Quân Hôn Bạo Đường: Bạch Liên Trà Xanh Thành Đoàn Sủng Ở 70
Sầm Thời Có Thể...
Cuồng Dã La Bặc
2024-10-11 18:59:58
Vệ thủ trưởng nghe tới đây, trái tim đã nguội lạnh phân nửa. Ông khoát khoát tay, giọng nói như bỗng chốc già đi vài tuổi:
“Được rồi được rồi, cậu đừng nói nữa, tôi hiểu rồi, tên nhóc kia thật sự quyết tâm không chịu tìm đối tượng đây mà!”
“Ôi… Tôi biết phải đối mặt với cha mẹ đã mất đi của nó như thế nào đây…”
Cha mẹ Sầm Thời là chiến hữu của Vệ thủ trưởng lúc thủ trưởng còn trẻ, cũng có ân cứu mạng thủ trưởng.
Về sau, hai vợ chồng chết vì tai nạn máy bay, thủ trưởng chủ động nhận Sầm Thời về làm con nuôi.
Chỉ là khi đó Sầm Thời đã lớn rồi, cũng có ý chí riêng. Lại sau đó nữa, Sầm Thời một lòng tòng quân, đừng nói là Vệ thủ trưởng, cho dù là mười con trâu cũng không thể kéo về được.
Sầm Thời còn đặc biệt chọn quân khu tây bắc, cố ý muốn thoát khỏi mạng lưới quan hệ của Vệ thủ trưởng.
Hiện tại Sầm Thời có thể tính là quang vinh mà về, lập ra được một mảng thiên địa của riêng anh.
Nhưng vấn đề hôn nhân của Sầm Thời lại thành vấn đề nan giải trong lòng Vệ thủ trưởng, cũng thành nút thắt trong lòng ông.
Hạ Vĩ nói nhanh: “Thủ trưởng, tôi còn chưa nói xong đâu! Tôi đang chuẩn bị nói tới điểm đặc sắc…”
Vệ thủ trưởng nói: “Tôi không muốn nghe mấy đồng chí kia nhảy như thế nào.”
Cái tên Hạ Vĩ này đúng là dong dài, mỗi lần báo cáo đều nói một đống lớn.
Cũng do Vệ thủ trưởng không tìm được người nào có quan hệ tốt với Sầm Thời hơn, nếu không ông nhìn thấy Hạ Vĩ cũng chỉ như Tôn Ngộ Không tình cờ gặp Đường Tăng.
Đau đầu!
Hạ Vĩ nhìn thấy Vệ thủ trưởng dần méo miệng mất kiên nhẫn, trực tiếp nói thẳng vào chính đề:
“Sau có một nữ đồng chính tên là Khương Thanh Nhu lên sân khấu, trung đoàn trưởng không nhịn được mà nhìn màn biểu diễn của đồng chí ấy, lại còn cười…”
“Thật?” Vệ thủ trưởng hưng phấn đứng bật dậy, hai mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm Hạ Vĩ.
Hạ Vĩ hơi ngượng ngùng gật đầu:
“Tôi nào dám lừa ngài? Hơn nữa, trung đoàn trưởng còn cho Khương Thanh Nhu có cơ hội biểu diễn lại thêm lần nữa đây! Nhìn thế nào cũng thấy không bình thường!”
Thật ra trong lòng Hạ Vĩ rất sợ hãi, cơ bản thì không ai có thể hiểu được Sầm trung đoàn trưởng đang nghĩ gì.
Nhưng anh ta có thể đoán được suy nghĩ của Vệ thủ trưởng, cho nên, hiện tại Vệ thủ trưởng cười tươi như hoa, còn gật đầu:
“Không tệ! Chắc chắn là Sầm Thời vừa ý cô gái kia. Đúng rồi, cô gái kia tên gì? Khương Thanh Nhu?”
Hạ Vĩ nói: “Vâng, Khương Thanh Nhu, cô gái này người cũng như tên, trông vừa ngây thơ vừa dịu dàng!”
Hạ Vĩ nói xong lại nghĩ thầm trong lòng, thì ra đây là gu của trung đoàn trưởng.
Chẳng trách lúc trước Vệ thủ trưởng giới thiệu một đám nữ binh hung hãn kia, trung đoàn trưởng lại không thích cô nào.
Vệ thủ trưởng giải quyết dứt khoát:
“Cậu đi dò tra thành phần gia đình của đồng chí Khương Thanh Nhu kia, chỉ cần là cô gái trong sạch là được, những thứ khác không có yêu cầu gì.”
“Được rồi được rồi, cậu đừng nói nữa, tôi hiểu rồi, tên nhóc kia thật sự quyết tâm không chịu tìm đối tượng đây mà!”
“Ôi… Tôi biết phải đối mặt với cha mẹ đã mất đi của nó như thế nào đây…”
Cha mẹ Sầm Thời là chiến hữu của Vệ thủ trưởng lúc thủ trưởng còn trẻ, cũng có ân cứu mạng thủ trưởng.
Về sau, hai vợ chồng chết vì tai nạn máy bay, thủ trưởng chủ động nhận Sầm Thời về làm con nuôi.
Chỉ là khi đó Sầm Thời đã lớn rồi, cũng có ý chí riêng. Lại sau đó nữa, Sầm Thời một lòng tòng quân, đừng nói là Vệ thủ trưởng, cho dù là mười con trâu cũng không thể kéo về được.
Sầm Thời còn đặc biệt chọn quân khu tây bắc, cố ý muốn thoát khỏi mạng lưới quan hệ của Vệ thủ trưởng.
Hiện tại Sầm Thời có thể tính là quang vinh mà về, lập ra được một mảng thiên địa của riêng anh.
Nhưng vấn đề hôn nhân của Sầm Thời lại thành vấn đề nan giải trong lòng Vệ thủ trưởng, cũng thành nút thắt trong lòng ông.
Hạ Vĩ nói nhanh: “Thủ trưởng, tôi còn chưa nói xong đâu! Tôi đang chuẩn bị nói tới điểm đặc sắc…”
Vệ thủ trưởng nói: “Tôi không muốn nghe mấy đồng chí kia nhảy như thế nào.”
Cái tên Hạ Vĩ này đúng là dong dài, mỗi lần báo cáo đều nói một đống lớn.
Cũng do Vệ thủ trưởng không tìm được người nào có quan hệ tốt với Sầm Thời hơn, nếu không ông nhìn thấy Hạ Vĩ cũng chỉ như Tôn Ngộ Không tình cờ gặp Đường Tăng.
Đau đầu!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạ Vĩ nhìn thấy Vệ thủ trưởng dần méo miệng mất kiên nhẫn, trực tiếp nói thẳng vào chính đề:
“Sau có một nữ đồng chính tên là Khương Thanh Nhu lên sân khấu, trung đoàn trưởng không nhịn được mà nhìn màn biểu diễn của đồng chí ấy, lại còn cười…”
“Thật?” Vệ thủ trưởng hưng phấn đứng bật dậy, hai mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm Hạ Vĩ.
Hạ Vĩ hơi ngượng ngùng gật đầu:
“Tôi nào dám lừa ngài? Hơn nữa, trung đoàn trưởng còn cho Khương Thanh Nhu có cơ hội biểu diễn lại thêm lần nữa đây! Nhìn thế nào cũng thấy không bình thường!”
Thật ra trong lòng Hạ Vĩ rất sợ hãi, cơ bản thì không ai có thể hiểu được Sầm trung đoàn trưởng đang nghĩ gì.
Nhưng anh ta có thể đoán được suy nghĩ của Vệ thủ trưởng, cho nên, hiện tại Vệ thủ trưởng cười tươi như hoa, còn gật đầu:
“Không tệ! Chắc chắn là Sầm Thời vừa ý cô gái kia. Đúng rồi, cô gái kia tên gì? Khương Thanh Nhu?”
Hạ Vĩ nói: “Vâng, Khương Thanh Nhu, cô gái này người cũng như tên, trông vừa ngây thơ vừa dịu dàng!”
Hạ Vĩ nói xong lại nghĩ thầm trong lòng, thì ra đây là gu của trung đoàn trưởng.
Chẳng trách lúc trước Vệ thủ trưởng giới thiệu một đám nữ binh hung hãn kia, trung đoàn trưởng lại không thích cô nào.
Vệ thủ trưởng giải quyết dứt khoát:
“Cậu đi dò tra thành phần gia đình của đồng chí Khương Thanh Nhu kia, chỉ cần là cô gái trong sạch là được, những thứ khác không có yêu cầu gì.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro