Phần Mềm Bí Mật

Đánh dã chiến

2024-09-27 09:59:18

"Tỷ tỷ xem này, chúng ta có giống một cặp tình nhân không?"

Mộ Nguyệt giơ mười ngón đan vào nhau lên, cười mắt xinh đẹp. Thiệu Vanh mới vừa cầm lấy trà sữa, cẩn thận nếm một ngụm, má hơi hóp vào, ngốc ngốc đáp lại gật gật đầu.

Sữa bò tươi kết hợp hài hòa cùng nước trà, vị ngọt của đường tan trên đầu lưỡi.

Hương thơm nhẹ nhàng lan ra trong khoang miệng, ấm áp dễ chịu.

Lúc còn rất nhỏ, nàng cũng từng được ba mua cho, sợ nàng sâu răng nên không cho uống quá nhiều.

Trân châu dai dai ngon lành bị động tác cắn nuốt nghiền thành từng mảnh nhỏ.

"Ngon ghê."

Khác hẳn hương vị khi còn nhỏ, nhưng vẫn có thể gợi lại chút phiền muộn trong lòng.

"Vậy sao?" Mộ Nguyệt nheo hai mắt lại, đưa ly của mình tới bên miệng Alpha, "Ly của em là pudding, chị nếm thử xem."

Như phát hiện ra cảm xúc bí ẩn của nàng, nói: "Lúc không vui nên uống chút đồ ngọt, phiền não sẽ vơi đi một nửa."

Động tác uống trà của Thiệu Vanh khựng lại, càng chôn sâu cảm xúc lộ ra ngoài.

Cười hỏi: "Em biết tôi không vui sao?"

Mộ Nguyệt nhún vai, "Trên mặt chị toàn là mây đen, vừa nhìn đã biết."

"Đừng buồn nữa nha ~"

Omega siết tay nàng thật chặt, mồ hôi dính vào nhau, "Để em đi dạo với chị nhé ~"

Thiệu Vanh nhìn sườn mặt tinh xảo của Mộ Nguyệt,

Ngọt ngào giữa môi răng lại quay cuồng, nàng dùng đầu lưỡi chống lên vòm miệng, trái tim sung sướng nhảy lên.

(Ẻm vẫy đuôi rồi đó, Nguyệt muốn dẫn đi đâu thì dẫn )

Những con phố mờ ảo dần tối xuống.

Mặt trời chìm về Tây, hoàn toàn không thấy bóng dáng.

Hai người chậm rãi dạo bước đi qua con phố náo nhiệt phồn hoa.

Nếm trà sữa trong tay.

Thiệu Vanh nghe Mộ Nguyệt ríu rít như chim nhỏ, kể những chuyện vui xảy ra gần đây.

Trong lòng cũng dỡ xuống ký ức nặng nề, khoan khoái hơn nhiều.

Nàng nhếch khóe miệng hơi hơi mỉm cười, ấn tượng về Mộ Nguyệt càng thêm sống động.

Lúc mới gặp, nàng cảm thấy cô bé trưởng thành hơn bạn cùng lứa, có những ý nghĩ độc đáo táo bạo.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Còn hiện giờ, lại thêm một phần thiếu nữ hồn nhiên.

Những điều đó làm nàng không còn bực dọc.

Liếc mắt nhìn vào thời gian trên điện thoại.

Thiệu Vanh mở miệng nói: "Đã khuya rồi, em còn ở ngoài một mình người nhà sẽ không yên tâm, để tôi đưa em về."

Đôi mày đẹp của Mộ Nguyệt khẽ nhăn lại, tựa hồ có chút không tình nguyện.

Sóng mắt linh động đảo một vòng xung quanh, kéo Thiệu Vanh vào một ngõ nhỏ.

"Tỷ tỷ......"

Rời khỏi khu vực chiếu sáng của đèn đường, giọng Omega lại trở nên nũng nịu dính người,

"Chị đành lòng để em đi vậy sao?"

Vòng eo bị nhẹ nhàng vòng lấy.

Ngõ nhỏ hẹp không có ánh sáng, tầm nhìn tối tăm.

Nhưng ngũ cảm nhạy bén của Alpha làm nàng thấy được Mộ Nguyệt đang liếm môi.

Nàng nghe thấy Omega nói,

"Không phải đã nói~ Lần sau gặp mặt sẽ cho chị ở trong khoang sinh sản của em~~"

"Bắn."

"Thoải."

"Mái~~~"

Âm cuối bị ngân dài ra.

Gáy Thiệu Vanh tê dại, nhục hành vốn đã gắng gượng trong quần căng càng to hơn, vì dục vọng mà ngóc đầu trở lại.

Nàng còn trong kỳ dịch cảm.

Bị một câu đơn giản của Mộ Nguyệt dụ hoặc ra ảo tưởng phong phú. Cắn thịt trong khoang miệng, cảm giác đau đớn khiến nàng thanh tỉnh một chút.

"Ở bên ngoài như vậy không được, ngoan, tôi đưa em về trước."

Thiệu Vanh đè nén con tim xao động, ôn hòa cười với Mộ Nguyệt.

Không phải là nàng không muốn làm.

Nhưng Mộ Nguyệt...... Còn quá nhỏ,

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nàng đang trong kỳ dịch cảm, sợ là đối phương sẽ không chịu nổi.

"Tỷ tỷ, đừng mạnh miệng nha~~"

Sưng to giữa háng bị sờ qua, khoái ý ngứa ngáy vi diệu làm Thiệu Vanh rên hừ thành tiếng.

"Ưm......"

Omega dùng tay nâng hạ thể nặng trĩu của nàng, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua.

"Nơi này là ngõ cụt, sẽ không có ai tới ~~"

Mộ Nguyệt nheo lại đôi mắt đong đầy hưng phấn long lanh, sáng lấp lánh như sao trên trời.

"Em muốn cùng tỷ tỷ thử 'đánh dã chiến' xem sao, chắc phải kích thích lắm~~"

"Em biết là, chị cũng rất muốn."

Omega tri kỷ cách lớp quần bắt đầu nhẹ nhàng xoa bóp nhục hành nàng, sau đó nắm lấy quần nàng kéo xuống.

"Không được!"

Thiệu Vanh bắt lấy tay Mộ Nguyệt, dừng lại trong chớp mắt, sau đó phủ định nói: "Tôi đang trong kỳ dịch cảm, rất khó khống chế chính mình."

"Về nhà đi, em sẽ chịu không nổi......"

Nhưng sau đó,

Tay nàng bị kéo ra từng ngón một.

Mộ Nguyệt chu môi nghiêng đầu, bất mãn kéo tay Alpha.

Dùng sức bóp lấy mặt Thiệu Vanh, đẩy lên trên, thanh âm cũng trở nên hung dữ.

"Tỷ tỷ, chị không biết, vẻ mặt chị bây giờ đáng thương cỡ nào đâu, như một con tiểu cẩu vậy đó."

"Rõ ràng rất khát vọng em, rất muốn em, lại cố ý nói trái lương tâm."

"Chị cho rằng nói như vậy, em sẽ không nhìn ra sao?"

Thiếu nữ giống như luôn có thể nhìn thấu lớp ngụy trang của nàng dễ như trở bàn tay.

Mộ Nguyệt nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai nàng.

Nắm cằm nàng cười nói: "Tiểu cẩu tỷ tỷ, dáng vẻ yếu đuối như vậy làm người ta thấy thương lắm đó biết không?"

Đồng thời,

Omega nhấc một bên váy đồng phục nhiều lớp lên, lộ ra da thịt trắng nõn bên trong.

"Hôm nay cũng vậy, vén váy lên là có thể đụ vào luôn á ~~"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phần Mềm Bí Mật

Số ký tự: 0