Quân Hôn Nuông Chiều: Cùng Binh Vương Tán Tỉnh Ở Thập Niên 80
Thực Sự Không X...
Kiểm Tể
2024-09-11 04:06:09
Không chỉ chiến sĩ này kinh ngạc, người đi ngang qua vừa nghe là tìm Giang Hoành kết hôn đều không nhịn được dừng bước, nhìn Tô Đường từ trên xuống dưới.
Mặc đồ cũ nát, trên quần áo đều là mụn vá, giặt đều giặt trắng bệch.
Trên mặt chỗ thì đen chỗ thì vàng.
Còn gầy, có cảm giác gió thổi qua đều sẽ ngã xuống.
Người như vậy, vậy mà muốn gả cho Giang Hoành.
Ừm.
Không xứng!
Thực sự không xứng!
Sao doanh trưởng Giang lại tìm nàng dâu như vậy!
Lúc này cơ thể này không được ăn ngon, trong nhà có đồ ăn ngon đều cho Tô Bình ăn, Tô Bình ăn cha Tô ăn, rồi tới mẹ Tô, cuối cùng mới đến lượt cô, cho nên tay chân gầy như que.
Gương mặt xinh đẹp của cô khi ra cửa cũng sợ bị cướp nên bôi đầy bụi, cố ý làm xấu, đời trước trải qua nhiều, cho nên cô không thèm để ý cái nhìn không tốt của người khác.
Giống như lúc này cô sắp trang điểm thành ăn mày, túi đựng quần áo cũng rách nát, buổi tối đi ngủ vẫn bị người ta ăn trộm.
Tô Đường còn chưa tiến vào cửa nhà Giang Hoành, đã lan truyền khắp đại viện.
Nàng dâu xấu xí ở quê nhà Giang Hoành tìm tới cửa.
Chiến sĩ xác nhận thân phận của cô không có vấn đề gì xong, thì dẫn cô đến cửa nhà Giang Hoành:
“Đây là nhà doanh trưởng Giang, cô ở đây đợi, tôi đi gọi doanh trưởng Giang.”
Tô Đường đẩy cửa vào phòng, trong phòng sạch sẽ hơn Tô Đường tưởng tượng, cái bàn hơi hỗn độn có sách giáo khoa của đứa bé, chữ phía trên xiêu xiêu vẹo vẹo.
Gian phòng là hai phòng ngủ một phòng khách, nhưng mà diện tích không rộng, phòng bếp càng nhỏ, trên ban công treo đầy quần áo trẻ em còn có hai chiếc áo sơ mi màu xanh quân đội của nam.
Còn có phòng vệ sinh nhỏ.
Điều kiện tốt hơn Tô Đường tưởng tượng nhiều, ở quê tắm rửa cũng không thuận tiện, còn đi đường xa, ở lâu trên xe lửa đủ loại mùi vị như thế, lại thêm mồ hôi, trên người có chút mùi khó ngửi.
Khi không thấy được phòng tắm còn có thể chịu, nhìn thấy phòng tắm cô cảm thấy toàn thân khó chịu.
Người đàn ông kia đang bận rộn ở bộ đội, chỉ sợ trong khoảng thời gian ngắn sẽ không trở về.
Tô Đường quyết định tắm rửa trước, cô đi tới khóa cửa.
Khi ước ấm áp xối lên người, cô cảm thấy lỗ chân lông toàn thân đều mở ra, Tô Đường thoải mái đến mức nhắm mắt lại.
Cô trọng sinh trở về, ở Tô gia cùng lắm là ban ngày phơi nắng ít nước ấm, buổi tối lén lau người, hiện giờ dùng vòi tắm hoa sen, thậm chí có loại cảm giác thỏa mãn.
Phòng tắm ngoại trừ một cục xà phòng thì không còn những thứ khác, cô là đối tượng đính ước từ bé của anh, sau này sẽ làm vợ chồng, dùng xà phòng của anh có lẽ anh không giận đúng không.
Tô Đường bôi từ đầu tới chân một lần, xà phòng đều bị cô cọ ra bọt nước, khi cô cảm thấy từ cơ thể đến linh hồn đều thả lỏng.
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Tô Đường sợ tới mức giật mình, khi người ta tắm rửa là lúc yếu ớt nhất.
Tiếng gõ cửa không tới sớm cũng không tới muộn.
Lại vào lúc này.
Tô Đường vội vàng rửa sạch bọt xà phòng trên người, khi kích động muốn mặc quần áo mới nhớ tới túi quần áo của mình bị người ta đánh cắp trên xe lửa, quần áo cũ trên người đã bị nước làm ướt, không chỉ ẩm ướt còn bẩn, bây giờ tắm sạch sẽ cô không muốn mặc đồ bẩn này vào.
Tiếng đập cửa bên ngoài càng lúc càng to.
“Anh Giang, ban ngày ban mặt khóa cửa còn không chịu ra, có lẽ là muốn lục sạch đồ trong nhà mang đi?”
“Mấy ngày trước người nhà ở quê của doanh trưởng Trương tới, cướp đoạt trong nhà một lần, ngay cả quần áo của đứa bé đều lấy đi.”
Giang Hoành nhíu mày: “Không đâu.”
Lực gõ cửa càng lớn hơn nữa.
Tô Đường ở trong phòng nghĩ thầm đang gọi hồn à, cô nhanh chóng mặc áo vào, cầm lấy khăn mặt lau tóc đi ra.
Khi mở cửa ra.
Bốn phía an tĩnh mấy giây.
Mặc đồ cũ nát, trên quần áo đều là mụn vá, giặt đều giặt trắng bệch.
Trên mặt chỗ thì đen chỗ thì vàng.
Còn gầy, có cảm giác gió thổi qua đều sẽ ngã xuống.
Người như vậy, vậy mà muốn gả cho Giang Hoành.
Ừm.
Không xứng!
Thực sự không xứng!
Sao doanh trưởng Giang lại tìm nàng dâu như vậy!
Lúc này cơ thể này không được ăn ngon, trong nhà có đồ ăn ngon đều cho Tô Bình ăn, Tô Bình ăn cha Tô ăn, rồi tới mẹ Tô, cuối cùng mới đến lượt cô, cho nên tay chân gầy như que.
Gương mặt xinh đẹp của cô khi ra cửa cũng sợ bị cướp nên bôi đầy bụi, cố ý làm xấu, đời trước trải qua nhiều, cho nên cô không thèm để ý cái nhìn không tốt của người khác.
Giống như lúc này cô sắp trang điểm thành ăn mày, túi đựng quần áo cũng rách nát, buổi tối đi ngủ vẫn bị người ta ăn trộm.
Tô Đường còn chưa tiến vào cửa nhà Giang Hoành, đã lan truyền khắp đại viện.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nàng dâu xấu xí ở quê nhà Giang Hoành tìm tới cửa.
Chiến sĩ xác nhận thân phận của cô không có vấn đề gì xong, thì dẫn cô đến cửa nhà Giang Hoành:
“Đây là nhà doanh trưởng Giang, cô ở đây đợi, tôi đi gọi doanh trưởng Giang.”
Tô Đường đẩy cửa vào phòng, trong phòng sạch sẽ hơn Tô Đường tưởng tượng, cái bàn hơi hỗn độn có sách giáo khoa của đứa bé, chữ phía trên xiêu xiêu vẹo vẹo.
Gian phòng là hai phòng ngủ một phòng khách, nhưng mà diện tích không rộng, phòng bếp càng nhỏ, trên ban công treo đầy quần áo trẻ em còn có hai chiếc áo sơ mi màu xanh quân đội của nam.
Còn có phòng vệ sinh nhỏ.
Điều kiện tốt hơn Tô Đường tưởng tượng nhiều, ở quê tắm rửa cũng không thuận tiện, còn đi đường xa, ở lâu trên xe lửa đủ loại mùi vị như thế, lại thêm mồ hôi, trên người có chút mùi khó ngửi.
Khi không thấy được phòng tắm còn có thể chịu, nhìn thấy phòng tắm cô cảm thấy toàn thân khó chịu.
Người đàn ông kia đang bận rộn ở bộ đội, chỉ sợ trong khoảng thời gian ngắn sẽ không trở về.
Tô Đường quyết định tắm rửa trước, cô đi tới khóa cửa.
Khi ước ấm áp xối lên người, cô cảm thấy lỗ chân lông toàn thân đều mở ra, Tô Đường thoải mái đến mức nhắm mắt lại.
Cô trọng sinh trở về, ở Tô gia cùng lắm là ban ngày phơi nắng ít nước ấm, buổi tối lén lau người, hiện giờ dùng vòi tắm hoa sen, thậm chí có loại cảm giác thỏa mãn.
Phòng tắm ngoại trừ một cục xà phòng thì không còn những thứ khác, cô là đối tượng đính ước từ bé của anh, sau này sẽ làm vợ chồng, dùng xà phòng của anh có lẽ anh không giận đúng không.
Tô Đường bôi từ đầu tới chân một lần, xà phòng đều bị cô cọ ra bọt nước, khi cô cảm thấy từ cơ thể đến linh hồn đều thả lỏng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa.
Tô Đường sợ tới mức giật mình, khi người ta tắm rửa là lúc yếu ớt nhất.
Tiếng gõ cửa không tới sớm cũng không tới muộn.
Lại vào lúc này.
Tô Đường vội vàng rửa sạch bọt xà phòng trên người, khi kích động muốn mặc quần áo mới nhớ tới túi quần áo của mình bị người ta đánh cắp trên xe lửa, quần áo cũ trên người đã bị nước làm ướt, không chỉ ẩm ướt còn bẩn, bây giờ tắm sạch sẽ cô không muốn mặc đồ bẩn này vào.
Tiếng đập cửa bên ngoài càng lúc càng to.
“Anh Giang, ban ngày ban mặt khóa cửa còn không chịu ra, có lẽ là muốn lục sạch đồ trong nhà mang đi?”
“Mấy ngày trước người nhà ở quê của doanh trưởng Trương tới, cướp đoạt trong nhà một lần, ngay cả quần áo của đứa bé đều lấy đi.”
Giang Hoành nhíu mày: “Không đâu.”
Lực gõ cửa càng lớn hơn nữa.
Tô Đường ở trong phòng nghĩ thầm đang gọi hồn à, cô nhanh chóng mặc áo vào, cầm lấy khăn mặt lau tóc đi ra.
Khi mở cửa ra.
Bốn phía an tĩnh mấy giây.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro