Sau Khi Mất Trí Nhớ Ta Lên Giường Của Đối Thủ Một Mất Một Còn (H)
Ti Tiện
Miên Nhuyễn Nhuyễn
2024-11-06 20:36:06
Chuyện xảy ra vào buổi tối hôm qua, yêu vương và yêu hồ Hằng Sơn ở thị trấn cách đây vài cái hành.
Kết quả cả đám gặp phải một vị tiên quân lịch lãm sau đó hai bên lao vào đánh nhau, sau đó một trong thất đại kim tiên của Tĩnh Hư Cung cũng tham dự.
Người phàm nghe thấy yêu quái bị dọa sợ chết khiếp càng không nói đến Yêu vương và Yêu hồ Hằng Sơn từng gây họa,
Cả đám người hoảng hốt không thôi.
“Vất vả lắm mới đuổi được Ma tộc đi… Nghĩ rằng đã có thể yên tâm rồi… Không ngờ Yêu tộc lại đột nhiên cấu kết với Ma tộc!”
“Chỉ sợ sau này không dám ra ngoài nữa!”
“Không phải còn có đám tiên quân và đại thần kim tiên của Tĩnh Hư Cung sao? Chắc không sao đâu nhỉ?”
Hồ tộc Hằng Sơn… Kim tiên Tĩnh Hư Cung… Những từ này cứ quanh quẩn trong đầu Nguyệt Đức.
Đầu Nguyệt Đức kêu ong ong.
Nàng nghe mấy vị đại thẩm này nói Yêu tộc và Ma Tộc cấu kết với nhau. Sao lại như vậy?
Con người và yêu tuy thường xuyên xung đột với nhau, có không ít lần yêu làm con người bị thương nhưng cũng chỉ là thân thể.
Bình thường Yêu tộc và Nhân tộc đều có thể tu tiên, dù căm thù lẫn nhau nhưng trong lúc đuổi giết Ma tộc tàn nhẫn vẫn cùng một chiến tuyết.
Sao bây giờ lại thành ra như vậy?
*
Sau màn giao đấu thì xung quanh đã trở thành bãi phế vật, cây cối gãy ngang.
“Cố Hi Triết! Ngươi ra đây! Ta biết ngươi ở gần đây! Giao Nguyệt Đức ra đây!”
Khiếu Nhạc và thất đại kim tiên của Tĩnh Hư Cung đánh từ buổi tối hôm qua đến bây giờ, hắn có thể cảm nhận được Cố Hi Triết ở xung quanh.
Hắn không ngừng tìm xung quanh, muốn tìm cho ra Cố Hi Triết, yêu khí hỗn loạn tàn phá xung quanh.
Cố Hi Triết ở gần đó vẫn không chịu động đậy.
Trên người hắn có pháp bảo che giấu hơi thở của Nguyệt Đức, nàng gọi nó là ‘giảo thò tam quật’
“Cố Hi Triết! Ngươi ti tiện đến mức giấu Nguyệt Đức đi không dám cho nàng xuất hiện bởi vì ngươi hiểu rõ sau khi Nguyệt Đức khôi phục trí nhớ chắc chắn nàng sẽ không chọn ngươi!”
Lúc này trong lòng Cố Hi Triết mới dao động, ngón tay bấm chặt vào lòng bàn tay cũng không đè xuống được nỗi đau trong lòng hắn.
Mình ti tiện nhưng Khiếu Nhạc hắn không xứng!
Mình chắc chắn sẽ không thả Nguyệt Đức ra.
Nguyệt Đức bị một đống tin tức này làm cho ngây người không hiểu sao lại lo lắng muốn về nhà.
Lúc đi trên bờ ruộng về nhà thấy xe bò của lão Lưu ở cuối thôn bị lật rơi xuống mương.
Kết quả cả đám gặp phải một vị tiên quân lịch lãm sau đó hai bên lao vào đánh nhau, sau đó một trong thất đại kim tiên của Tĩnh Hư Cung cũng tham dự.
Người phàm nghe thấy yêu quái bị dọa sợ chết khiếp càng không nói đến Yêu vương và Yêu hồ Hằng Sơn từng gây họa,
Cả đám người hoảng hốt không thôi.
“Vất vả lắm mới đuổi được Ma tộc đi… Nghĩ rằng đã có thể yên tâm rồi… Không ngờ Yêu tộc lại đột nhiên cấu kết với Ma tộc!”
“Chỉ sợ sau này không dám ra ngoài nữa!”
“Không phải còn có đám tiên quân và đại thần kim tiên của Tĩnh Hư Cung sao? Chắc không sao đâu nhỉ?”
Hồ tộc Hằng Sơn… Kim tiên Tĩnh Hư Cung… Những từ này cứ quanh quẩn trong đầu Nguyệt Đức.
Đầu Nguyệt Đức kêu ong ong.
Nàng nghe mấy vị đại thẩm này nói Yêu tộc và Ma Tộc cấu kết với nhau. Sao lại như vậy?
Con người và yêu tuy thường xuyên xung đột với nhau, có không ít lần yêu làm con người bị thương nhưng cũng chỉ là thân thể.
Bình thường Yêu tộc và Nhân tộc đều có thể tu tiên, dù căm thù lẫn nhau nhưng trong lúc đuổi giết Ma tộc tàn nhẫn vẫn cùng một chiến tuyết.
Sao bây giờ lại thành ra như vậy?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
*
Sau màn giao đấu thì xung quanh đã trở thành bãi phế vật, cây cối gãy ngang.
“Cố Hi Triết! Ngươi ra đây! Ta biết ngươi ở gần đây! Giao Nguyệt Đức ra đây!”
Khiếu Nhạc và thất đại kim tiên của Tĩnh Hư Cung đánh từ buổi tối hôm qua đến bây giờ, hắn có thể cảm nhận được Cố Hi Triết ở xung quanh.
Hắn không ngừng tìm xung quanh, muốn tìm cho ra Cố Hi Triết, yêu khí hỗn loạn tàn phá xung quanh.
Cố Hi Triết ở gần đó vẫn không chịu động đậy.
Trên người hắn có pháp bảo che giấu hơi thở của Nguyệt Đức, nàng gọi nó là ‘giảo thò tam quật’
“Cố Hi Triết! Ngươi ti tiện đến mức giấu Nguyệt Đức đi không dám cho nàng xuất hiện bởi vì ngươi hiểu rõ sau khi Nguyệt Đức khôi phục trí nhớ chắc chắn nàng sẽ không chọn ngươi!”
Lúc này trong lòng Cố Hi Triết mới dao động, ngón tay bấm chặt vào lòng bàn tay cũng không đè xuống được nỗi đau trong lòng hắn.
Mình ti tiện nhưng Khiếu Nhạc hắn không xứng!
Mình chắc chắn sẽ không thả Nguyệt Đức ra.
Nguyệt Đức bị một đống tin tức này làm cho ngây người không hiểu sao lại lo lắng muốn về nhà.
Lúc đi trên bờ ruộng về nhà thấy xe bò của lão Lưu ở cuối thôn bị lật rơi xuống mương.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro