Sau Khi Mất Trí Nhớ Ta Lên Giường Của Đối Thủ Một Mất Một Còn (H)
Tránh Mặt
Miên Nhuyễn Nhuyễn
2024-11-06 20:36:06
Ô Chước Chước vừa nghe, lại thở dài. Vương bát đản Cố Hi Triết kia có thể khiến Nguyệt Đức ngàn tính vạn tính cho hắn, nhưng nhìn Nguyệt Đức nghiêm túc, nó cũng chỉ có thể đi theo.
Nguyệt Đức khôi phục một ít linh lực, giống như cảm giác mình tu vi tiệm dài. Mới phát giác Nguyên Thôn không giống bình thường.
Vài ngọn núi lớn nhỏ linh khí không tính là đầy đủ, linh thực* cũng không nhiều lắm, nhưng lại có thể tụ linh, khí hậu xung quanh trong lành, xem như là một vùng bảo địa.
(*)Linh thực: Thực vật có linh lực
Trước khi Ô Chước Chước tới, công chúa Xu Hoa cũng nói qua nơi này vô cùng thích hợp để Nguyệt Đức dưỡng thương, muốn nó bảo vệ tốt cho Nguyệt Đức, đừng để bất cứ kẻ nào tìm được nàng.
Trước đây nó cảm thấy công chúa Xu Hoa là vì lòng riêng, không muốn để Khiếu Nhạc tìm được Nguyệt Đức mới nói dối những điều này. Hiện giờ xem ra, tính tình ẩn nhẫn của công chúa không phải người thường có thể so sánh nổi.
Cũng được, nó không mang Nguyệt Đức chạy. Cũng có chỗ tốt.
Xung quanh núi không có yêu quái nào khủng khiếp, chỉ có một ít tiểu quái, khờ khạo. Nguyệt Đức cùng tiểu tinh quái tụ linh bản địa mà hóa hình chơi đến không tồi, giúp chúng nó đánh chạy yêu quái xấu xa, đạt được danh hiệu lão đại.
Nàng tới đây, tiểu tinh quái đương nhiên rất vui mừng, chúng nó lộ hình, mang Nguyệt Đức tìm vài cọng tiên thảo không tồi, còn tìm nhân sâm trân quý trong nhân gian.
Có thể nói thắng lợi trở về.
Khi Cố Hi Triết trở về, cảm ứng được linh lực của linh thực, biết Nguyệt Đức lại vào trong núi, tính tình nàng thích náo nhiệt, thường xuyên mang theo Ô Chước Chước đến trong núi vui đùa, cùng chơi với nhóm tinh quái, lại ở nơi đó xưng thành lão đại.
Nguyệt Đức cũng chưa từng đi ra phạm vi mà hắn từng nói, Cố Hi Triết cũng hy vọng nàng hoạt bát tự tại một chút, nên cũng không quản.
Nguyệt Đức lén lút đảo linh thực, gõ đến kêu vang leng keng, Cố Hi Triết nghĩ đây là thỏ ngọc đảo thuốc à? Không khỏi phụt cười.
Nguyệt Đức vội đem thuốc giấu đi, chạy lên ôm lấy phu quân, “Phu quân chàng đã về rồi!”
Trái tim Cố Hi Triết đều mềm, “Ừm, ta đã trở về.”
Sau đó cho nàng chút điểm tâm ngon cùng hồ lô ngào đường, Nguyệt Đức cao hứng muốn bay lên.
Buổi tối, Nguyệt Đức lên giường ngủ sớm, Cố Hi Triết cho rằng nàng vào trong núi chơi mệt mỏi rồi, ôm lấy nàng cũng ngủ.
Kết quả liên tiếp năm sáu ngày, Nguyệt Đức đều ngủ sớm, Cố Hi Triết đứng ngồi không yên.
Cố Hi Triết để sát vào nàng, “Nguyệt nguyệt?” Giọng nói vừa trầm vừa thấp, mang theo tình dục, sau đó nhìn thấy hàng mi dài nàng run run.
Còn giả bộ ngủ.
Cố Hi Triết suy nghĩ một số điều kỳ lạ gần đây, lựa chọn chờ đợi, trong lòng mặc niệm thanh tâm chú để mình an tĩnh lại.
Nguyệt Đức khôi phục một ít linh lực, giống như cảm giác mình tu vi tiệm dài. Mới phát giác Nguyên Thôn không giống bình thường.
Vài ngọn núi lớn nhỏ linh khí không tính là đầy đủ, linh thực* cũng không nhiều lắm, nhưng lại có thể tụ linh, khí hậu xung quanh trong lành, xem như là một vùng bảo địa.
(*)Linh thực: Thực vật có linh lực
Trước khi Ô Chước Chước tới, công chúa Xu Hoa cũng nói qua nơi này vô cùng thích hợp để Nguyệt Đức dưỡng thương, muốn nó bảo vệ tốt cho Nguyệt Đức, đừng để bất cứ kẻ nào tìm được nàng.
Trước đây nó cảm thấy công chúa Xu Hoa là vì lòng riêng, không muốn để Khiếu Nhạc tìm được Nguyệt Đức mới nói dối những điều này. Hiện giờ xem ra, tính tình ẩn nhẫn của công chúa không phải người thường có thể so sánh nổi.
Cũng được, nó không mang Nguyệt Đức chạy. Cũng có chỗ tốt.
Xung quanh núi không có yêu quái nào khủng khiếp, chỉ có một ít tiểu quái, khờ khạo. Nguyệt Đức cùng tiểu tinh quái tụ linh bản địa mà hóa hình chơi đến không tồi, giúp chúng nó đánh chạy yêu quái xấu xa, đạt được danh hiệu lão đại.
Nàng tới đây, tiểu tinh quái đương nhiên rất vui mừng, chúng nó lộ hình, mang Nguyệt Đức tìm vài cọng tiên thảo không tồi, còn tìm nhân sâm trân quý trong nhân gian.
Có thể nói thắng lợi trở về.
Khi Cố Hi Triết trở về, cảm ứng được linh lực của linh thực, biết Nguyệt Đức lại vào trong núi, tính tình nàng thích náo nhiệt, thường xuyên mang theo Ô Chước Chước đến trong núi vui đùa, cùng chơi với nhóm tinh quái, lại ở nơi đó xưng thành lão đại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nguyệt Đức cũng chưa từng đi ra phạm vi mà hắn từng nói, Cố Hi Triết cũng hy vọng nàng hoạt bát tự tại một chút, nên cũng không quản.
Nguyệt Đức lén lút đảo linh thực, gõ đến kêu vang leng keng, Cố Hi Triết nghĩ đây là thỏ ngọc đảo thuốc à? Không khỏi phụt cười.
Nguyệt Đức vội đem thuốc giấu đi, chạy lên ôm lấy phu quân, “Phu quân chàng đã về rồi!”
Trái tim Cố Hi Triết đều mềm, “Ừm, ta đã trở về.”
Sau đó cho nàng chút điểm tâm ngon cùng hồ lô ngào đường, Nguyệt Đức cao hứng muốn bay lên.
Buổi tối, Nguyệt Đức lên giường ngủ sớm, Cố Hi Triết cho rằng nàng vào trong núi chơi mệt mỏi rồi, ôm lấy nàng cũng ngủ.
Kết quả liên tiếp năm sáu ngày, Nguyệt Đức đều ngủ sớm, Cố Hi Triết đứng ngồi không yên.
Cố Hi Triết để sát vào nàng, “Nguyệt nguyệt?” Giọng nói vừa trầm vừa thấp, mang theo tình dục, sau đó nhìn thấy hàng mi dài nàng run run.
Còn giả bộ ngủ.
Cố Hi Triết suy nghĩ một số điều kỳ lạ gần đây, lựa chọn chờ đợi, trong lòng mặc niệm thanh tâm chú để mình an tĩnh lại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro