Sau Khi Mất Trí Nhớ Ta Lên Giường Của Đối Thủ Một Mất Một Còn (H)

Nàng Yếu (H)

Miên Nhuyễn Nhuyễn

2024-11-06 20:36:06

Côn thịt thô dài phá vỡ tầng tầng mị thịt siết chặt chẽ lấy nó, dễ dàng chạm đến hai cửa tử cung, sau đó mỗi một cái thúc vào đều đâm thẳng vào song hoa tâm của nàng.

Vừa rồi Nguyệt Đức đã tự mình nhẹ nhàng khởi động cọ xát, tiểu huyệt của nàng đã đẫm nước từ trước. Bây giờ bị phu quân hung hăng đâm mạnh vào cái, trong mắt lóe lên, giống như hạn hán đã lâu mới gặp được trận mưa lớn, a một tiếng rên yêu kiều, trực tiếp dấy lên đỉnh khoái cảm mà nàng không thể tự mình đạt được.

"A ~~ ưm ~~ phu quân ~" Nguyệt Đức thỏa mãn đến mất hồn, hai chân đang gác trên vai của phu quân không ngừng run rẩy, ngay cả những ngón chân cũng đạt được khoái cảm mà co lại.

Cố Hi Triết không dừng lại mà hắn vẫn tiếp tục khuấy đảo, sự khuấy đảo này khiến Nguyệt Đức thỏa mãn rên hừ hừ, cơn khoái cảm như những con sóng cứ liên tục dâng cao.

Mỗi một cú thúc của côn thịt đều hướng thẳng đến song hoa tâm của nàng, bên nào cũng đói khát hắn, cùng xin được ban ân huệ, nhanh chóng mà chuẩn xác không bỏ qua một bên nào.

Tầng thịt non nớt của tử cung đang không ngừng mút lấy côn thịt, lúc cao trào trong tử cùng phun ra từng đợt từng đợt dâm thủy.

Chỉ chốc lát, chỗ hai người giao hợp đã ướt đẫm.

"Ưm~~ phu quân ~ phu quân ~" Nguyệt Đức thần hồn điên đảo mà kêu lớn, thân người cong lại không ngừng phun ra dâm thủy, toàn thân đều đang run rẩy.

Mà phu quân lại không có ý định tha cho nàng, nắm chặt lấy eo nhỏ của Nguyệt Đức, dùng sức đẩy đưa côn thịt, tiếp tục chăm sóc cho hai tiểu tử cung.

Nguyệt Đức vẫn đang chìm trong khoái cảm, nàng bắt đầu sợ rồi, ánh mắt lóe lên cuối cùng nàng cũng hiểu rõ điểm mà phu quân để tâm: "A ~ phu quân không yếu! Không yếu chút nào ~! Phu quân ~"

Cố Hi Triết cười, cúi xuống hôn lên môi của nàng: "Là phu quân không tốt, để cho Nguyệt Đức sinh ra cảm giác sai về chuyện này, phu quân có tội, nên phải cố gắng thật nhiều. "

Hắn ôm Nguyệt Đức ngồi dậy, để nàng ngồi lên đùi của mình, thẳng eo mình lên, di chuyển từng cái mạnh mẽ đâm thẳng vào.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nguyệt Đức sẽ không hiểu nổi những lời nói phúc tạp của loài người. Nhưng phu quân của nàng ăn nói rất khéo léo lại dễ nghe, nhưng làm Nguyệt Đức cảm thấy rất không đúng. Giống như hiện tại, phu quân nói hắn chưa đủ tốt, nên hắn sẽ cố gắng nỗ lực. Cho nên tàn nhẫn đánh thẳng lên trên đỉnh, muốn cho nàng thấy hắn nỗ lực như thế nào.

"A~ phu quân ngươi không cần cố gắng như thế đâu! Hức~~" Nguyệt Đức bị xóc nảy đến mức chỉ có thể mềm mại dán vào người phu quân, đem khuôn mặt nhỏ dựa vào trên vai hắn, sảng khoái đến bật khóc.

Cố Hi Triết cười, nàng thật sự đáng yêu: "Không được đâu!"

Tư thế như vậy rất dễ dàng chạm đến cửa hoa tâm, quy đầu cứng rắn đâm vào tiểu tử cung đã cao trào vài lần.

Cố Hi Triết cúi đầu, ngậm lấy núm vú đỏ bị cọ đến đứng thẳng của nàng, Nguyệt Đức làm sao có thể chịu nổi khoái cảm như vậy. Ê ê a a ôm lấy vú của mình.

Cố Hi Triết thúc mạnh về phía trước vài cái, một tiếng phụt, côn thịt thành công chiếm thành đoạt đất khai phá cổ tử cung, hoàn toàn nằm bên trong tử cung.

"A~~! phu quân !" Một loại khoái cảm kịch liệt đánh thẳng vào dây thần kinh truyền đến đỉnh đầu, Nguyệt Đức oa oa nức nở khóc một tiếng ôm lấy phu quân, mở miệng vừa cắn lên vai hắn vừa khóc.

Như một nụ hoa đang còn e ấp, khoái cảm như phấn hoa, bay lơ lửng trong không trung. Cơ thể Nguyệt Đức giống như có một dòng điện đang chạy dọc khắp nơi, cảm giác vừa tê dại vừa ngứa.

Côn thịt của Cố Hi Triết bị mút đến sảng khoái, mị thịt gấp gáp co rút, hai cái tử cung hết bên này mút bên kia mút một chút, giống như muốn tranh sủng để dành tinh dịch.

Con thỏ nhỏ này bản thân ướt đẫm nhưng lại luôn thích ép khô tinh dịch của hắn, cắm một chút liền phun nước ấm nóng, đây không phải chuyện mà người thường chấp nhận nổi.

Cố Hi Triết sáng khoái đến mức cả người đều căng cứng, cảm giác phải xuất tinh mãnh liệt xông thẳng lên đầu hắn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Một Cố Hi Triết luôn thận trọng nhưng bây giờ đã mất đi lý trí, hắn giữ lấy mông nhỏ của Nguyệt Đức, ấn hạ mông nhỏ thấp để nuốt côn thịt vào sâu hơn nữa, hắn không ngừng đẩy eo về phía tiểu huyệt ướt át, côn thịt tàn phá huyệt động thành công đánh thẳng vào tử cung, được tiểu hoa tâm không ngừng mút.

"A~~"

Nguyệt Đức ngẩng cao đầu, sung sướng đến há miệng nhỏ lộ ra đầu lưỡi đỏ, nàng bị phu quân cắm đến mềm nhũn cả người.

Tư thế này đã quá mức kịch liệt mang lại vui sướng tột đỉnh, nhưng Nguyệt Đức cảm thấy hơi quá sức, ngoài khoái cảm ra hầu hết là cảm giác tê dại.

Phu quân vừa cứng lại vừa dài, giống như lạc thiết vậy. Mỗi lần đâm thẳng vào nàng có cảm giác như từng thớ thịt của nàng đều bị đánh phá, như như bị bỏng vậy. Nàng thật sự sợ, tiến đến ôm lấy vai hắn mượn lực trụ vũng, cũng không dám để cho hắn tiến sâu vào nữa.

”Ư~ phu quân bắn cho ta được không, bắn vào tiểu tử cung của ta ?!"

Nguyệt Đức vừa khát vọng vừa cầu xin hắn. Tự xoay mông nhỏ của mình nuốt chửng côn thịt, câu dẫn phu quân bắn ra.

Quả nhiên, Cố Hi Triết thấy nàng chủ động liền kích thích đến không cầm cự nổi, thở hổn hển đẩy vào mấy chục cái đẩy Nguyệt Đức lên đỉnh cao trào, đem tinh dịch bắn ra hết cho nàng.

"A ~a ~ Ưm!"

Hai tiểu tử cung bị nam nhân bảy tám ngày không phát tiết này bắn ra tinh dịch vừa nhiều ấm nóng này lắp đầy, có chút ăn không tiêu.

Nguyệt Đức rất mệt, nhưng khi nhìn thấy phu quân có vẻ chưa thỏa mãn, lại bắt đầu muốn động tình trở lại, nàng vội vàng che lấy bụng nhỏ hơi trướng lên của mình, rụt về phía sau.

Nghĩ thầm, phu quân không yếu, nàng mới yếu…

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Mất Trí Nhớ Ta Lên Giường Của Đối Thủ Một Mất Một Còn (H)

Số ký tự: 0