Sau Ba Năm Làm Nô Dịch, Cả Hầu Phủ Quỳ Xin Ta Tha Thứ

Sau Ba Năm Làm...

2024-11-27 06:15:07

Bà vú quản lý trong cục giặt đồ thường xuyên đánh đập, mắng chửi nàng, thân phận của nàng ở đây còn không bằng nô tỳ thấp kém nhất.

Thân phận? Hộ tịch?

Có ích gì chứ?

Thấy Kiều Niệm không nói gì, Lâm Diệp đành hít sâu một hơi, kìm nén cơn giận vô cớ đó, nói: "Trong phủ cái gì cũng có, muội không cần dọn dẹp gì cả, đi thôi, đừng để nãi nãi phải đợi lâu."

Nói xong, hắn ta liền xoay người đi trước.

Đi được một đoạn, hắn ta quay đầu lại, thấy Kiều Niệm vẫn đi theo không xa không gần, ánh mắt nhìn thẳng về phía trước, không thèm nhìn mình lấy một cái. Nhớ lại dáng vẻ nàng nũng nịu trước kia, cơn giận trong lòng hắn ta lại không kìm nén được nữa.

Bước chân của hắn ta cũng vô thức nhanh hơn.

Ba năm trước, sau khi bị Lâm Diệp đẩy ngã từ lầu nhỏ xuống, Kiều Niệm đã bị thương ở cổ chân, đương nhiên bây giờ không thể theo kịp. Đến khi tới cổng cung, Lâm Diệp đã ngồi lên xe ngựa của Hầu phủ.

Người đánh xe là người làm cũ trong phủ, nhận ra Kiều Niệm.

Thấy Kiều Niệm đi tới, ông ta liền hành lễ: "Lão nô tham kiến tiểu thư."

Kiều Niệm khẽ đáp lễ, sau đó lên xe ngựa, ngồi bên cạnh người đánh xe.

Người đánh xe có chút ngạc nhiên: "Tiểu thư không vào trong ngồi sao?"

Kiều Niệm lắc đầu: "Không hợp lễ nghi."



Vừa dứt lời, từ trong xe ngựa bỗng nhiên duỗi ra một chân, đạp mạnh Kiều Niệm ngã xuống đất.

Lâm Diệp vén rèm xe, vẻ mặt giận dữ: "Vừa gặp đã tỏ thái độ, không muốn về Hầu phủ thì cút về cục giặt đồ tiếp tục làm nô tỳ đi!"

Kiều Niệm cau mày, khuôn mặt trắng bệch vì đau, hình như cổ chân nàng lại bị trẹo rồi.

Lại nghe Lâm Diệp lạnh lùng chất vấn: "Hay là muội thấy uất ức, cố tình làm mặt lạnh với ta? Kiều Niệm, muội đã hưởng phúc mười lăm năm thay Uyển nhi, bây giờ chỉ là chịu khổ ba năm thay muội ấy thôi, có gì mà phải uất ức?"

"Đã không chịu ngồi xe về phủ, vậy thì muội tự đi về, vừa hay trên đường cũng suy nghĩ cho kỹ mình là thân phận gì, có tư cách gì mà bày đặt thái độ đó cho ta xem! Cũng để tránh khỏi đến khi gặp nãi nãi lại bày ra bộ mặt ủ rũ này, thêm chuyện xui xẻo!"

Nói xong, Lâm Diệp hất mạnh rèm xe xuống, lạnh lùng quát người đánh xe: "Về phủ!"

Người đánh xe không dám trái lệnh, lo lắng nhìn Kiều Niệm một cái rồi đánh xe rời đi.

Nhìn xe ngựa khuất dần, trong lòng Kiều Niệm không có quá nhiều cảm xúc.

Dù sao, ba năm trước nàng cũng đã bị những người thân yêu nhất bỏ rơi rồi.

Hít sâu một hơi, nàng gắng gượng dậy, tập tễnh bước về phía Hầu phủ.

Nhưng chưa được bao lâu, một chiếc xe ngựa dừng lại trước mặt nàng.

Những ngón tay thon dài vén rèm xe, một đôi mắt lạnh lùng, xa cách: "Lâm cô nương?"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Ba Năm Làm Nô Dịch, Cả Hầu Phủ Quỳ Xin Ta Tha Thứ

Số ký tự: 0