nhưng dường như ngươi đã quên mất điều đó."

Mạnh Xuyên nhận ra sự xa cách trong giọng nói của Ôn Chung Ý, và điều này làm anh khó chịu. "Nếu ta đã quên, thì bây giờ ta muốn nhớ lại," Mạnh Xuyên nói một cách chân thành. "Có lẽ chúng ta có thể bắt đầu lại, như những người bạn."

Ôn Chung Ý mỉm cười, một nụ cười buồn. "Bạn bè, à?" anh nói. "Có lẽ đó là một khởi đầu. Nhưng ta không chắc ngươi sẽ nhớ được những gì đã mất."

"Chúng ta không thể biết nếu không thử," Mạnh Xuyên đáp, ánh mắt đầy quyết tâm. Anh không biết tại sao, nhưng cảm giác này, cảm giác muốn biết về Ôn Chung Ý, về quá khứ mà họ có thể đã chia sẻ, trở nên quan trọng với anh.

"Hãy cho ta cơ hội," Mạnh Xuyên nói, tiếp cận và đứng gần Ôn Chung Ý hơn. "Chúng ta hãy cùng nhau tìm hiểu, và xem chúng ta có thể tìm lại được những gì đã mất không."

Ôn Chung Ý nhìn vào mắt Mạnh Xuyên, tìm kiếm dấu hiệu của sự thật trong đó. Cuối cùng, anh gật đầu, một dấu hiệu nhỏ nhưng quan trọng của sự đồng ý. "Được," Ôn Chung Ý nói. "Chúng ta sẽ thử."

Mạnh Xuyên mỉm cười, một nụ cười rạng rỡ mà Ôn Chung Ý chưa từng thấy trước đây. Có điều gì đó trong nụ cười đó khiến trái tim Ôn Chung Ý bất giác đập nhanh hơn.

Họ bắt đầu bằng cách trò chuyện về những điều bình thường, những sở thích, công việc, và cuộc sống hàng ngày của họ, mỗi câu chuyện nhỏ như một bước đệm vững chắc về phía việc hiểu nhau hơn. Mạnh Xuyên lắng nghe mỗi từ một cách chăm chú, và Ôn Chung Ý dần dần mở lòng, cho phép mình hy vọng rằng, có thể, chỉ có thể, họ có thể tìm lại được nhau.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mạnh Xuyên nhận thấy khoảng cách giữa họ, đứng thẳng người, nhẹ nhàng điều chỉnh tư thế để Ôn Chung Ý cảm thấy thoải mái hơn. Anh cười, ánh mắt sáng ngời dừng lại trên khuôn mặt của Ôn Chung Ý: “Tối nay, ta mời ngươi ăn tối. Ngươi thích ăn gì?”

Ôn Chung Ý nhìn Mạnh Xuyên một cách cẩn thận, đôi mắt sáng ngời chưa bao giờ hoàn toàn mở lòng với ai kể từ khi anh bị tổn thương. Cuối cùng, anh nhẹ giọng đáp: “Ăn gì cũng được.”

“Vậy thì, để ta dẫn ngươi đến một nơi.” Mạnh Xuyên nói, không giấu được sự phấn khích trong giọng nói của mình. “Ta biết một quán có món Bản Lật Tô rất ngon.”

Khuôn mặt Ôn Chung Ý lộ ra một chút ngạc nhiên, nhưng rồi nhanh chóng lắng xuống. Anh gật đầu: “Được, ta đi cùng ngươi.”

Mạnh Xuyên mỉm cười, cảm nhận được sự thay đổi, dù nhỏ, trong thái độ của Ôn Chung Ý. Anh chợt nhận ra rằng, dù chỉ là một bữa ăn, cũng có thể là bước khởi đầu cho điều gì đó mới mẻ và đáng giá. Anh cảm thấy một sự chờ đợi khẩn trương nhưng cũng đầy hứa hẹn.

Họ rời khỏi hiệu sách cùng nhau. Trên đường đi, Mạnh Xuyên nói chuyện phiếm, cố gắng tạo ra một không khí thân mật, trong khi Ôn Chung Ý lắng nghe, từ từ thả lỏng, cho phép bản thân tạm thời quên đi những đau khổ đã qua.

Khi họ đến quán ăn, Mạnh Xuyên chọn một bàn góc kín đáo, vừa đủ cho họ có không gian riêng tư. Anh gọi hai phần Bản Lật Tô, và khi món ăn được mang ra, ánh mắt Ôn Chung Ý sáng lên. Mùi thơm của món ăn làm anh nhớ đến những ký ức về Mạnh Xuyên, những ký ức anh vẫn cố giữ gìn trong sâu thẳm trái tim mình.

Mạnh Xuyên nhìn Ôn Chung Ý, thấy nụ cười nhẹ nhàng trên môi anh, và bỗng nhiên, mọi thứ trở nên rất rõ ràng. Anh muốn làm tất cả những gì có thể để giúp Ôn Chung Ý tìm lại niềm vui trong cuộc sống, ngay cả khi điều đó có nghĩa là từ từ xây dựng lại mối quan hệ của họ từ đầu.

Bữa ăn trôi qua trong những câu chuyện nhẹ nhàng, Mạnh Xuyên kể về cuộc sống của mình, và Ôn Chung Ý từ từ mở lòng hơn. Đó là một bữa tối đơn giản, nhưng đối với cả hai, nó có ý nghĩa sâu sắc, một bước ngoặt nhẹ nhàng trên con đường phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ôn Chung Ý: Tìm Lại Yêu Thương Trong Xã Hội Bình Thường

Số ký tự: 0