Sau Khi Mất Trí Nhớ Ta Lên Giường Của Đối Thủ Một Mất Một Còn (H)

Linh Căn

Miên Nhuyễn Nhuyễn

2024-11-06 20:36:06

Hắn cũng không nói tình hình cụ thể là gì chỉ leo lên giường. Nguyệt Đức lại không chịu nổi tiến lên để thám thính.

Dáng vẻ ta không hề nghe lén: “Khó trách dáng dấp của ta trong veo như nước thì ra ta là người có linh căn!”

Cực kỳ nhấn mạnh chữ người.

Cố Hi Triết nhịn cười gật đầu: “Nguyệt Nguyệt quên rồi sao? nếu không vì sao có đôi lúc Nguyệt Nguyệt khác với những người bình thường.”

Nguyệt Đức đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, thì ra là vậy.

Lúc này Nguyệt Đức nhớ lại mình từng có rất nhiều hành động không giống với người bình thường mà phu quân không hề để ý chút nừa. Hơn nữa vừa rồi phu quân nói xong Nguyệt Đức suýt chút nữa muốn chạy ra ngoài.

Kết quả đúng lúc có một lý do cực kỳ phù hợp!

Nàng cười ha ha rúc vào trong ngực phu quân, cọ vào người hắn: “Cho nên có đôi khi có thể ta sẽ hơi kỳ lạ một chút.”

Sau khi nàng nói ra còn dùng ngón tay sờ soạng.

“Đó cũng không phải là vấn đề gì lớn đều do linh căn có tạp chất thôi…”

Cố Hi Triết cười, gật đầu.

Đương nhiên Cố Hi Triết biết Nguyệt Đức sẽ không khống chế được bản tính củ nàng làm ra một vài chuyện khác thường.

Dù sao sau này nàng cũng phải nghĩ nổ đầu mới tìm được một lý do không bằng Cố Hi Triết tự tìm cho nàng.

Dù sao nàng hao tổn tâm trí tìm không ra sẽ nóng nảy muốn chạy trốn.

Không thể để cho chuyện đó xảy ra được

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng mà sau đó có một đoạn ký ức đột nhiên xuất hiện trong đầu Nguyệt Đức.

Nguyệt Đức sinh ra ở mảnh đất cực kỳ rộng lớn - Núi Hằng Sơn, đó cũng là nơi Hồ tộc Tô thị sinh sống.

Mảnh lất đọa linh yêu kiệt, không thua kém gì Thanh Khâu.

Lúc Nguyệt Đức còn nhỏ là sự tồn tại độc đáo nhất Hằng Sơn.

Một con thỏ béo cứ chạy theo một con hồ yêu đi khắp nơi học thuật mê hoặc.

Dáng vẻ hồ ly mị hoặc, con thỏ lại ngây thơ. Chủng tộc khác nhau cho nên thiên phí và tập tính cũng không giống nhau.

Không ngờ Nguyệt Đức cũng học xong thuật mê hoặc nhưng chẳng khác nào đông một búa, tây một cái chày gỗ (1).

1.

Ý ám chỉ người làm việc lung tung không có kế hoạch.

2.

Cuối cùng cũng có thể vượt qua người khác thành công mê hoặc được chính mình.

Làm cho các trưởng lão Hồ tộc cũng có thể yên tâm.

Tỷ tỷ Tô Vũ sợ sau này Nguyệt Đức trúng tà cho nên không cho nàng học nữa.

Nguyệt Đức tuổi còn nhỏ lại ham chơi, không cần tu luyện đương nhiên cảm thấy sung sước lập tức sảng khoái đồng ý.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Mất Trí Nhớ Ta Lên Giường Của Đối Thủ Một Mất Một Còn (H)

Số ký tự: 0