Phà Âm Dương

Chương 20

2024-10-29 03:22:18

Sau khi Khúc Tiệp xuất viện, công ty đã nâng cấp phòng của Tiểu Cố, chuyển sang phòng bên cạnh phòng của Khúc Tiệp, để tiện chăm sóc cô ta bất cứ lúc nào.

Tối nay Khúc Tiệp ăn tối tại khách sạn, bởi vì hôm sau cô ta phải trở lại đoàn phim để quay tiếp, nên sau bữa tôi, Tiểu Cố đến phòng của Khúc Tiệp để xác nhận tiến độ công việc ngày mai. Khoảng hơn tám giờ, gần chín giờ, Tiểu Cố về phòng, đến mười giờ, quản lý có việc cần liên hệ với Khúc Tiệp nhưng gọi mãi không ai nghe nên đã gọi cho Tiểu Cố.

“Tôi vội đi gõ cửa, nhưng không có tiếng trả lời từ bên trong. Tôi lo lắng Khúc Khúc xảy ra chuyện nên ngay lập tức liên hệ với chị Katie để nhờ xử lý,” Tiểu Cố kể lại.

Katie là quản lý của Khúc Tiệp, có nhiều quyền hạn hơn, ngay lập tức cô ta đã liên hệ với bộ phận liên quan của khách sạn để tìm người mở cửa. Trong lúc đó, Tiểu Cố dã gọi điện báo cho Hà Sơ.

Nhà của Hà Sơ cách khách sạn năm sao này không xa, và lúc đó đường không tắc, chỉ mất hơn mười phút là hắn đã đến nơi.

Cửa bị khóa từ bên trong, không thể mở được từ ngoài dù có thẻ từ. Chỉ có cách phá cửa, nhưng làm vậy sẽ gây ra tiếng động lớn, có thể làm phiền khách ở cùng tầng và khiến việc của Khúc Tiệp không thể giữ kín.

Phó giám đốc khách sạn cũng đã đến, giám sát nhân viên đang cố gắng phá cửa.

Đối với phía khách sạn, khi khách quan trọng gặp sự cố, chắc chắn sẽ lên báo. Điều đó không chỉ ảnh hưởng đến việc kinh doanh và danh tiếng của khách sạn mà còn có thể dẫn đến những cuộc thảo luận về vấn đề an toàn, gây ra phản ứng dây chuyền khiến phó giám đốc Thái nghĩ đến mà cảm thấy đau đầu.

Quản lý Katie thì càng lo lắng hơn. Cô ta biết rằng đoàn phim đã gặp chuyện và Khúc Tiệp bị thương, nên cô ta đã bay đến thăm Khúc Tiệp và biết tình trạng tinh thần của cô ta gần đây không tốt. Nhưng không ngờ mọi thứ dường như đã dần ổn định mà lại xảy ra chuyện.

Khúc Tiệp là nghệ sĩ được công ty tập trung lăng xê nhất trong vài năm gần đây, không chỉ vì cô ta có tài năng mà còn nhờ mối quan hệ với Trịnh Thất. Katie hiểu rõ ý đồ của cấp trên, nên luôn chăm sóc Khúc Tiệp một cách cẩn thận, sợ cô ta mắc phải bất kỳ sai lầm nào.

Tiểu Cố gần như sắp khóc, sự lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt cô.

Cô hoảng loạn tìm đến Hà Sơ, nắm chặt lấy hắn và nói: “Anh Hà, anh giúp tôi xem thử, Khúc Khúc sẽ không sao chứ?”

Hà Sơ vừa buồn cười vừa cảm thấy bất lực: “Đừng lo lắng, có thể……”

Câu nói của hắn chưa kịp kết thúc, thì cửa đã bị phá mở!

Tiểu Cố không nói thêm lời nào đã lao vào, Hà Sơ cũng nhanh chóng theo sau.

Phòng khách không có ai.

Trong phòng cũng không có ai.

Phòng tắm……

Tiểu Cố kêu lên một tiếng kinh ngạc, rồi lập tức dùng tay che miệng, sợ âm thanh thu hút thêm người.

Nhưng Hà Sơ đã nhìn thấy ngay sau đó.

Khúc Tiệp nằm trong bồn tắm, mặc áo choàng tắm, nửa người cuộn tròn trong bồn, đầu gối tựa vào tay, một cánh tay để ra ngoài bồn tắm, vết thương ở cổ tay đang nhỏ giọt máu, máu đã tạo thành một vũng nhỏ trên sàn. Cô ta vẫn còn mở mắt nửa, chỉ là lông mày nhíu chặt, môi hơi mím lại, biểu cảm kỳ lạ như đang vật lộn với điều gì.

Phía sau Hà Sơ, phó giám đốc khách sạn và mọi người cũng đã chứng kiến cảnh tượng này, tất cả đều sững sờ. Một số người lập tức lấy điện thoại ra gọi 120, một số khác thì nhanh chóng đến giúp đỡ cầm máu và chăm sóc.

Nhưng Hà Sơ nhận thấy bên cạnh Khúc Tiệp còn có một người phụ nữ.

Người đó đang cúi xuống để chạm vào cổ tay của Khúc Tiệp, như thể muốn kéo vết thương ra lớn hơn.

Khi thấy có người xông vào, người phụ nữ đó lập tức biến mất.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hà Sơ nhìn vào bồn tắm, nước trong bồn đã ngập đến một phần ba, và tấm bùa bình an mà hắn đã dặn Quách Diệp không được để vào nước giờ đã bị nhão và không còn hình dạng nữa.

“Còn đứng đấy làm gì, mau lại đây giúp đỡ!” Hà Sơ xông lên hỗ trợ cấp cứu và quay lại hét lên với Tiểu Cố.

Tiểu Cố mặt tái mét, lúc này mới hoàn hồn, run rẩy tiến lại gần, cố gắng gọi Khúc Tiệp tỉnh lại.

“Khúc Khúc, tỉnh lại đi, đừng làm em sợ!”

Ngôi sao nữ nổi tiếng, bồn tắm khách sạn, tự tử bằng cách cắt cổ tay – những từ khóa này đủ để tạo ra một tiêu đề hot miễn phí. Nhưng giờ đây, không còn thời gian để giữ kín thông tin, mạng sống quan trọng hơn. Xe cứu thương ngay lập tức đến và đưa Khúc Tiệp đi, Tiểu Cố và Hà Sơ cùng đi theo đến bệnh viện, đồng thời thông báo cho quản lý của Khúc Tiệp.

Quản lý Katie trong điện thoại sốt ruột không yên, giọng cô qua điện thoại của Tiểu Cố, Hà Sơ cũng nghe thấy được vài câu.

“Tôi còn nói! Tối muộn như vậy, Khúc Tiệp đột ngột gọi điện cho tôi, không nói lời nào, mỗi lần tôi nhấc máy là lập tức bị cúp, liên tục nhiều lần như vậy, tôi cảm thấy không ổn, nên mới vội vàng bảo cô đi kiểm tra, không ngờ lại xảy ra chuyện thật!”

Hà Sơ trong lòng khẽ động, ra hiệu cho Tiểu cố đưa điện thoại cho hắn.

“Chị Katie, tôi là Tiểu Hà, tài xế của cô Khúc. Chắc cô ấy đã nhắc đến tôi với chị. Tôi muốn hỏi chị một vài điều.”

Là quản lý của Khúc Tiệp, Katie biết nhiều chuyện riêng tư của Khúc Tiệp hơn cả cha mẹ Khúc Tiệp. Cô ta cũng đã nghe về Hà Sơ, ban đầu còn nghi ngờ vì hắn không rõ lai lịch, ngày ngày lại ở bên cạnh Khúc Tiệp, nên cảm thấy không an tâm. Nhưng sau khi Khúc Tiệp nhận được tấm bùa bình an và tình trạng của cô ta cải thiện ngay, Katie mới thôi không nghi ngờ nữa.

“Anh hỏi đi.”

“Chị nói là cô Khúc đã gọi điện cho chị vài lần rồi cúp máy, chị có nghe thấy cô ấy nói gì không? Khi đó tình hình như thế nào?”

“Lần đầu tiên, sau khi cuộc gọi được kết nối vài giây, tôi gọi tên cô ấy nhưng không ai trả lời. Tôi nghĩ do tín hiệu không tốt, nên cúp máy định gọi lại, nhưng cô ấy gọi lại cho tôi, lần này tôi nghe thấy một chút âm thanh, giống như tiếng nhiễu điện, kiểu âm thanh phát ra khi sóng radio không rõ, như lúc chúng ta nghe đài thời nhỏ ấy, anh nghe qua chưa?”

“Tôi biết.”

“Đúng, chính là âm thanh đó! Lần gọi thứ ba vẫn như vậy, lúc tôi cảm thấy có điều gì không ổn nên vội gọi cho Tiểu Cố, không ngờ lại xảy ra chuyện thật.”

Hà Sơ hỏi thêm vài câu về trạng thái và biểu hiện của Khúc Tiệp trong mấy ngày gần đây, nhưng khi thấy Katie không nói thêm được gì và đang rất lo lắng, hắn liền cúp máy.

Katie quả thực đang rất lo lắng, chuyện của Khúc Tiệp không thể giấu được lâu, mạng lưới thông tin hiện nay phát triển như vậy, chậm nhất là một đến hai tiếng sau, tin tức này sẽ bị lan truyền từ miệng người qua tay các tay săn tin, rồi sẽ đến tai công chúng. Khi đó, đối thủ cạnh tranh của Khúc Tiệp, cùng đám đông hiếu kỳ chỉ chực chờ để xem kịch vui, chắc chắn sẽ xuất hiện, Katie phải chuẩn bị phương án xử lý khủng hoảng truyền thông ngay, để tránh bị bất ngờ.

Vết thương trên cổ tay của Khúc Tiệp không quá nặng, nhưng cô ta đã uống thuốc ngủ quá liều, khiến tinh thần trở nên mơ hồ, hiện đang được xử lý khẩn cấp.

Vệ sĩ Hàn đang theo sát tình hình bên trong và nhanh chóng có thêm hai người khác đến, tự xưng là trợ lý tạm thời do Trịnh Thất thuê cho Khúc Tiệp để hỗ trợ mọi công việc, trong khi đó, Hà Sơ và Tiểu Cố bị đẩy ra ngoài phòng bệnh, chỉ biết nhìn nhau mà không nói gì.

“Anh Hà, người phụ nữ vừa rồi… có phải là cô ta làm hại chị Khúc không?” Tiểu cố run rẩy hỏi, giọng không rõ ràng.

Cô thực sự đang run sợ, đôi tay đan vào nhau, đầu ngón tay khẽ run, trông vô cùng bàng hoàng.

Người phụ nữ đó là ai, cả hai đều hiểu rõ.

“Cô đã nhìn thấy à?” Hà Sơ có phần ngạc nhiên.

Tiểu Cố cười khổ: “Lúc đó tôi hình như đã thấy, nhưng chỉ chớp mắt cái là biến mất. Tôi còn tưởng mình nhìn nhầm. Anh hà, Ninh Băng Tuyết này quá ác rồi, có cách nào đuổi cô ta đi mãi không? Anh mau nghĩ cách đi!”

Hà Sơ đáp: “Nếu bùa hộ mệnh không bị làm ướt, vốn dĩ sẽ không xảy ra chuyện này, đợi cô Khúc tỉnh lại, tôi sẽ hỏi kỹ tình hình rồi tính tiếp.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Khúc Tiệp và Tiểu Cố đều nghĩ kẻ đó Ninh Băng Tuyết, nhưng chỉ có Hà Sơ biết đó là Dư Niên.

Dư Niên khi còn sống đã hi sinh anh dũng và đến nay, vụ án về cái chết của cô ấy vẫn đang được điều tra, việc Dư Niên thường xuyên xuất hiện bên cạnh Khúc Diệp có thể liên quan đến nguyên nhân cái chết của cô ấy. Là một cảnh sát, Dư Niên luôn tuân thủ quy tắc pháp luật, không bao giờ làm điều trái pháp luật. Nhưng giữa người và ma có sự khác biệt lớn, tính cách của cô ấy sau khi chết cũng thay đổi nhiều. Nếu nhìn thấy Khúc Tiệp - người có thể đã liên quan đến cái chết của mình, chưa chắc Dư Niên có thể kiềm chế cơn thù hận và không trả thù.

Nhưng liệu sự thật có đúng như vậy?

Ngồi chờ ở bệnh viện chẳng giúp được gì, Hà Sơ không cần phải theo sát Khúc Tiệp như Tiểu Cố, nên hắn quyết định về nhà nghỉ ngơi.

Sáng hôm sau, khi đến bệnh viện hắn phát hiện Khúc Tiệp đã được chuyển sang khoa phụ sản.

Vết thương tự tử và khoa phụ sản chẳng liên quan gì đến nhau, thậm chí một người ngoại đạo như Hà Sơ cũng thấy điều đó bất thường, nên hắn vội đi tìm Tiểu Cố.

Hà Sơ không kìm được mà hỏi: “Chuyện của cô Khúc là sao?”

Tiểu Cố ngập ngừng rồi nói: “Cái thai không giữ được, may mà người không sao.”

Khúc Tiệp thực sự có thai sao?

Hà Sơ há hốc miệng, nhưng không nói được lời nào.

Sợ hắn phản ứng quá mức, Tiểu Cố vội nói: “Anh không được nói chuyện này ra ngoài!”

Hà Sơ đáp: “Yên tâm đi, tôi đã ký thỏa thuận bảo mật với cô Khúc rồi. Về chuyện này, tôi vẫn giữ nguyên tắc nghề nghiệp, hôm qua, cô Khúc có gặp chuyện gì khác không?”

Tiểu Cố đáp: “Chị ấy vẫn ngủ, chưa tỉnh hẳn, nhưng bác sĩ bảo không có vấn đề gì lớn, chỉ là cần phải nghỉ ngơi nhiều, có lẽ trong thời gian ngắn sẽ không thể quay lại phim trường.”

Khúc Tiệp đã sảy thai, đứa trẻ chắc chắn là của Trịnh Thất, nếu không, hắn ta đã không cử hai trợ lý đến chăm sóc.

Trong lúc Hà Sơ và Tiểu Cố đang nói chuyện thì hoa tươi và thực phẩm bổ dưỡng liên tục được gửi vào phòng bệnh, nhanh chóng chất đầy bên cạnh giường.

Khuôn mặt mộc của Khúc Tiệp khi được bao quanh bởi những cánh hoa trông càng nhợt nhạt hơn. Thường ngày, cô ta luôn rực rỡ nhưng lúc này lại toát lên vẻ yếu đuối khiến người khác phải xót thương. Vẻ đẹp này không thua kém bất kỳ mỹ nhân nào mà Hà Sơ từng gặp, thậm chí còn khiến Trịnh Thất - một người vốn đã “đọc” qua nhiều nhan sắc - cũng phải động lòng.

“Anh Hà,” Tiểu Cố thì thầm, cố giữ giọng thật nhỏ để không làm phiền những người xung quanh. “Trước khi mất, Ninh Băng Tuyết cũng từng phá thai con của Thất gia. Liệu có phải cô ta ôm hận trong lòng, và muốn hại đứa con của chị Khúc?”

Cả Tiểu Cố và Khúc Tiệp vẫn nghĩ rằng người phụ nữ ám ảnh Khúc Tiệp chính là Ninh Băng Tuyết.

Hà Sơ đáp theo lời cô: “Lòng người khó đoán, cũng không phải không có khả năng đó. Đợi khi cô Khúc tỉnh dậy, tôi sẽ nói chuyện với cô ấy.”

Đúng lúc này, điện thoại của Hà Sơ vang lên.

Người gọi là Lý Ánh.

Hà Sơ nhìn thấy cuộc gọi đến, liền đứng dậy đi ra xa để nghe máy.

“Lý sư huynh?”

“Là tôi đây, tôi vừa tìm ra được mối liên hệ giữa Khúc Tiệp và Dư Niên rồi.”

Hà Sơ bỗng trở nên hưng phấn: “Họ thực sự có liên quan sao?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phà Âm Dương

Số ký tự: 0