Sau Khi Bị Phá Bỏ Di Dời, Toàn Thôn Ta Phất Nhanh [Thập Niên 90]

Chương 31

2024-11-17 22:27:07

"Chờ đấy, khi làng Kiều Tây này phá dỡ di dời, có muốn về đây cũng đừng hòng!"

Nhà ông ấy có bốn căn nhà cao tầng, bốn căn đấy! Nghe nói theo thông tin trong làng, mỗi căn nhà chắc cũng phải được bồi thường cả trăm triệu đấy chứ.

Sao lại đến lượt làng Kiều Đông phá dỡ trước cơ chứ? Giá mà làng Mộc Đường kia bị phá dỡ, có lẽ giờ ông cũng không bực đến thế này.

Nhưng Trần Kim chẳng để tâm ông ấy nghĩ gì, kiểm tra lại mấy tài liệu quan trọng mang theo bên mình trong túi xách, rồi ghé quầy tạp hóa lấy hai chai nước ngọt có ga, cô mở một chai uống luôn, tiện thể nói với Điền Miêu, "Miêu Miêu, em thích ăn gì thì cứ tự lấy nhé."

Vì sắp phá dỡ, hàng hóa ở quầy tạp hóa này cũng gần hết sạch, may là trước đó cô đã có ý định đóng cửa hàng nên chưa kịp nhập thêm hàng.

"Vâng!"

Điền Miêu vui vẻ theo sau, hiếm khi được chứng kiến cảnh phá dỡ làng.

Trần Kim thấy xung quanh không có ai, ghé lại gần Điền Miêu nói nhỏ, "Chị có hỏi Chủ nhiệm Giang rồi, quầy tạp hóa của chị bị phá dỡ, họ sẽ đền cho chị một gian hàng.

Chị tính mở một siêu thị mini, nhưng chắc sẽ phải chờ thêm một thời gian vì cửa hàng chưa xây xong.

Nếu em vẫn muốn làm việc ở chỗ chị thì cứ bảo chị nhé."

Điền Miêu mắt sáng lên, cảm động nói, "Cảm ơn chị Kim! Chắc chắn em sẽ đến!"

Làm ở quầy tạp hóa chỉ cần thối tiền, sắp xếp hàng lên kệ, công việc nhẹ nhàng dễ chịu, mà cô lại rất thích.

Nếu mà có một quầy tạp hóa của riêng mình thì cô có thể làm cả đời cũng được! "Được, đến lúc đó chị mở cửa hàng rồi sẽ gọi em."

Trần Kim nghĩ nghĩ rồi nhắc nhở, "Nhưng cửa hàng khai trương còn lâu lắm, em thử hỏi xem mợ ba có chỗ làm nào giới thiệu không nhé."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Không sao đâu, nếu không tìm được gì em đi làm công nhân nhà máy cũng được mà."

Điền Miêu nhìn thấy mọi người đều đang đi về nhà ông Trần Ngũ thúc, bèn giục Trần Kim nhanh chân qua đó xem.

Cửa hàng của cô cũng không đóng cửa được lúc này, vì mấy hôm nay trẻ con đến mua quà vặt đông hơn trước.

Trần Kim gật đầu, cầm thêm chai nước vị quýt mang qua quầy rau của dì Chu bên cạnh, nhét vào tay dì rồi cùng mọi người đi tới nhà ông Trần Ngũ thúc ghi danh đo đạc.

Người xem đông đứng chật ngoài sân, nhà ông Ngũ có tường rào quá cao, thế là có người lấy thang tới, leo lên tường để nhìn.

Người ở dưới sốt ruột không nhìn thấy gì liền hỏi, "Sao rồi? Họ nói thế nào? Bồi thường bao nhiêu?"

Trần Kim cố nhón chân nhưng vẫn bị người khác che khuất, không thấy gì bên trong, trong lòng cũng sốt ruột, cuối cùng đành quay về quầy tạp hóa ngồi.

Dù sao thì nhà cô là căn thứ ba được đo đạc.

Khoảng hai tiếng sau, đội đo đạc phá dỡ lần lượt đi đo đạc hết các căn phòng, rồi đối chiếu tài liệu, cuối cùng lấy hợp đồng ra để ông Ngũ ký tên.

Ông Ngũ cầm bút mà tay run không còn chút sức, nhìn bản hợp đồng cũng chẳng hiểu gì, hết nhìn trái lại nhìn phải, mọi người cũng nhao nhao nhìn theo, chẳng ai hiểu ông ấy đang tìm gì.

"Cô ba đâu rồi? Gọi cô ba vào đây xem hộ hợp đồng giúp tôi, tôi xem không hiểu!"

Trần Quang Mãn không nhịn được trợn mắt, "Trần Kim đâu phải luật sư, cô ấy có xem cũng nhìn ra được cái gì đâu? Người phá dỡ có mời luật sư đến đấy, ông không hiểu thì hỏi luật sư đi!"

"À à, thế...

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Bị Phá Bỏ Di Dời, Toàn Thôn Ta Phất Nhanh [Thập Niên 90]

Số ký tự: 0