Sau Khi Mất Trí Nhớ Ta Lên Giường Của Đối Thủ Một Mất Một Còn (H)
Không Ổn
Miên Nhuyễn Nhuyễn
2024-11-06 20:36:06
Bên ngoài Nguyệt Đức gật đầu chui vào trong chăn nhưng sau đó cũng đi đến cửa sổ dựng thẳng cái tai thỏ lên nghe lén.
Ô Chước Chước cũng đi vào, hai yêu cùng nhau nghe lén.
Kết quả chợt nghe thấy hôm qua lão Lưu bị hành động của Nguyệt Đức dọa đến phát bệnh lúc này đang nằm trên giường không dậy nổi, trong lúc mơ hồ nói chuyện này ra ngoài nên đám thôn dân mới thành nhóm với nhau thêm can đảm đi tới đây.
Lúc này Nguyệt Đức mới nhớ tới chuyện buổi sáng ngày hôm qua cảm thấy nàng đã sơ xuất!
Đám thôn dân bận tâm đến Cố tiên sinh nên đã rất uyển chuyển nhưng vẫn sợ hãi Nguyệt Đức là yêu.
Dù sao lúc này Ma tộc và Yêu tộc dây dưa không rõ, cảm giác thiên hạ sắp loạn.
Trưởng thôn kiên trì hỏi: “Không biết… Liệu Cố tiên sinh có phát hiện Nguyệt nương tử có chỗ nào không ổn hay không…?”
Cố Hi Triết lạnh nhạt thừa nhận” “Nương tử nhà ta đúng là khác với những người bên ngoài.”
Mọi người ồ lên, ai nấy đều thấp thỏm lo âu.
Nguyệt Đức nghĩ thầm: Xong rồi!
Cái đầu nhỏ nhanh chóng suy nghĩ cách.
Mình và phu quân đã động phòng rồi nếu hắn dám đuổi mình đi, mình sẽ liều mạng với hắn!
Cố Hi Triết cười cười, chắp tay thỉnh tội: “Khiến cho nhóm phụ lão hương thân hoảng sợ rồi, Cố mỗ cảm thấy rất hổ thẹn. Phu nhân của ta bị thương, ta không cho phép nàng hoạt động nhiều, nàng cũng không phải người mềm mại vô lực. Nàng là người rất có linh căn nhưng không có điều kiện tu tiên, nàng cũng không muốn đến tiên môn đánh đấu cho nên ở lại nhân gian.”
Nguyệt Đức: ???
“Trước khi mất trí nhớ ta thông minh như vậy sao? Nghĩ ra lý do tốt như vậy?”
Ô Chước Chước muốn trả lời lại bị cấm ngôn chú kìm hãm, đành phải đổi cách nói: “Trước khi mất trí nhớ và sau khi mất trí nhớ đều không khác là mấy.”
Mọi người đều bị Cố Hi Triết giảo hoạt lừa gạt.
Nhóm hương thân phụ lão đều đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.
Tiên môn thường đến nhân gian thu đồ đệ đương nhiên bọn họ cũng nghe được một chút tin tức.
Có vài người có chút linh căn nhưng khó có thể tu luyện dù sao cũng hơn người phàm rất nhiều nếu không phải thân thể khỏe mạnh thì là tuổi thọ dài hơn.
Tất cả mọi người đều đã yên tâm cùng bày tỏ lời xin lỗi. Cố Hi Triết tỏ vẻ hiểu rằng lúc này thói đời hỗn loạn, mọi người cẩn thận là chuyện đương nhiên sau đó liền giải tán.
Cố Hi Triết trở về phong thấy Nguyệt Đức nhằm giống như không hề nhúc nhích, hắn biết chuyện nàng nghe lén không khỏi cười trộm.
Ô Chước Chước cũng đi vào, hai yêu cùng nhau nghe lén.
Kết quả chợt nghe thấy hôm qua lão Lưu bị hành động của Nguyệt Đức dọa đến phát bệnh lúc này đang nằm trên giường không dậy nổi, trong lúc mơ hồ nói chuyện này ra ngoài nên đám thôn dân mới thành nhóm với nhau thêm can đảm đi tới đây.
Lúc này Nguyệt Đức mới nhớ tới chuyện buổi sáng ngày hôm qua cảm thấy nàng đã sơ xuất!
Đám thôn dân bận tâm đến Cố tiên sinh nên đã rất uyển chuyển nhưng vẫn sợ hãi Nguyệt Đức là yêu.
Dù sao lúc này Ma tộc và Yêu tộc dây dưa không rõ, cảm giác thiên hạ sắp loạn.
Trưởng thôn kiên trì hỏi: “Không biết… Liệu Cố tiên sinh có phát hiện Nguyệt nương tử có chỗ nào không ổn hay không…?”
Cố Hi Triết lạnh nhạt thừa nhận” “Nương tử nhà ta đúng là khác với những người bên ngoài.”
Mọi người ồ lên, ai nấy đều thấp thỏm lo âu.
Nguyệt Đức nghĩ thầm: Xong rồi!
Cái đầu nhỏ nhanh chóng suy nghĩ cách.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mình và phu quân đã động phòng rồi nếu hắn dám đuổi mình đi, mình sẽ liều mạng với hắn!
Cố Hi Triết cười cười, chắp tay thỉnh tội: “Khiến cho nhóm phụ lão hương thân hoảng sợ rồi, Cố mỗ cảm thấy rất hổ thẹn. Phu nhân của ta bị thương, ta không cho phép nàng hoạt động nhiều, nàng cũng không phải người mềm mại vô lực. Nàng là người rất có linh căn nhưng không có điều kiện tu tiên, nàng cũng không muốn đến tiên môn đánh đấu cho nên ở lại nhân gian.”
Nguyệt Đức: ???
“Trước khi mất trí nhớ ta thông minh như vậy sao? Nghĩ ra lý do tốt như vậy?”
Ô Chước Chước muốn trả lời lại bị cấm ngôn chú kìm hãm, đành phải đổi cách nói: “Trước khi mất trí nhớ và sau khi mất trí nhớ đều không khác là mấy.”
Mọi người đều bị Cố Hi Triết giảo hoạt lừa gạt.
Nhóm hương thân phụ lão đều đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.
Tiên môn thường đến nhân gian thu đồ đệ đương nhiên bọn họ cũng nghe được một chút tin tức.
Có vài người có chút linh căn nhưng khó có thể tu luyện dù sao cũng hơn người phàm rất nhiều nếu không phải thân thể khỏe mạnh thì là tuổi thọ dài hơn.
Tất cả mọi người đều đã yên tâm cùng bày tỏ lời xin lỗi. Cố Hi Triết tỏ vẻ hiểu rằng lúc này thói đời hỗn loạn, mọi người cẩn thận là chuyện đương nhiên sau đó liền giải tán.
Cố Hi Triết trở về phong thấy Nguyệt Đức nhằm giống như không hề nhúc nhích, hắn biết chuyện nàng nghe lén không khỏi cười trộm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro