Sau Khi Mất Trí Nhớ Ta Lên Giường Của Đối Thủ Một Mất Một Còn (H)
Nguyệt Đức Să...
Miên Nhuyễn Nhuyễn
2024-11-06 20:36:06
Bánh xe bị kẹt, trên xe có rất nhiều hàng hóa, con bò của lão vừa cày xong đang mỏi mệt thì bị kéo đi chở hàng, dưới sức nặng của đống hàng hóa liền lật nghiêng kêu oai oái.
Lão Lưu gấp gáp không thôi, hiện tại là giữa trưa tất cả mọi người đều đang bận chuyện ruộng đồng không tìm được người nào khác.
Lão Lưu thấy Nguyệt Đức đi tới thì vội vàng đi lên cầu xin Nguyệt Đức đi gọi người tới đây giúp lão.
Nguyệt Đức gần đầu, trực tiếp bước lên phía trước, một tay cầm lấy bánh xe bò, chỉ dùng sức một chút lại có thể kéo cái xe đứng dậy.
Lão Lưu kinh ngạc ngã ngồi xuống đất kêu bùm một tiếng, hai môi run rẩy sợ tới mức không nói nên lời.
Nguyệt Đức sờ con bò già vất vả, con bò già cảm kích cọ vào người nàng.
Nguyệt Đức không cảm thấy có gì đó không đúng, tự hỏi tự nói: “Không cần cảm ơn, lão Lưu à, ông để cho con bò già này nghỉ ngơi nhé hoặc là cho nó ăn cỏ một lúc là được rồi.”
Lão Lưu còn chưa hoàn hồn cứ như vậy nhìn Nguyệt Đức đi xa.
Nguyệt Đức trở về nhà phát hiện cái chum đựng con rùa kia cứ kêu cạch cạch.
Nàng bước lên trước xem, bốn chân của con rùa đó không ngừng bơi, dường như muốn đi ra, mai rùa va chạm vào cái chum phát ra tiếng kêu cạch cạch.
Sau khi con rùa thấy Nguyệt Đức thì cái miệng khép mở không ngừng, dường như cực kỳ lo lắng.
Nhưng lại giống như đang nói chuyện?
Nguyệt Đức lắc đầu dẹp bỏ những suy nghĩ hoang đường đó đi, nàng tưởng rằng nó đói bụng cho nên hái một cây củ cải cho nó rồi đi vào nhà.
Ô Chước Chước còn đang điên cuồng duỗi chân nhưng không thể ra được.
Nguyệt Đức không muốn ăn cơm trưa, cảm giác cả người có sức nhưng lại lảo đảo.
Chẳng lẽ đây là lý do phu quân không cho nàng làm việc sao?!
Nàng trở về phòng ngủ, nằm lên giường, cảm thấy cả người nóng bừng không bao lâu liền ngủ thiếp đi.
Ô Chước Chước ở trong chum cảm giác được thân thể của Nguyệt Đức bắt đầu thu thập linh khí, Nguyệt Đức muốn khôi phục yêu thân!
Nó cực kỳ vui vẻ, vội vàng hấp thụ linh khí để phá tan phong ấn của Cố Hi Triết, đưa Nguyệt Đức chạy trốn!
Nguyệt Đức mơ mơ màng màng chậm rãi tỉnh lại, nàng bỗng nhiên cảm nhận được trong phòng có một mùi hương cực kỳ quyến rũ.
Mùi hương đó khiến cho lý trí của Nguyệt Đức tan rã, cả người như say khướt.
Nàng chống người ngồi dậy đi tới chỗ ngủ của phu qauan ở bên cạnh. Là chỗ này! Mùi hương thơm ngát của cây tùng phát ra từ chỗ này!
Nguyệt Đức lăn tới đây. Mùi hương này thơm quá… Mùi hương của phu quân thơm quá…
Lão Lưu gấp gáp không thôi, hiện tại là giữa trưa tất cả mọi người đều đang bận chuyện ruộng đồng không tìm được người nào khác.
Lão Lưu thấy Nguyệt Đức đi tới thì vội vàng đi lên cầu xin Nguyệt Đức đi gọi người tới đây giúp lão.
Nguyệt Đức gần đầu, trực tiếp bước lên phía trước, một tay cầm lấy bánh xe bò, chỉ dùng sức một chút lại có thể kéo cái xe đứng dậy.
Lão Lưu kinh ngạc ngã ngồi xuống đất kêu bùm một tiếng, hai môi run rẩy sợ tới mức không nói nên lời.
Nguyệt Đức sờ con bò già vất vả, con bò già cảm kích cọ vào người nàng.
Nguyệt Đức không cảm thấy có gì đó không đúng, tự hỏi tự nói: “Không cần cảm ơn, lão Lưu à, ông để cho con bò già này nghỉ ngơi nhé hoặc là cho nó ăn cỏ một lúc là được rồi.”
Lão Lưu còn chưa hoàn hồn cứ như vậy nhìn Nguyệt Đức đi xa.
Nguyệt Đức trở về nhà phát hiện cái chum đựng con rùa kia cứ kêu cạch cạch.
Nàng bước lên trước xem, bốn chân của con rùa đó không ngừng bơi, dường như muốn đi ra, mai rùa va chạm vào cái chum phát ra tiếng kêu cạch cạch.
Sau khi con rùa thấy Nguyệt Đức thì cái miệng khép mở không ngừng, dường như cực kỳ lo lắng.
Nhưng lại giống như đang nói chuyện?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nguyệt Đức lắc đầu dẹp bỏ những suy nghĩ hoang đường đó đi, nàng tưởng rằng nó đói bụng cho nên hái một cây củ cải cho nó rồi đi vào nhà.
Ô Chước Chước còn đang điên cuồng duỗi chân nhưng không thể ra được.
Nguyệt Đức không muốn ăn cơm trưa, cảm giác cả người có sức nhưng lại lảo đảo.
Chẳng lẽ đây là lý do phu quân không cho nàng làm việc sao?!
Nàng trở về phòng ngủ, nằm lên giường, cảm thấy cả người nóng bừng không bao lâu liền ngủ thiếp đi.
Ô Chước Chước ở trong chum cảm giác được thân thể của Nguyệt Đức bắt đầu thu thập linh khí, Nguyệt Đức muốn khôi phục yêu thân!
Nó cực kỳ vui vẻ, vội vàng hấp thụ linh khí để phá tan phong ấn của Cố Hi Triết, đưa Nguyệt Đức chạy trốn!
Nguyệt Đức mơ mơ màng màng chậm rãi tỉnh lại, nàng bỗng nhiên cảm nhận được trong phòng có một mùi hương cực kỳ quyến rũ.
Mùi hương đó khiến cho lý trí của Nguyệt Đức tan rã, cả người như say khướt.
Nàng chống người ngồi dậy đi tới chỗ ngủ của phu qauan ở bên cạnh. Là chỗ này! Mùi hương thơm ngát của cây tùng phát ra từ chỗ này!
Nguyệt Đức lăn tới đây. Mùi hương này thơm quá… Mùi hương của phu quân thơm quá…
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro