Bồi Bổ
2024-08-15 22:12:51
Hạ Hà liên tục lau nước mắt: “Lão tứ nhà chúng ta là nhặt được sao. Rõ ràng đều là nhi tử, vì sao không thể làm lão tứ nghỉ ngơi hai ngày, lão tứ đều đã mệt thành như vậy. Bọn họ không đau lòng, nhưng ta đau lòng.”
Lý Tú Nga thở dài. Nhà Hạ Hà có nhiều người, nhưng không ai muốn thay đổi người đi làm, nhà nàng lại không có người, chỉ có thể để một mình cha của Tiểu Ngư làm việc. Mấy ngày nay cũng mệt mỏi. Người đều gầy xuống rất nhiều.
Hạ Hà nói: “Vẫn là nhà Khương nương tử tốt. Không cần phải đi lao dịch.”
Lý Tú Nga nghe xong thì thay đổi sắc mặt, Khương nương tử là quả phụ, trong nhà cũng không có nam nhân có thể dựa vào. Hạ Hà nói như vậy chẳng phải là đâm vào lòng Khương nương tử sao? Nàng vội vàng giải thích với Khương Niệm: “Khương nương tử, Hạ Hà không có ý này. Cô đừng để ở trong lòng.”
Lúc này Hạ Hà mới phản ứng lại: “Khương nương tử, ta không cố ý......”
“Ta biết.” Khương Niệm cũng không để ý, giúp Hạ Hà cùng Lý Tú Nga mang củi lửa họ đưa đến vào nhà bếp: “Không phải nói đại nhân trông coi là người tốt sao? Các cô cũng đừng lo lắng quá.”
Lý Tú Nga nói: “Đúng là một vị quan tốt, không hề đánh mắng người như những đợt chinh dịch trước kia, chỉ là việc này quá mệt mỏi, cho dù thân thể tốt cỡ nào cũng không chịu được bao lâu.”
Hạ Hà cũng nói: “Lão tứ nhà ta trông chắc nịch như vậy, nhưng chỉ mới nửa tháng đã mệt gầy một vòng, nếu như vẫn cứ tiếp tục mệt mỏi như vậy thì phải làm sao bây giờ?”
Khương Niệm nói: “Nếu như có thể tìm được người giúp đỡ thay đổi mấy ngày là tốt nhất.”
“Trừ phi có thể lấy ra nhiều tiền, nếu không không ai nguyện ý giúp đỡ chứ” Lý Tú Nga nói.
Hạ Hà mắng hai câu: “Chú em trong nhà chúng ta giống như không tay không chân vậy, gọi cũng không được”
Nếu như không thể thay đổi người, lại không thể nghỉ ngơi, vậy thì chỉ có thể cải thiện từ phương diện thức ăn, Khương Niệm nói: “Ăn một chút đồ ăn ngon bồi bổ thân mình đi, mỗi ngày nấu hai cái trứng vịt cho bọn họ ăn, lúc này cũng đừng tiết kiệm, thân thể khỏe mạnh mới là điều quan trọng nhất.”
Lý Tú Nga ngẫm lại cũng chỉ có thể như vậy: “Vậy tối nay ta nấu mấy quả trứng làm hắn mang đi ăn.”
Hạ Hà lộ vẻ chần chờ: “Trứng vịt trong nhà chúng ta đều là do mẹ chồng quản lý.”
Lý Tú Nga nhíu mày: “Hạ Hà, thứ nên đòi thì phải đòi, cô đi hỏi mẹ chồng của cô xem, nếu như lão tứ ra chuyện gì, xem bà ta còn có thể sai ai đi làm việc? Chú em của cô sao?”
Hạ Hà gật đầu: “Vậy thì còn phải ăn chút thịt mới được.”
“Chính là như vậy.” Khương Niệm mỉm cười lấy tiền, trả tiền củi lửa hôm nay hai người đưa tới: “Tẩu tử, hiện tại trong rừng cây đã có tuyết đọng, lên núi đốn củi cũng không tiện, hơn nữa củi lửa các ngươi đưa tới hẳn là đã đủ dùng cho cả mùa đông, hiện tại tạm thời không cần đốn củi nữa”
“Ta cũng muốn nói củi lửa nhà cô đã đủ dùng rồi.” Lý Tú Nga lấy tiền đồng để vào túi tiền: “Lần này giúp cô đốn củi cũng có thể tiết kiệm được chút tiền mua hai cân thịt trở về cho cha Tiểu Ngư bồi bổ một chút.”
Hạ Hà cũng gật đầu: “Ta cũng đi mua một ít thức ăn bồi bổ cho cha Tiểu Bảo.”
Lý Tú Nga liếc mắt nhìn Hạ Hà, không đồng ý nói: “Ngươi mua về nhà?”
“Không mua về nhà thì còn có thể mua đi đâu?” Hạ Hà cười khổ một tiếng, nhà nàng còn chưa phân gia, không có nhà bếp riêng, muốn trộm ăn một miếng thịt cũng không được.
Lý Tú Nga thở dài. Nhà Hạ Hà có nhiều người, nhưng không ai muốn thay đổi người đi làm, nhà nàng lại không có người, chỉ có thể để một mình cha của Tiểu Ngư làm việc. Mấy ngày nay cũng mệt mỏi. Người đều gầy xuống rất nhiều.
Hạ Hà nói: “Vẫn là nhà Khương nương tử tốt. Không cần phải đi lao dịch.”
Lý Tú Nga nghe xong thì thay đổi sắc mặt, Khương nương tử là quả phụ, trong nhà cũng không có nam nhân có thể dựa vào. Hạ Hà nói như vậy chẳng phải là đâm vào lòng Khương nương tử sao? Nàng vội vàng giải thích với Khương Niệm: “Khương nương tử, Hạ Hà không có ý này. Cô đừng để ở trong lòng.”
Lúc này Hạ Hà mới phản ứng lại: “Khương nương tử, ta không cố ý......”
“Ta biết.” Khương Niệm cũng không để ý, giúp Hạ Hà cùng Lý Tú Nga mang củi lửa họ đưa đến vào nhà bếp: “Không phải nói đại nhân trông coi là người tốt sao? Các cô cũng đừng lo lắng quá.”
Lý Tú Nga nói: “Đúng là một vị quan tốt, không hề đánh mắng người như những đợt chinh dịch trước kia, chỉ là việc này quá mệt mỏi, cho dù thân thể tốt cỡ nào cũng không chịu được bao lâu.”
Hạ Hà cũng nói: “Lão tứ nhà ta trông chắc nịch như vậy, nhưng chỉ mới nửa tháng đã mệt gầy một vòng, nếu như vẫn cứ tiếp tục mệt mỏi như vậy thì phải làm sao bây giờ?”
Khương Niệm nói: “Nếu như có thể tìm được người giúp đỡ thay đổi mấy ngày là tốt nhất.”
“Trừ phi có thể lấy ra nhiều tiền, nếu không không ai nguyện ý giúp đỡ chứ” Lý Tú Nga nói.
Hạ Hà mắng hai câu: “Chú em trong nhà chúng ta giống như không tay không chân vậy, gọi cũng không được”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu như không thể thay đổi người, lại không thể nghỉ ngơi, vậy thì chỉ có thể cải thiện từ phương diện thức ăn, Khương Niệm nói: “Ăn một chút đồ ăn ngon bồi bổ thân mình đi, mỗi ngày nấu hai cái trứng vịt cho bọn họ ăn, lúc này cũng đừng tiết kiệm, thân thể khỏe mạnh mới là điều quan trọng nhất.”
Lý Tú Nga ngẫm lại cũng chỉ có thể như vậy: “Vậy tối nay ta nấu mấy quả trứng làm hắn mang đi ăn.”
Hạ Hà lộ vẻ chần chờ: “Trứng vịt trong nhà chúng ta đều là do mẹ chồng quản lý.”
Lý Tú Nga nhíu mày: “Hạ Hà, thứ nên đòi thì phải đòi, cô đi hỏi mẹ chồng của cô xem, nếu như lão tứ ra chuyện gì, xem bà ta còn có thể sai ai đi làm việc? Chú em của cô sao?”
Hạ Hà gật đầu: “Vậy thì còn phải ăn chút thịt mới được.”
“Chính là như vậy.” Khương Niệm mỉm cười lấy tiền, trả tiền củi lửa hôm nay hai người đưa tới: “Tẩu tử, hiện tại trong rừng cây đã có tuyết đọng, lên núi đốn củi cũng không tiện, hơn nữa củi lửa các ngươi đưa tới hẳn là đã đủ dùng cho cả mùa đông, hiện tại tạm thời không cần đốn củi nữa”
“Ta cũng muốn nói củi lửa nhà cô đã đủ dùng rồi.” Lý Tú Nga lấy tiền đồng để vào túi tiền: “Lần này giúp cô đốn củi cũng có thể tiết kiệm được chút tiền mua hai cân thịt trở về cho cha Tiểu Ngư bồi bổ một chút.”
Hạ Hà cũng gật đầu: “Ta cũng đi mua một ít thức ăn bồi bổ cho cha Tiểu Bảo.”
Lý Tú Nga liếc mắt nhìn Hạ Hà, không đồng ý nói: “Ngươi mua về nhà?”
“Không mua về nhà thì còn có thể mua đi đâu?” Hạ Hà cười khổ một tiếng, nhà nàng còn chưa phân gia, không có nhà bếp riêng, muốn trộm ăn một miếng thịt cũng không được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro