Sau Khi Bị Thú Nhân Câm Điếc Nhặt Về Nhà

Chương 45

2024-11-01 22:07:38

Trong lúc đó, cô còn phải đối phó với các thú nhân ngửi thấy mùi thơm rồi đến đổi thịt nướng.

—Nhà bà Hoa Tượng gần nơi tụ tập của thú nhân lang thang. Nhiều thú nhân phải vất vả đi săn cả ngày, đến tối không muốn tự xử lý thịt, không muốn nấu ăn bèn mang thịt đến chỗ tụ tập. Họ đưa một phần mười số thịt để trả công và đổi lấy thịt đã được xử lý sạch sẽ.

Những thú nhân này đôi khi cũng ngửi thấy mùi thơm của ai đó đang nướng thịt, bèn mang thịt đã xử lý xong đến đổi lấy thịt nướng. Họ cũng trả công bằng một phần mười.

Bà Hoa Tượng là một giống cái rất đảm đang, nướng thịt cũng khá ngon, đương nhiên bà sẽ không bỏ qua cách kiếm tiền này.

Giống như tế sư của bộ tộc Hắc Thanh, bà Hoa Tượng cũng đã vượt qua lần tẩy lễ thứ ba và thức tỉnh một số khả năng đặc biệt. Sức mạnh của tế sư thiên về hệ mộc, còn bà Hoa Tượng thì giống như hệ cường hóa.

Bà rất mạnh, sức lực còn lớn hơn nhiều thú nhân cấp ba, chỉ cần cười nói là có thể khiến kẻ gây sự hồn bay phách lạc. Vì vậy chẳng ai dám đổi thịt nướng với bà mà dám bớt xén.

Dĩ nhiên, giờ gánh nặng nấu ăn đã chuyển sang vai Tô Lạc Lạc và người đổi thịt nướng cho các thú nhân cũng thành cô.

Tô Lạc Lạc thầm nghĩ: “…”

Bảo sao mỗi bữa được trả năm tinh tệ, lại bảo cô mỗi ngày chỉ được nấu một bữa, hóa ra không phải vì thương cô mà là chỉ riêng bữa tối đã phải nướng mấy trăm cân thịt rồi!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Hửm?” Sài Tiểu Mạch là người đầu tiên nhận ra mùi vị thịt nướng của nhà bà Hoa Tượng thay đổi.

Tiểu Mạch thuộc tộc sói, mũi rất thính. Nhà Tiểu Mạch ngoài hai người đại ca và nhị ca còn lại toàn là đám thú con háu đói, lại không có giống cái chăm sóc, nên thịt nướng của nhà ai cũng chẳng ra gì. Vì vậy mỗi lần đi săn về, Sài Tiểu Mạch đều mang thịt đã xử lý đến khu tụ tập để đổi lấy thịt nướng. Hắn ta biết rõ mùi vị của năm quầy nướng ở đó, dù nhắm mắt lại cũng nhớ được.

Nên khi trong không khí xuất hiện một mùi thơm hoàn toàn khác lạ, Sài Tiểu Mạch là một con sói ham ăn, chiến binh của đám ăn vặt đương nhiên phải đi xem thử. Đừng nói là tuyết nhỏ, dù có bão tuyết hắn ta cũng sẽ lội qua cho bằng được.

“Là ngươi!” Nhìn rõ giống cái nhỏ đang cầm thứ gì đó bôi bôi quét quét lên thịt nướng, Sài Tiểu Mạch kinh ngạc kêu lên: “Tô Lạc Lạc?”

Chẳng phải đây là giống cái đã từng đạp lên sáu thú nhân mà vẫn thoát thân toàn vẹn, sau còn vô tình chọc giận ác thần trong rừng lớn. Thần linh kia với mấy cái xúc tu cực mạnh đã đem lòng si mê cô, khiến cô tự cao tự đại, rồi triệu hồi quỷ dữ chặt đứt tay phải của chiến binh mạnh nhất bộ tộc Hắc Thanh là Thạch Tuyết Chu, cuối cùng còn bị ác thần kéo vào rừng để điên cuồng [abcxyz—] hay sao?

Tô Lạc Lạc hoàn toàn không biết rằng câu chuyện giữa cô và tên thú nhân tàn tật ở nhà bên và Thạch Tuyết Chu đã bị đồn thổi thành những phiên bản vô cùng mùi mẫn, càng không có chút tự giác nào về việc mình bị xem là tiểu yêu tinh gây họa.

Cô cầm chiếc cọ tự chế để phết gia vị lên thịt nướng, bỗng nhiên thấy một thú nhân trẻ lạ mặt bước đến. Cô ra vẻ cảnh giác, lập tức rút chiếc que chống cửa "bếp" ra định đóng sập cửa lại.

“Ê, ngươi làm gì thế?” Sài Tiểu Mạch thấy hành động của cô, vội vàng bỏ qua mọi tin đồn mùi mẫn mà nhanh chóng nói: “Ta đến đổi thịt nướng, ngươi không định đổi cho ta à?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Bị Thú Nhân Câm Điếc Nhặt Về Nhà

Số ký tự: 0