Sau Khi Nam Chính Phá Sản

Rớt Đài (5)

2024-10-10 16:53:00

“Bật đèn không?” Hạ Giác Hành hỏi.

Trọng Giang lắc đầu, cô nhảy xuống giường, kéo rèm ra, ánh sáng mờ ảo của hoàng hôn chiếu vào trong phòng, ánh hoàng hôn sắp biến mất trên bầu trời, mang lại một vẻ ảm đạm và buồn bã.

Hạ Giác Hành ngồi ở bên giường, anh nhìn Trọng Giang một hồi lâu, mở miệng nói: “Nhà họ Hạ xong đời rồi.”

“Anh hẳn là biết lịch sử phát triển của nhà họ Hạ?”

Trọng Giang ngồi ở bên cạnh cửa sở trong phòng trà trên lầu một, trầm ngâm nhìn Hạ Giác Hành pha trà.

Hạ Giác Hành vừa mới tắm xong, tóc còn ướt, anh mặc một chiếc áo phông cổ tròn được Trọng Giang lôi ra từ trong tủ ra, những giọt nước từ cổ chảy xuống xương quai xanh rồi di chuyển vào trong cổ áo.

Sàn nhà ấm áp khiến cho miệng lưỡi của Trọng Giang khô khốc, cô bưng tách trà trên bàn lên nhấp một ngụm, khen: “Rất thơm.”

“Trà của nhà em rất ngon.”

“Em không hiểu những thứ này, đều là quà của người khác tặng.” Trọng Giang trả lời câu hỏi ban đầu, “Từng nghe ba mẹ em nói tới, không sạch sẽ lắm, Mãi cho đến khi thành lập Chính Hồng vào ba mươi hai năm trước, mới miễn cưỡng tẩy trắng được.”

Hạ Giác Hành sửa lại lời nói của cô, “Là rất không sạch sẽ, tin tức mà em nhìn thấy chỉ là phần nổi của tảng băng chìm, những vụ đó đều có bằng chứng vô cùng xác thật, vẫn còn một số khác chưa nắm được chứng cứ nữa.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trọng Giang im lặng một lát, một lúc sau mới hỏi: “Cho nên lần này Chính Hồng không thế xoay chuyển tình thế nữa?”

“Đúng, không còn đường cứu nữa.”

Không nhìn ra một chút tiếc nuối hay buồn bã nào trong giọng điệu và vẻ mặt của Hạ Giác Hành, thậm chí Trọng Giang còn cảm thấy anh có chút vui vẻ và nhẹ nhõm, giống như là đã trút được gánh nặng gì đó, thoải mái hơn rất nhiều so với khi ở Iceland.

Trọng Giang đột nhiên nhanh trí mà mở miệng: “Chuyện này anh đã biết từ lâu rồi phải không?”

“Đúng vậy, anh đã biết từ trước.” Hạ Giác Hành nở nụ cười, đèn tường chiếu vào đôi mắt sáng màu của anh, phản chiếu màu nước lấp lánh: “Chứng cứ Hạ Khởi Minh bị nghi ngờ có liên quan đến vụ bắt cóc khiến người ta chết, là do anh cung cấp cho đội đặc nhiệm.”

Trọng Giang nhấp một ngụm trà để bình tĩnh lại.

“Lần này Chính Hồng rớt đài nhanh như vậy, tất cả đều nhờ người trong cuộc xuất lực.”

Hạ Giác Hành rót đầy tách trà cho Trọng Giang và chậm rãi nói: “Cũng không phải tất cả mọi người đều có thể thông đồng cùng Hạ Anh làm bậy, nhiều người ở Chính Hồng bị buộc phải dấn thân vào con tàu cướp biển này, huống hồ lương tri của bọn họ rất nông cạn, làm đủ chuyện ma cọp vồ (*).”

(*) ma cọp vồ: theo truyền thuyết, người bị cọp vồ ăn thịt biến thành ma, không dám tách ra khỏi cọp mà lại còn giúp cọp ăn thịt người khác. ý câu trên làm những chuyện xấu giúp người khác.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Nam Chính Phá Sản

Số ký tự: 0