Sau Khi Nghe Lén Tiếng Lòng Của Ta, Cả Nhà Đều Muốn Nghịch Thiên Sửa Mệnh
Đại Ca Thảm Quá...
2024-11-05 15:27:15
Trái lại y đã xem vài quyển sách liên quan đến kỳ văn dị sự.
Trong đó nói vài người được chọn sẽ có bản lĩnh cao cường mạnh mẽ.
Chẳng lẽ y chính là người được trời chọn trong sách nhắc đến?
Đột nhiên y lại có Độc Tâm Thuật thần thông?
Thẩm Lương Khiêm nghĩ đến chuyện này thì hơi kích động.
Y vội nhìn về phía mẹ ruột của mình, muốn biết giờ phút này Bạch Như Ý đang suy nghĩ điều gì.
Nhưng y nhìn chằm chằm Bạch Như Ý hồi lâu lại không nghe thấy gì cả.
Lạ thật, sao đột nhiên Độc Tâm Thuật này lại mất hiệu lực vậy nhỉ?
[Sao Đại ca lại nhìn mẫu thân với ánh mắt kỳ lạ như vậy nhỉ?]
[Vừa rồi ánh mắt nhìn ta cũng rất kỳ lạ.]
[Chẳng lẽ muốn hỏi mẫu thân vết bớt đỏ trên mặt ta là thế nào nhưng không biết mở miệng thế nào à?]
Thẩm Lương Khiêm: Lại nghe tiếng lòng của muội muội!
Xem ra Độc Tâm Thuật của y không mất đi hiệu lực.
Chỉ là vì sao y không nghe tiếng lòng của người khác chứ?
Chẳng lẽ Độc Tâm Thuật của y chỉ có tác dụng với muội muội à?
Thẩm Lương Khiêm nghĩ đến đây, bất đắc dĩ cười cười.
Muội muội là một em bé sơ sinh, không hiểu gì cả.
Dường như nghe thấy tiếng lòng của muội muội cũng không có tác dụng gì...
Độc Tâm Thuật này xem ra vô dụng rồi.
Không đúng, cũng không thể nói là hoàn toàn vô dụng.
Ít nhất có thể biết vui sướng giận buồn của muội muội, như thế có thể bầu bạn và chăm sóc muội muội tốt hơn.
[Sao đột nhiên Đại ca lại nhìn ta mà nở nụ cười?]
[Trời ơi má ơi, nụ cười này dịu dàng quá, đẹp quá, ta sắp chìm đắm vào đó rồi.]
[Xem ra Đại ca rất thích muội muội là ta đây.]
Đường Đường nghĩ vậy, cười ngọt ngào với Thẩm Lương Khiêm.
Chỉ là nàng nghĩ đến cốt truyện kia, nụ cười biến thành sầu.
[Mặc dù Đại ca rất yêu thương ta.]
[Nhưng ca ấy lại yêu thương Thẩm Niệm Tình hơn.]
[Dù sao ca ấy cũng là một trong những người si tình theo đuổi Thẩm Niệm Tình.]
[Là kiểu si tình chết đi sống lại muốn sống, chết, vì ả ta mà xuyên tạc chiếu thư.]
[Chỉ tiếc nữ chính Thẩm Niệm Tình chỉ xem ca ấy là một con cá trong ao của mình.]
[Sau khi lợi dụng Đại ca xong còn muốn trừ khử cho vui vẻ.]
[Vì thế khóc nói với nam chính, nói Đại ca không quan tâm luân lý, muốn khinh bạc ả ta.]
[Nam chính tức điên người, dưới cơn nóng giận ngũ mã phân thây Đại ca.]
[Ngay cả phần thi thể bị cụt của Đại ca cũng không bỏ qua, cho người ném cho chó ăn.]
[Mà cha cặn bã chết tiệt kia đâu? Vì muốn tỏ lòng trung thành với nam chính nên tự mình giám hình, nhìn con trai ruột của mình bị ngũ mã phanh thây, ném cho chó ăn.]
[Haiz, Đại ca của ta thảm quá.]
[Nhưng cũng bình thường thôi, vì từ xưa kẻ si tình vốn không có kết cục tốt.]
[Mặc dù Đại ca của ta có chút đầu óc nhưng dù sao Thẩm Niệm Tình là nữ chính được thế giới này chọn.]
[Người nữ chính muốn công lược đương nhiên dễ như trở bàn tay.]
Thẩm Lương Khiêm: !!!
Ngũ mã phanh thây?
Ném đi cho chó ăn?
Kết cục của y thê thảm vậy sao?
Không, không, đây là chuyện không thể nào.
Chắc chắn tiếng lòng của muội muội không phải sự thật.
Đầu tiên, y không thể làm ra chuyện bất trung bất nghĩa, xuyên tạc chiếu thư được.
Điều này y rất chắc chắn.
Tiếp theo, Niệm Tình đơn thuần đáng yêu như vậy, sao lại lợi dụng hắn, tính kế hắn được?
Còn phụ thân nữa, sao lại trở thành kẻ bán con cầu vinh chứ?
Không thể nào, không thể nào.
Chắc chắn muội muội nói nhảm.
Dù sao muội muội mới được sinh ra ba ngày mà thôi, sao biết chuyện xảy ra trong tương lai chứ.
Trong đó nói vài người được chọn sẽ có bản lĩnh cao cường mạnh mẽ.
Chẳng lẽ y chính là người được trời chọn trong sách nhắc đến?
Đột nhiên y lại có Độc Tâm Thuật thần thông?
Thẩm Lương Khiêm nghĩ đến chuyện này thì hơi kích động.
Y vội nhìn về phía mẹ ruột của mình, muốn biết giờ phút này Bạch Như Ý đang suy nghĩ điều gì.
Nhưng y nhìn chằm chằm Bạch Như Ý hồi lâu lại không nghe thấy gì cả.
Lạ thật, sao đột nhiên Độc Tâm Thuật này lại mất hiệu lực vậy nhỉ?
[Sao Đại ca lại nhìn mẫu thân với ánh mắt kỳ lạ như vậy nhỉ?]
[Vừa rồi ánh mắt nhìn ta cũng rất kỳ lạ.]
[Chẳng lẽ muốn hỏi mẫu thân vết bớt đỏ trên mặt ta là thế nào nhưng không biết mở miệng thế nào à?]
Thẩm Lương Khiêm: Lại nghe tiếng lòng của muội muội!
Xem ra Độc Tâm Thuật của y không mất đi hiệu lực.
Chỉ là vì sao y không nghe tiếng lòng của người khác chứ?
Chẳng lẽ Độc Tâm Thuật của y chỉ có tác dụng với muội muội à?
Thẩm Lương Khiêm nghĩ đến đây, bất đắc dĩ cười cười.
Muội muội là một em bé sơ sinh, không hiểu gì cả.
Dường như nghe thấy tiếng lòng của muội muội cũng không có tác dụng gì...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Độc Tâm Thuật này xem ra vô dụng rồi.
Không đúng, cũng không thể nói là hoàn toàn vô dụng.
Ít nhất có thể biết vui sướng giận buồn của muội muội, như thế có thể bầu bạn và chăm sóc muội muội tốt hơn.
[Sao đột nhiên Đại ca lại nhìn ta mà nở nụ cười?]
[Trời ơi má ơi, nụ cười này dịu dàng quá, đẹp quá, ta sắp chìm đắm vào đó rồi.]
[Xem ra Đại ca rất thích muội muội là ta đây.]
Đường Đường nghĩ vậy, cười ngọt ngào với Thẩm Lương Khiêm.
Chỉ là nàng nghĩ đến cốt truyện kia, nụ cười biến thành sầu.
[Mặc dù Đại ca rất yêu thương ta.]
[Nhưng ca ấy lại yêu thương Thẩm Niệm Tình hơn.]
[Dù sao ca ấy cũng là một trong những người si tình theo đuổi Thẩm Niệm Tình.]
[Là kiểu si tình chết đi sống lại muốn sống, chết, vì ả ta mà xuyên tạc chiếu thư.]
[Chỉ tiếc nữ chính Thẩm Niệm Tình chỉ xem ca ấy là một con cá trong ao của mình.]
[Sau khi lợi dụng Đại ca xong còn muốn trừ khử cho vui vẻ.]
[Vì thế khóc nói với nam chính, nói Đại ca không quan tâm luân lý, muốn khinh bạc ả ta.]
[Nam chính tức điên người, dưới cơn nóng giận ngũ mã phân thây Đại ca.]
[Ngay cả phần thi thể bị cụt của Đại ca cũng không bỏ qua, cho người ném cho chó ăn.]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[Mà cha cặn bã chết tiệt kia đâu? Vì muốn tỏ lòng trung thành với nam chính nên tự mình giám hình, nhìn con trai ruột của mình bị ngũ mã phanh thây, ném cho chó ăn.]
[Haiz, Đại ca của ta thảm quá.]
[Nhưng cũng bình thường thôi, vì từ xưa kẻ si tình vốn không có kết cục tốt.]
[Mặc dù Đại ca của ta có chút đầu óc nhưng dù sao Thẩm Niệm Tình là nữ chính được thế giới này chọn.]
[Người nữ chính muốn công lược đương nhiên dễ như trở bàn tay.]
Thẩm Lương Khiêm: !!!
Ngũ mã phanh thây?
Ném đi cho chó ăn?
Kết cục của y thê thảm vậy sao?
Không, không, đây là chuyện không thể nào.
Chắc chắn tiếng lòng của muội muội không phải sự thật.
Đầu tiên, y không thể làm ra chuyện bất trung bất nghĩa, xuyên tạc chiếu thư được.
Điều này y rất chắc chắn.
Tiếp theo, Niệm Tình đơn thuần đáng yêu như vậy, sao lại lợi dụng hắn, tính kế hắn được?
Còn phụ thân nữa, sao lại trở thành kẻ bán con cầu vinh chứ?
Không thể nào, không thể nào.
Chắc chắn muội muội nói nhảm.
Dù sao muội muội mới được sinh ra ba ngày mà thôi, sao biết chuyện xảy ra trong tương lai chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro