Ông Xã Đại Nhân Lại Muốn Em Rồi
Sở thích kỳ lạ.
2024-10-21 14:50:05
Đối diện cô con gái bảo bối lâu ngày không gặp, ông bà có chút bất ngờ xen lẫn sự vui sướng. Chẳng qua con bé cứ ham chơi không chịu lo học hành ông bà phải cho con sang đó nhờ cậy bên kia chăm sóc, khuyên răn.
Mãi lâu sau, ông bà Hà thấy vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc của con gái quay người nhìn nhau, trong đầu hai người xuất hiện một dấu chấm hỏi to đùng.
Giọng nói trầm thấp của Hà Thư vang lên: "Ba mẹ, con gái lớn rồi, hai người có thể.. giúp con.."
Chưa dứt câu ông Hà vì không thể chịu được sự lắp bắp chen ngang nói: "Con mau nói đi, bất cứ chuyện gì ba mẹ giúp được sẽ giúp. Chỉ riêng chuyện đi.."
"Không phải đi chơi đàn đúm đâu ba, con là nghiêm túc muốn suy nghĩ việc quản lí công ty của nhà mình."
"Hả?" Ông Hà bị lời con gái làm cho đứng hình, ngay cả bà Hà cũng không tin vào tai mình.
Bà sờ trán con gái rồi áp tay sờ trán mình xem xem có nóng không. Kết quả ngoài dự đoán, con gái hai người không bị sốt còn nói thêm một lời khẳng định điều mình nói không phải giả
"Ngày mai con sẽ đến công ty nhé, hình như có hợp đồng với bên công ty Đàm đúng không ba?"
Ông Hà theo phản xạ có điều kiện gật gật đầu, hai mắt trợn tròn nhìn con gái mong rằng bản thân không nhận nhâm người.
"Vậy mai ba sắp xếp con đến đó bàn hợp đồng cho.
Đợi Hà Thư về phòng rồi, ông Hà chồm đến nắm tay vợ.
"Bà nó nghe thấy không? Con gái chúng ta thực sự trưởng thành rồi."
***
Công ty Hà thị..
Hà Thư mặc trên người bộ quần áo công sở đặt may riêng theo số đo sải bước trên bậc thềm. Vì đã được chủ tịch căn dặn từ trước nên họ biết cô gái này là ai.
"Chào cô Hà, mời cô theo chúng tôi lên đây."
Trợ lí đưa Hà Thư lên văn phòng riêng, trước khi gặp đối tác hợp đồng cần biết rõ thứ mình cần và khoản vốn bỏ ra. Vì thức cả một đêm xem xét, Hà Thư đã đọc sơ qua tất cả, những gì cần ghi nhớ đều nhớ hết.
"Chỗ này?" Hà Thư nhìn mấy tập tài liệu dày cộp trên bàn, hai mắt muốn rớt ra hỏi.
"Tôi phải xem hết chỗ này?"
Trợ lí lắc đầu, đẩy riêng một xấp tài liệu ra một bên nói: "Chủ tích bảo cô đọc phần này thôi, còn những phần khác sẽ đọc sau."
Ông Hà biết con gái từ lâu rất giỏi có thể quản cả cơ nghiệp nên bắt cô theo ngành kinh tế. Ông không rõ con gái đến trường đã học những gì, nhưng ông dám chắc đứa con gái bảo bối này sẽ giúp công ty ngày càng đi lên.
Hợp đồng với Đàn thị không lớn, còn hợp tác với giám đốc mới chỉ hơn con gái ông vài tuổi.
"Ra ngoài đi, tôi sẽ đọc hết."
"À mà pha cho tôi một tách cà phê sữa nhé, ít đường thôi."
Hà Thư nhìn chỗ tài liệu trước mặt, mới nãy còn cố tỏ ra lạnh lùng như tổng tài. Giờ không thể giả bộ nữa nằm dài xuống bàn nhìn đồng hồ đang trôi.
"Một.. hai.. ba, ừm.." Cô gái nào đó rơi vào giấc ngủ say, chẳng biết ai ra ai nữa. Đến khi trợ lí quay lại nhìn cảnh này toát cả mồ hôi, vì nhận nhiệm vụ trông coi con gái chủ tịch. Anh không nghĩ mình lại gặp tình cảnh này, rón rén đi vào.
***
Nhà Hàng Á Tư..
Một chàng trai khuôn mặt anh tuấn ngồi ở bàn số 5 ngay cạnh cửa sổ, Giang Quân điềm tĩnh lấy lật hợp đồng xem lại một lượt coi có còn sai sót gì không.
"Anh Đàm?”
Một giọng cô gái truyền đến, lúc ngẩng đầu ánh mắt hai người nhìn nhau. Hà Thư nghĩ mình đã chuẩn bị tốt tâm lý rồi không ngờ lúc này hai chân mềm nhũn, so với ra chiến trận còn nặng nề hơn.
Giang Quân ngay lập tức đứng dậy, theo phép lịch sự đưa tay ra.
"Chào cô Hà, mà hình như tôi đã gặp cô ở đâu rồi thì phải."
Hà Thư cười tươi khi biết anh vẫn còn nhớ mình, nhưng vẫn giữ kẽ.
"Có phải không?"
"À, cô có phải là bạn của Khiết Tâm không?"
Mới đó sắc mặt Hà Thư còn vui vẻ, giây sau nghe nhắc đến hai chữ Khiết Tâm liền trùng xuống. Hà Thư bắt tay xong không đợi Giang Quân kéo ghế cho mà tự kéo rồi ngồi xuống luôn.
"Anh Đàm có thể ngồi xuống được chưa? Chúng ta bàn hợp đồng."
Giang Quân có chút không thích ứng kịp, có phải anh đã làm sai gì không? Chỉ hỏi một câu như thế sắc mặt người này liền thay đối. Sau một lúc lâu, Giang Quân điều chỉnh lại tâm trạng.
"Không biết cô Hà ăn được những món gì, chúng ta dùng bữa trước rồi nói đến việc chính sự được không?"
"Cũng được."
Hà Thư không nhìn Giang Quân thêm lần nào nữa, tập trung xem tài liệu trợ lý của ba đưa cho. Được một cái là không khí yên tĩnh nhưng chẳng lọt vào đầu chữ nào, Hà Thư có cảm giác chữ trong giấy viết sai thì phải, đọc thế nào cũng không ra.
Giang Quân tay gãi đầu, mãi sau lắp bắp nói: "Cô Hà.."
Hà Thư ngẩng đầu, trong lòng mong chờ anh sẽ quan tâm đến cô một chút. Nhưng mặt vẫn tỉnh bơ.
"Có chuyện gì?"
Giang Quân chỉ vào tài liệu trong tay Hà Thư, nhỏ giọng.
"Cô.. cẩm ngược rồi kìa."
"Hả." Hà Thư cúi đầu nhìn, quả như lời Giang Quân nói: "Cái này.. tôi thích đọc ngược như vậy được không?"
"À, sở thích đặc biệt." Giang Quân thấy lạ cũng thử cầm tài liệu của mình quay ngược xem sao. Vậy mà anh chỉ thấy chữ nhảy loạn rồi khó khăn lắm mới đọc được một chữ.
Lòng nhủ thầm, đúng là sở thích kỳ lạ của mấy cô gái.
Mãi lâu sau, ông bà Hà thấy vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc của con gái quay người nhìn nhau, trong đầu hai người xuất hiện một dấu chấm hỏi to đùng.
Giọng nói trầm thấp của Hà Thư vang lên: "Ba mẹ, con gái lớn rồi, hai người có thể.. giúp con.."
Chưa dứt câu ông Hà vì không thể chịu được sự lắp bắp chen ngang nói: "Con mau nói đi, bất cứ chuyện gì ba mẹ giúp được sẽ giúp. Chỉ riêng chuyện đi.."
"Không phải đi chơi đàn đúm đâu ba, con là nghiêm túc muốn suy nghĩ việc quản lí công ty của nhà mình."
"Hả?" Ông Hà bị lời con gái làm cho đứng hình, ngay cả bà Hà cũng không tin vào tai mình.
Bà sờ trán con gái rồi áp tay sờ trán mình xem xem có nóng không. Kết quả ngoài dự đoán, con gái hai người không bị sốt còn nói thêm một lời khẳng định điều mình nói không phải giả
"Ngày mai con sẽ đến công ty nhé, hình như có hợp đồng với bên công ty Đàm đúng không ba?"
Ông Hà theo phản xạ có điều kiện gật gật đầu, hai mắt trợn tròn nhìn con gái mong rằng bản thân không nhận nhâm người.
"Vậy mai ba sắp xếp con đến đó bàn hợp đồng cho.
Đợi Hà Thư về phòng rồi, ông Hà chồm đến nắm tay vợ.
"Bà nó nghe thấy không? Con gái chúng ta thực sự trưởng thành rồi."
***
Công ty Hà thị..
Hà Thư mặc trên người bộ quần áo công sở đặt may riêng theo số đo sải bước trên bậc thềm. Vì đã được chủ tịch căn dặn từ trước nên họ biết cô gái này là ai.
"Chào cô Hà, mời cô theo chúng tôi lên đây."
Trợ lí đưa Hà Thư lên văn phòng riêng, trước khi gặp đối tác hợp đồng cần biết rõ thứ mình cần và khoản vốn bỏ ra. Vì thức cả một đêm xem xét, Hà Thư đã đọc sơ qua tất cả, những gì cần ghi nhớ đều nhớ hết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Chỗ này?" Hà Thư nhìn mấy tập tài liệu dày cộp trên bàn, hai mắt muốn rớt ra hỏi.
"Tôi phải xem hết chỗ này?"
Trợ lí lắc đầu, đẩy riêng một xấp tài liệu ra một bên nói: "Chủ tích bảo cô đọc phần này thôi, còn những phần khác sẽ đọc sau."
Ông Hà biết con gái từ lâu rất giỏi có thể quản cả cơ nghiệp nên bắt cô theo ngành kinh tế. Ông không rõ con gái đến trường đã học những gì, nhưng ông dám chắc đứa con gái bảo bối này sẽ giúp công ty ngày càng đi lên.
Hợp đồng với Đàn thị không lớn, còn hợp tác với giám đốc mới chỉ hơn con gái ông vài tuổi.
"Ra ngoài đi, tôi sẽ đọc hết."
"À mà pha cho tôi một tách cà phê sữa nhé, ít đường thôi."
Hà Thư nhìn chỗ tài liệu trước mặt, mới nãy còn cố tỏ ra lạnh lùng như tổng tài. Giờ không thể giả bộ nữa nằm dài xuống bàn nhìn đồng hồ đang trôi.
"Một.. hai.. ba, ừm.." Cô gái nào đó rơi vào giấc ngủ say, chẳng biết ai ra ai nữa. Đến khi trợ lí quay lại nhìn cảnh này toát cả mồ hôi, vì nhận nhiệm vụ trông coi con gái chủ tịch. Anh không nghĩ mình lại gặp tình cảnh này, rón rén đi vào.
***
Nhà Hàng Á Tư..
Một chàng trai khuôn mặt anh tuấn ngồi ở bàn số 5 ngay cạnh cửa sổ, Giang Quân điềm tĩnh lấy lật hợp đồng xem lại một lượt coi có còn sai sót gì không.
"Anh Đàm?”
Một giọng cô gái truyền đến, lúc ngẩng đầu ánh mắt hai người nhìn nhau. Hà Thư nghĩ mình đã chuẩn bị tốt tâm lý rồi không ngờ lúc này hai chân mềm nhũn, so với ra chiến trận còn nặng nề hơn.
Giang Quân ngay lập tức đứng dậy, theo phép lịch sự đưa tay ra.
"Chào cô Hà, mà hình như tôi đã gặp cô ở đâu rồi thì phải."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hà Thư cười tươi khi biết anh vẫn còn nhớ mình, nhưng vẫn giữ kẽ.
"Có phải không?"
"À, cô có phải là bạn của Khiết Tâm không?"
Mới đó sắc mặt Hà Thư còn vui vẻ, giây sau nghe nhắc đến hai chữ Khiết Tâm liền trùng xuống. Hà Thư bắt tay xong không đợi Giang Quân kéo ghế cho mà tự kéo rồi ngồi xuống luôn.
"Anh Đàm có thể ngồi xuống được chưa? Chúng ta bàn hợp đồng."
Giang Quân có chút không thích ứng kịp, có phải anh đã làm sai gì không? Chỉ hỏi một câu như thế sắc mặt người này liền thay đối. Sau một lúc lâu, Giang Quân điều chỉnh lại tâm trạng.
"Không biết cô Hà ăn được những món gì, chúng ta dùng bữa trước rồi nói đến việc chính sự được không?"
"Cũng được."
Hà Thư không nhìn Giang Quân thêm lần nào nữa, tập trung xem tài liệu trợ lý của ba đưa cho. Được một cái là không khí yên tĩnh nhưng chẳng lọt vào đầu chữ nào, Hà Thư có cảm giác chữ trong giấy viết sai thì phải, đọc thế nào cũng không ra.
Giang Quân tay gãi đầu, mãi sau lắp bắp nói: "Cô Hà.."
Hà Thư ngẩng đầu, trong lòng mong chờ anh sẽ quan tâm đến cô một chút. Nhưng mặt vẫn tỉnh bơ.
"Có chuyện gì?"
Giang Quân chỉ vào tài liệu trong tay Hà Thư, nhỏ giọng.
"Cô.. cẩm ngược rồi kìa."
"Hả." Hà Thư cúi đầu nhìn, quả như lời Giang Quân nói: "Cái này.. tôi thích đọc ngược như vậy được không?"
"À, sở thích đặc biệt." Giang Quân thấy lạ cũng thử cầm tài liệu của mình quay ngược xem sao. Vậy mà anh chỉ thấy chữ nhảy loạn rồi khó khăn lắm mới đọc được một chữ.
Lòng nhủ thầm, đúng là sở thích kỳ lạ của mấy cô gái.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro