Đó là một sức h...
Oa Ngưu Cuồng Bôn
2024-11-18 00:54:01
“Ca, bây giờ chúng ta đi chỗ nào?”
Kiếm Tiểu Minh nhìn Tần Ninh, kích động nói.
Người bên ngoài không biết bên trong Thận Sơn này rốt cuộc ngọn núi nào có báu vật, ngọn núi nào chập chùng nguy hiểm, nhưng Tần Ninh chắc chắn biết.
Kể từ lúc tiến vào bên trong Thiên Thận Cung, Tần Ninh vẫn bình thản như không.
Giống như là nơi này do chính Tần Ninh xây dựng vậy, dường như hắn rất quen thuộc với chỗ này.
Mà trên thực tế, Thiên Thận Cung không phải do Tần Ninh tạo ra nhưng là do hắn niêm phong.
Không gian bên trong Thiên Thận Cung rộng lớn mênh mông, muốn niêm phong chỗ này thì nhất định phải am hiểu tận tường nơi đây.
Sở dĩ năm đó lão nhân Thiên Thận vì thỉnh cầu Tần Ninh niêm phong Thiên Thận Cung đã nói tất cả cho Tần Ninh biết, kể cả những chi tiết nhỏ nhất.
Mà bây giờ, để nói ai là người quen thuộc Thiên Thận Cung nhất thì đương nhiên là lão nhân Thiên Thận, còn người thứ hai chính là Tần Ninh.
Thậm chí ở một mức độ nào đó, Tần Ninh còn quen thuộc với nơi đây hơn cả lão nhân Thiên Thận.
Dù sao thì người cuối cùng xử lý Thiên Thận Cung là hắn chứ không phải lão nhân Thiên Thận.
“Bắt đầu từ ba người các ngươi trước đi!”
Tần Ninh nhìn ba người Trần Húc, Phù Hoán và Tống Đại Hải.
Ba người này ngoại trừ Lý Nhất Phàm ra thì là những đệ tử lớn tuổi nhất và có thiên phú nhất ở trong toàn bộ phái Thanh Vân.
Mà bây giờ, thực lực của ba người mới chỉ ở giữa cảnh giới ngũ trọng đến cửu trọng Địa Võ, vì vậy Tần Ninh muốn đến một chỗ tốt giúp bọn họ tấn thăng.
Mấy người theo sau Tần Ninh chầm rãi đi đến, cuối cùng sau khi rẽ vào một lối ngoặt, Tần Ninh nhìn ba ngọn núi trước mặt gật đầu.
“Ba người các ngươi trực tiếp đi lên đi!”
“Vâng!”
Ba người Trần Húc, Phù Hoán và Tống Đại Hải lúc này không một chút do dự.
Trên thực tế, lòng tin mà bọn họ dành cho Tần Ninh đã vượt qua năm vị trưởng lão.
Lúc đầu, thời điểm Tần Ninh mở miệng chỉ điểm cho rất nhiều đệ tử, năm vị trưởng lão chung quy vẫn là trưởng lão, cũng không thể tuỳ tiện đến tìm nói chuyện được.
Đó là một sức hút khó có thể diễn tả bằng lời.
Mỗi một lần nghe Tần Ninh giảng giải, bọn họ đều có cảm giác Tần Ninh không phải là một thanh niên mười tám mười chín tuổi, mà đứng ở trước mặt bọn họ là một người đại toàn năng!
Ngay cả Thiên Linh Lung nổi danh lâu năm có hiểu biết tường tận về linh quyết thì trong mắt của bọn họ vẫn không thể nào so sánh được với Tần Ninh được.
Kiếm Tiểu Minh nhìn Tần Ninh, kích động nói.
Người bên ngoài không biết bên trong Thận Sơn này rốt cuộc ngọn núi nào có báu vật, ngọn núi nào chập chùng nguy hiểm, nhưng Tần Ninh chắc chắn biết.
Kể từ lúc tiến vào bên trong Thiên Thận Cung, Tần Ninh vẫn bình thản như không.
Giống như là nơi này do chính Tần Ninh xây dựng vậy, dường như hắn rất quen thuộc với chỗ này.
Mà trên thực tế, Thiên Thận Cung không phải do Tần Ninh tạo ra nhưng là do hắn niêm phong.
Không gian bên trong Thiên Thận Cung rộng lớn mênh mông, muốn niêm phong chỗ này thì nhất định phải am hiểu tận tường nơi đây.
Sở dĩ năm đó lão nhân Thiên Thận vì thỉnh cầu Tần Ninh niêm phong Thiên Thận Cung đã nói tất cả cho Tần Ninh biết, kể cả những chi tiết nhỏ nhất.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mà bây giờ, để nói ai là người quen thuộc Thiên Thận Cung nhất thì đương nhiên là lão nhân Thiên Thận, còn người thứ hai chính là Tần Ninh.
Thậm chí ở một mức độ nào đó, Tần Ninh còn quen thuộc với nơi đây hơn cả lão nhân Thiên Thận.
Dù sao thì người cuối cùng xử lý Thiên Thận Cung là hắn chứ không phải lão nhân Thiên Thận.
“Bắt đầu từ ba người các ngươi trước đi!”
Tần Ninh nhìn ba người Trần Húc, Phù Hoán và Tống Đại Hải.
Ba người này ngoại trừ Lý Nhất Phàm ra thì là những đệ tử lớn tuổi nhất và có thiên phú nhất ở trong toàn bộ phái Thanh Vân.
Mà bây giờ, thực lực của ba người mới chỉ ở giữa cảnh giới ngũ trọng đến cửu trọng Địa Võ, vì vậy Tần Ninh muốn đến một chỗ tốt giúp bọn họ tấn thăng.
Mấy người theo sau Tần Ninh chầm rãi đi đến, cuối cùng sau khi rẽ vào một lối ngoặt, Tần Ninh nhìn ba ngọn núi trước mặt gật đầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ba người các ngươi trực tiếp đi lên đi!”
“Vâng!”
Ba người Trần Húc, Phù Hoán và Tống Đại Hải lúc này không một chút do dự.
Trên thực tế, lòng tin mà bọn họ dành cho Tần Ninh đã vượt qua năm vị trưởng lão.
Lúc đầu, thời điểm Tần Ninh mở miệng chỉ điểm cho rất nhiều đệ tử, năm vị trưởng lão chung quy vẫn là trưởng lão, cũng không thể tuỳ tiện đến tìm nói chuyện được.
Đó là một sức hút khó có thể diễn tả bằng lời.
Mỗi một lần nghe Tần Ninh giảng giải, bọn họ đều có cảm giác Tần Ninh không phải là một thanh niên mười tám mười chín tuổi, mà đứng ở trước mặt bọn họ là một người đại toàn năng!
Ngay cả Thiên Linh Lung nổi danh lâu năm có hiểu biết tường tận về linh quyết thì trong mắt của bọn họ vẫn không thể nào so sánh được với Tần Ninh được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro