Quý Cô Xuyên Sách: Chuyện Tình Không Theo Kịch Bản
Bữa tiệc sinh n...
2024-11-21 22:18:29
Dù nói là sinh nhật của mình, nhưng Thiên Di lại không nắm quyền kiểm soát bất cứ điều gì - từ danh sách khách mời đến cách tổ chức, tất cả đều do Vương Kỳ Nam quyết định. Ở nơi xa lạ này, cô không có bạn thân nào ngoài vài nhân viên của mình, vì vậy cô quyết định gửi thiệp mời đến họ. Khi biết đây là một buổi tiệc lớn, mọi người đều phấn khích chờ mong. Chỉ có Trần Quang Minh, khi nhận thiệp, lại ngây người ra như bị đông cứng.
"Quang Minh, sao vậy? Không định đến sinh nhật của chị à?" Thiên Di khẽ nhướn mày, trêu chọc.
Quang Minh tặc lưỡi, vội xua tay. "Không, không phải vậy, chỉ là..."
"Là thế nào?" Cô nghiêng đầu, ánh mắt tò mò.
"Em... em có thể dắt theo bạn trai không?" Quang Minh ngập ngừng, ánh mắt thoáng vẻ lo lắng. "Anh ấy cũng muốn nhân dịp này mở rộng mối quan hệ. Nghe nói sinh nhật chị sẽ có toàn những nhân vật tầm cỡ, em nghĩ... có thể tạo cơ hội một chút không?" *
Thiên Di không nhịn được cười. "Tất nhiên là được rồi! Cứ mang người của em theo, không sao cả."
Quang Minh thở phào nhẹ nhõm, nhưng chưa kịp vui mừng trọn vẹn đã tiếp tục. "Còn... còn chuyện này nữa, chị."
"Lại gì nữa đây?" Thiên Di nheo mắt, cố nén cười.
"Đây là lần đầu em làm khách mời cho một buổi tiệc lớn và sang trọng như thế này... Chuyện quà cáp... Nếu quà của em bình thường quá, có phải sẽ khiến chị mất mặt không?" Cậu gãi đầu ngượng nghịu.
Thiên Di bật cười sảng khoái, ánh mắt dịu dàng. "Không đâu, em. Quà cáp chỉ là hình thức, em cứ thoải mái, chỉ cần tấm lòng của em là đủ rồi."
Quang Minh gật đầu, cảm giác căng thẳng được xoa dịu, trong lòng dấy lên sự cảm kích không nói thành lời.
Dù hơi bất ngờ trước sự sắp đặt của Vương Kỳ Nam, nhưng Thiên Di vẫn không thể xem nhẹ dịp đặc biệt này. Cô nhanh chóng bắt tay vào việc chuẩn bị, tự tay thiết kế một bộ váy lộng lẫy dành riêng cho ngày quan trọng. Từng đường kim mũi chỉ đều được chăm chút kỹ lưỡng, tỏa lên sự tinh tế mà cô muốn thể hiện. Không dừng lại ở đó,
Thiên Di còn chuẩn bị một bộ trang phục lịch lãm cho Vương Kỳ Nam, như một cách để hai người họ xuất hiện trước mọi người với sự đồng điệu hoàn hảo.
Không gian buổi tiệc được trang trí lộng lẩy nhưng không kém phần trang nhã. Những chiếc đèn chùm pha lê treo cao trên trần tỏa ánh sáng vàng dịu dàng, phủ lên toàn bộ khán phòng một vẻ ấm áp và sang trọng. Những tấm rèm trắng mềm mại khẽ rung động khi làn gió mát từ bên ngoài lùa vào, kết hợp với những bông hoa lan và hoa hồng được cắm tỉ mỉ, tạo nên một khung cảnh vừa thơ mộng vừa thanh lịch.
Bàn tiệc được phủ khăn màu be, trên mỗi bàn đều đặt nến thơm và những ly rượu vang đỏ sóng sánh. Các món ăn tinh tế, được bài trí tỉ mỉ, không chỉ làm hài lòng vị giác mà còn khiến mọi người trầm trồ vì vẻ đẹp nghệ thuật.
Khách mời, tất cả đều diện trang phục theo dress code màu be, trắng và đen, tạo nên sự đồng điệu trong một không gian đầy vẻ sang trọng. Tiếng cười nói, tiếng ly chạm nhau hòa cùng bản nhạc du dương, tạo nên bầu không khí rộn ràng nhưng vẫn giữ được vẻ thanh lịch đặc trưng.
Giữa không gian xa hoa của buổi tiệc, Thiên Di bước ra trong bộ váy dạ hội dài màu xanh nhạt, thu hút mọi ánh nhìn. Chiếc váy mang phong cách thanh lịch và tinh tế với phần vai trễ nhẹ, tồn lên nét duyên dáng cùng làn da trắng mịn của cô. Hàng nghìn viên đá lấp lánh được đính kết tinh xảo từ thân váy trải xuống, tạo nên hiệu ứng ánh sáng lung linh mỗi khi cô khẽ chuyển động.
Thiên Di bước đi trong chiếc váy như mang theo cả ánh sáng và sự nhẹ nhàng của làn sóng biển. Đặc biệt, lớp áo khoác mỏng phủ ngoài làm từ chất liệu mỏng nhẹ với những họa tiết lông vũ mềm mại, tựa như những cánh chim vỗ nhẹ quanh cô, vừa mang vẻ bồng bềnh, vừa sang trọng kiêu sa. Mỗi bước chân của cô là một sự kết hợp hoàn hảo giữa sự thanh lịch và uy quyền, khiến tất cả đều không thể rời mắt.
Nhìn thấy cô tiến lại, nụ cười nhẹ trên môi, Vương Kỳ Nam không thể giấu được vẻ ngỡ ngàng và tự hào. Ánh mắt anh theo dõi từng bước chân, mỗi nhịp thở của cô, như muốn khắc ghi khoảnh khắc này vào lòng mãi mãi.
Dương Niệm Thu thấy con trai mình ngẩn ngơ nhìn Thiên Di không chớp mắt thì liền bật cười, nhẹ nhàng huých vai anh một cái. "Cái thằng này! Còn không mau tới mà đỡ vợ mình đi!"
Lời nói của bà khiến Vương Kỳ Nam thoáng giật mình, rồi ngay lập tức gượng cười. Trong lòng anh thoáng chút bối rối nhưng cũng đẩy tự hào. Anh bước nhanh về phía Thiên Di, bàn tay anh vươn ra, nắm lấy tay cô một cách chắc chắn, đầy ý nghĩa bảo vệ. " Đi nào, hôm nay xinh quá" (
Thiên Di bật cười, ánh mắt long lanh khi nhìn anh. "Vậy bình thường không xinh sao?"
Vương Kỳ Nam cúi người, nụ cười nhẹ nhàng nhưng không giấu được sự âu yếm. "Bình thường... vẫn xinh, nhưng hôm nay thì không thể rời mắt." (
"Anh cũng... đẹp trai đấy," Thiên Di khẽ nói, giọng pha chút trêu chọc nhưng ánh mắt lại ánh lên sự ngưỡng mộ.
Vương Kỳ Nam hôm nay khoác lên mình bộ vest màu xanh xám, kiểu dáng cách tân làm nổi bật sự lịch lãm và cuốn hút. Bộ vest được thiết kế với phần thân áo cắt cúp tinh tế, tạo nên sự khác biệt so với những bộ trang phục truyền thống. Điểm nhấn đặc biệt chính là lớp vải lưới xuyên thấu ở eo, tạo hiệu ứng thị giác đầy mới lạ và thu hút, càng làm nổi bật vẻ điển trai của anh.
Dù buổi tiệc không có sự góp mặt của các nhà báo, nhưng ánh mắt của rất nhiều khách mời đều dồn về phía hai người. Cặp đôi thu hút sự chú ý không chỉ bởi sắc vóc nổi bật, mà còn bởi khí chất đặc biệt tỏa ra mỗi khi họ đứng cạnh nhau. Vương Kỳ Nam nắm tay Thiên Di, cùng cô bước lên sần khẩu trung tâm. Khoảnh khắc đó tựa như thời gian ngưng đọng, mọi ánh nhìn đều đồ dồn về phía họ, hình ảnh cặp vợ chồng đẹp đôi như bước ra từ câu chuyện cổ tích, gợi lên sự ngưỡng mộ xen lẫn không ít ghen tị.
"Điều ước của em cho ngày hôm nay là gì?" Vương Kỳ Nam khẽ nghiêng đầu, thì thầm vào tai cô
"Em nghĩ điều ước của mình... đã thành hiện thực rồi." Thiên Di đáp lại, ánh mắt dịu dàng dừng lại nơi bàn tay anh vẫn nắm chặt tay cô, một khoảnh khắc khiến mọi người xung quanh chỉ có thể lặng yên chiêm ngưỡng.
"Quang Minh, sao vậy? Không định đến sinh nhật của chị à?" Thiên Di khẽ nhướn mày, trêu chọc.
Quang Minh tặc lưỡi, vội xua tay. "Không, không phải vậy, chỉ là..."
"Là thế nào?" Cô nghiêng đầu, ánh mắt tò mò.
"Em... em có thể dắt theo bạn trai không?" Quang Minh ngập ngừng, ánh mắt thoáng vẻ lo lắng. "Anh ấy cũng muốn nhân dịp này mở rộng mối quan hệ. Nghe nói sinh nhật chị sẽ có toàn những nhân vật tầm cỡ, em nghĩ... có thể tạo cơ hội một chút không?" *
Thiên Di không nhịn được cười. "Tất nhiên là được rồi! Cứ mang người của em theo, không sao cả."
Quang Minh thở phào nhẹ nhõm, nhưng chưa kịp vui mừng trọn vẹn đã tiếp tục. "Còn... còn chuyện này nữa, chị."
"Lại gì nữa đây?" Thiên Di nheo mắt, cố nén cười.
"Đây là lần đầu em làm khách mời cho một buổi tiệc lớn và sang trọng như thế này... Chuyện quà cáp... Nếu quà của em bình thường quá, có phải sẽ khiến chị mất mặt không?" Cậu gãi đầu ngượng nghịu.
Thiên Di bật cười sảng khoái, ánh mắt dịu dàng. "Không đâu, em. Quà cáp chỉ là hình thức, em cứ thoải mái, chỉ cần tấm lòng của em là đủ rồi."
Quang Minh gật đầu, cảm giác căng thẳng được xoa dịu, trong lòng dấy lên sự cảm kích không nói thành lời.
Dù hơi bất ngờ trước sự sắp đặt của Vương Kỳ Nam, nhưng Thiên Di vẫn không thể xem nhẹ dịp đặc biệt này. Cô nhanh chóng bắt tay vào việc chuẩn bị, tự tay thiết kế một bộ váy lộng lẫy dành riêng cho ngày quan trọng. Từng đường kim mũi chỉ đều được chăm chút kỹ lưỡng, tỏa lên sự tinh tế mà cô muốn thể hiện. Không dừng lại ở đó,
Thiên Di còn chuẩn bị một bộ trang phục lịch lãm cho Vương Kỳ Nam, như một cách để hai người họ xuất hiện trước mọi người với sự đồng điệu hoàn hảo.
Không gian buổi tiệc được trang trí lộng lẩy nhưng không kém phần trang nhã. Những chiếc đèn chùm pha lê treo cao trên trần tỏa ánh sáng vàng dịu dàng, phủ lên toàn bộ khán phòng một vẻ ấm áp và sang trọng. Những tấm rèm trắng mềm mại khẽ rung động khi làn gió mát từ bên ngoài lùa vào, kết hợp với những bông hoa lan và hoa hồng được cắm tỉ mỉ, tạo nên một khung cảnh vừa thơ mộng vừa thanh lịch.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bàn tiệc được phủ khăn màu be, trên mỗi bàn đều đặt nến thơm và những ly rượu vang đỏ sóng sánh. Các món ăn tinh tế, được bài trí tỉ mỉ, không chỉ làm hài lòng vị giác mà còn khiến mọi người trầm trồ vì vẻ đẹp nghệ thuật.
Khách mời, tất cả đều diện trang phục theo dress code màu be, trắng và đen, tạo nên sự đồng điệu trong một không gian đầy vẻ sang trọng. Tiếng cười nói, tiếng ly chạm nhau hòa cùng bản nhạc du dương, tạo nên bầu không khí rộn ràng nhưng vẫn giữ được vẻ thanh lịch đặc trưng.
Giữa không gian xa hoa của buổi tiệc, Thiên Di bước ra trong bộ váy dạ hội dài màu xanh nhạt, thu hút mọi ánh nhìn. Chiếc váy mang phong cách thanh lịch và tinh tế với phần vai trễ nhẹ, tồn lên nét duyên dáng cùng làn da trắng mịn của cô. Hàng nghìn viên đá lấp lánh được đính kết tinh xảo từ thân váy trải xuống, tạo nên hiệu ứng ánh sáng lung linh mỗi khi cô khẽ chuyển động.
Thiên Di bước đi trong chiếc váy như mang theo cả ánh sáng và sự nhẹ nhàng của làn sóng biển. Đặc biệt, lớp áo khoác mỏng phủ ngoài làm từ chất liệu mỏng nhẹ với những họa tiết lông vũ mềm mại, tựa như những cánh chim vỗ nhẹ quanh cô, vừa mang vẻ bồng bềnh, vừa sang trọng kiêu sa. Mỗi bước chân của cô là một sự kết hợp hoàn hảo giữa sự thanh lịch và uy quyền, khiến tất cả đều không thể rời mắt.
Nhìn thấy cô tiến lại, nụ cười nhẹ trên môi, Vương Kỳ Nam không thể giấu được vẻ ngỡ ngàng và tự hào. Ánh mắt anh theo dõi từng bước chân, mỗi nhịp thở của cô, như muốn khắc ghi khoảnh khắc này vào lòng mãi mãi.
Dương Niệm Thu thấy con trai mình ngẩn ngơ nhìn Thiên Di không chớp mắt thì liền bật cười, nhẹ nhàng huých vai anh một cái. "Cái thằng này! Còn không mau tới mà đỡ vợ mình đi!"
Lời nói của bà khiến Vương Kỳ Nam thoáng giật mình, rồi ngay lập tức gượng cười. Trong lòng anh thoáng chút bối rối nhưng cũng đẩy tự hào. Anh bước nhanh về phía Thiên Di, bàn tay anh vươn ra, nắm lấy tay cô một cách chắc chắn, đầy ý nghĩa bảo vệ. " Đi nào, hôm nay xinh quá" (
Thiên Di bật cười, ánh mắt long lanh khi nhìn anh. "Vậy bình thường không xinh sao?"
Vương Kỳ Nam cúi người, nụ cười nhẹ nhàng nhưng không giấu được sự âu yếm. "Bình thường... vẫn xinh, nhưng hôm nay thì không thể rời mắt." (
"Anh cũng... đẹp trai đấy," Thiên Di khẽ nói, giọng pha chút trêu chọc nhưng ánh mắt lại ánh lên sự ngưỡng mộ.
Vương Kỳ Nam hôm nay khoác lên mình bộ vest màu xanh xám, kiểu dáng cách tân làm nổi bật sự lịch lãm và cuốn hút. Bộ vest được thiết kế với phần thân áo cắt cúp tinh tế, tạo nên sự khác biệt so với những bộ trang phục truyền thống. Điểm nhấn đặc biệt chính là lớp vải lưới xuyên thấu ở eo, tạo hiệu ứng thị giác đầy mới lạ và thu hút, càng làm nổi bật vẻ điển trai của anh.
Dù buổi tiệc không có sự góp mặt của các nhà báo, nhưng ánh mắt của rất nhiều khách mời đều dồn về phía hai người. Cặp đôi thu hút sự chú ý không chỉ bởi sắc vóc nổi bật, mà còn bởi khí chất đặc biệt tỏa ra mỗi khi họ đứng cạnh nhau. Vương Kỳ Nam nắm tay Thiên Di, cùng cô bước lên sần khẩu trung tâm. Khoảnh khắc đó tựa như thời gian ngưng đọng, mọi ánh nhìn đều đồ dồn về phía họ, hình ảnh cặp vợ chồng đẹp đôi như bước ra từ câu chuyện cổ tích, gợi lên sự ngưỡng mộ xen lẫn không ít ghen tị.
"Điều ước của em cho ngày hôm nay là gì?" Vương Kỳ Nam khẽ nghiêng đầu, thì thầm vào tai cô
"Em nghĩ điều ước của mình... đã thành hiện thực rồi." Thiên Di đáp lại, ánh mắt dịu dàng dừng lại nơi bàn tay anh vẫn nắm chặt tay cô, một khoảnh khắc khiến mọi người xung quanh chỉ có thể lặng yên chiêm ngưỡng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro