Sau Khi Người Qua Đường Giáp Liên Hôn Với Đại Lão Hào Môn

Ngủ trước mười...

Ninh Dực

2025-03-25 02:42:36

Vừa rồi, Lệ Đình Khâm đứng ở góc khuất nên không nhìn thấy Cố Thầm bên trong. Nhưng bây giờ khi bước tới và nhìn thấy cậu, anh bỗng dưng có chút hiểu ra vì sao cậu trai trẻ khoác áo choàng tắm kia lại vừa gặp đã yêu.Tiểu Cố vốn đã có tài hoa và khí chất sẵn có, nhưng sau khi rời khỏi nhà họ Trình và nhà họ Cố, sống một khoảng thời gian tự do thoải mái, khí chất của cậu đã thay đổi hoàn toàn. Giống như một viên ngọc thô được mài giũa và lắng đọng, cuối cùng cũng dần dần lộ ra ánh sáng vốn có của mình. Hiện tại, khí chất của cậu điềm đạm như tùng, thanh tao như ngọc, lại có thêm chút ung dung của người đã nhìn thấu sự đời.Thấy Tiểu Cố dần dần thoát khỏi những tổn thương trong quá khứ, như vậy cũng tốt.“Lệ tổng đã về rồi.” Cố Thầm cũng quay đầu nhìn anh.Ánh mắt Lệ Đình Khâm chạm vào đôi mắt lười biếng mà lạnh nhạt kia, khẽ sững lại, khóe môi cũng hiện lên ý cười.Giờ thì anh cũng hiểu được tại sao Tiểu Cố không muốn lộ mặt trên chương trình. Với ngoại hình và khí chất này, người yêu thầm quá nhiều, đúng là phiền phức.Cùng lúc đó, Cố Thầm cũng đang quan sát vị tổng tài nổi danh này. Dù gì hai người họ đã nhắn tin qua WeChat rất lâu, nhưng đây lại là lần đầu tiên thật sự gặp mặt. Vì trời đột nhiên trở lạnh và thuận tiện cho việc di chuyển, hôm nay Lệ Đình Khâm không mặc âu phục mà khoác một chiếc áo măng tô dài. Với chiều cao 1m90, chiếc áo hơi ôm người càng tôn lên thân hình cao lớn, tỷ lệ cơ thể hoàn hảo, vai rộng chân dài.Cố Thầm luôn cảm thấy, trong cái thời đại mà hình tượng "tổng tài bá đạo" đã trở nên rập khuôn và nhàm chán, thì Lệ Đình Khâm lại là một người hiếm hoi xứng đáng với danh xưng đó. Mới 28 tuổi đã có thể tiếp quản gia tộc từ tay ông cụ Lệ, không ngừng mở rộng thế lực và phát triển tập đoàn.Hơn nữa, cưới một người gần như vô hình từ nhà họ Cố mà vẫn không hề bạc đãi. Chỉ cần nhìn cách đối xử của Lệ Đình Khâm và cấp dưới của anh đối với mình, cũng có thể thấy được đây là một người có khả năng kiểm soát mạnh mẽ, quản lý cấp dưới rất nghiêm khắc.Nhưng dù lý trí và nghiêm túc như vậy, anh cũng không phải là người vô tình. Lệ tổng đặc biệt từ nước ngoài quay về, e rằng không chỉ đơn thuần là vì chuyện đào bới đằng sau Chung Thịnh, mà còn là vì muốn gặp mình.Lệ tổng này... đúng là một người thú vị. Nhưng có thể thấy rõ, giữa bọn họ chưa thể gọi là tình yêu.—Vân Chu cảm thấy khó hiểu. Sau khi Lệ tổng nói xong câu "Cố tổng đã kết hôn rồi", sao hai người này lại bắt đầu nhìn nhau không nói gì nữa vậy? Cậu ta vốn đã lạnh run, giờ còn phải đứng đây chứng kiến cảnh cứng đờ này, chẳng phải sắp đông cứng thành xác sống rồi sao?Cậu ta nghĩ một chút, quyết định tự mình phá vỡ bầu không khí.Nhưng khi nhìn hai vị "tổng tài" trước mặt, cậu ta lại rơi vào chứng khó chọn lựa. Nên mở miệng nói chuyện với ai trước đây?Cố tổng trông thì có vẻ ôn hòa thư thái, nhưng kiểu đàn ông cao quý này lại có khoảng cách rất lớn. Anh ấy sẽ lịch sự tôn trọng người khác, nhưng không dễ tiếp cận. Ví dụ như vừa rồi, Cố tổng chỉ thản nhiên bảo cậu ta mặc lại áo choàng tắm, nhưng ánh mắt thì chẳng hề gợn sóng chút nào.Còn Lệ tổng lại mang một loại khí thế áp bách và quyền lực mạnh mẽ, nhìn qua đã biết là người nắm quyền lâu năm, hành sự dứt khoát quyết đoán. Có lẽ phương thức xử lý mọi chuyện cũng sẽ rất mạnh mẽ, chẳng hạn như ngay lúc này, ánh mắt anh nhìn cậu ta đã đầy vẻ không vui, khiến cậu ta có cảm giác chân mềm nhũn.Khoan đã, mình đang nghĩ cái gì vậy? Cố tổng đã kết hôn rồi mà! Vậy thì chỉ còn Lệ tổng để lựa chọn thôi, hu hu hu…"Xin lỗi Cố tổng, tôi không biết ngài đã kết hôn..." Vậy nên, cậu ta quay về mục tiêu ban đầu, quyết định thử gỡ gạc lại tình thế  “Hu hu, Lệ tổng...”“Ngài còn nhớ tôi không? Tôi là Vân Chu đây, vừa rồi chỉ là nhận nhầm Cố tổng thành ngài... Sau đó vì Cố tổng quá đẹp trai nên có chút dao động, nhưng bây giờ nhìn thấy ngài ngoài đời, tôi lập tức xác định lại bản thân rồi! Hơn nữa, hồi nhỏ tôi từng đến nhà họ Lệ dự tiệc, cũng đã gặp qua ngài. Thực ra lúc đó... tôi đã yêu ngài từ cái nhìn đầu tiên rồi...”Thấy cảnh "quyến rũ" Cố tiên sinh sắp biến thành "quyến rũ" Lệ tổng, trợ lý Trần phía sau Lệ Đình Khâm lập tức lên tiếng: “... Xin lỗi, Vân tiên sinh, nhưng Lệ tổng cũng đã kết hôn rồi. Xin hỏi, ngài từng gặp Lệ tổng trong bữa tiệc nào vậy?”Nhị thiếu gia nhà họ Vân, cậu có chắc là mình biết mình đang nói gì không? Schrodinger's yêu từ cái nhìn đầu tiên đấy à?Và quan trọng nhất là, làm ơn đừng cản trở hai vợ chồng nhà người ta tình tứ với nhau nữa. Cậu đứng giữa hai người họ mà không thấy có gì sai sai à?Vân Chu nghe thấy Lệ tổng cũng đã kết hôn, lập tức sợ hãi lùi lại hai bước."Ơ..." Nhưng bị hỏi đến gặp Lệ tổng từ bao giờ, cậu ta lại lúng túng, cuối cùng dưới ánh mắt dò xét của trợ lý Trần, cậu ta ngượng ngùng trả lời: “Thực ra là... lúc tôi 7 tuổi thôi...”Hồi đó, nhà họ Vân vẫn chưa sa sút, còn đủ tư cách tham gia yến tiệc nhà họ Lệ. Cậu ta đã từng gặp qua Lệ Đình Khâm khi đi cùng người lớn. Trời ơi, để tìm ra mối quan hệ với "anh trai Đình Khâm", cậu ta đã vắt óc suy nghĩ biết bao nhiêu!Trợ lý Trần: "..." Chả trách ngài lại nhầm lẫn giữa Lệ tổng và Cố tổng, cái yến tiệc đó chắc phải mười mấy năm trước rồi? 7 tuổi mà đã yêu từ cái nhìn đầu tiên, cũng hơi bị siêu đấy.Do đang đi dép lê, nên bàn chân Vân Chu đã vô tình để lộ động tác co chặt các ngón chân. Cậu ta cố gắng cười gượng: “Cảm giác như đàn ông ưu tú trên thế giới này đều đã kết hôn hết rồi ha... Chắc là do tôi độc thân quá lâu nên suy nghĩ có vấn đề... Ha ha.”Nhìn đứa trẻ ngốc nghếch này, trợ lý Trần cũng có chút không đành lòng, dùng ánh mắt ra hiệu bảo cậu ta mau chóng nhận ra sự thật đi.Cố Thầm không quan tâm đến Vân Chu nữa, mà quan sát Lệ Đình Khâm một lúc, khẽ nhếch môi, đưa tay ra: “Lệ tổng, hân hạnh được gặp.”Lệ Đình Khâm cũng vươn tay nắm lấy tay Cố Thầm, cười nói: “Hân hạnh.”Vân Chu: "?" Hai vị đại lão bắt tay gặp mặt, liên quan gì đến tôi?Rồi cậu ta chợt nhận ra… trên ngón áp út của hai người này đều đeo cùng một kiểu nhẫn!!!Chết tiệt, các người chơi cao tay quá!Cứu tôi với! Hu hu hu, hai người đã là vợ chồng rồi mà còn bắt tay nói "hân hạnh"? Đừng nói là tôi cũng là một phần trong màn play của hai người nhé!Cậu ta có thể đăng xuất khỏi Trái Đất trong đêm để lên sao Hỏa sinh sống không?Vân Chu quyết định thử cứu vãn tình thế lần cuối, nói: “Lệ tổng, Cố tổng, hai người yên tâm! Tôi trúng tiếng sét ái tình với cả hai người, điều đó chỉ chứng minh một điều - hai người là cặp đôi hoàn hảo nhất, vì tôi là người mê cái đẹp!”"Tôi tuyệt đối không làm kẻ thứ ba! Chúc hai người hạnh phúc!" Dứt lời, cậu ta quấn chặt áo ngủ, dùng ngón chân bám vào dép lê mà chạy biến.Cố Thầm nhìn theo bóng lưng đang lao đi trong bộ áo ngủ, mỉm cười nói: "Cậu nhóc này thú vị thật." Nếu không phải là "tiếng sét ái tình" thực sự, chắc hẳn cậu ta đang gặp khó khăn gì đó.Lệ Đình Khâm thì không để ý lắm, chỉ nói: "Vào trong đi, bên ngoài lạnh đấy." Có lẽ Tiểu Cố vừa ra mở cửa nên chưa kịp khoác áo.Trợ lý Trần đứng ở cửa, chu đáo nói: “Lệ tổng, nếu không còn chuyện gì nữa, tôi xin phép về trước, người nhà cũng đang chờ tôi.”Lệ Đình Khâm gật đầu: “Về đi, nhớ mang quà về cho họ.”"Vâng." Trợ lý Trần vẫn giữ sự chu đáo của mình, tiện tay đóng cửa giúp hai người.Lệ Đình Khâm vào phòng thay đồ trong suite, cởi áo khoác dài và đồng hồ đeo tay, chỉ còn lại chiếc sơ mi đen. Anh tháo hai cúc áo trên cùng, cuối cùng cũng cảm thấy thoải mái hơn sau chuyến hành trình dài.Trong khi đó, Cố Thầm đang ngồi trên sô pha trong phòng khách chờ anh.Lệ Đình Khâm bước lại gần, mở lời: “Tiểu Cố, hôm nay để cậu đợi lâu rồi.”Cố Thầm đáp: “Không sao, chỉ là… Lệ tổng gọi tôi là Tiểu Cố, tôi thấy hơi lạ.”Lúc đầu, cậu đã nhắn tin dặn Lệ Đình Khâm gọi mình là "Cố tiên sinh", và trên chương trình, Lệ Đình Khâm cũng rất tôn trọng điều đó. Nhưng khi ở riêng, anh  vẫn gọi là "Tiểu Cố". Cậu thật sự tên là Cố Thầm, nhưng dường như chưa từng có ai gọi mình là "Tiểu Cố" cả.Lệ Đình Khâm cũng biết mình không làm theo ý muốn của Cố Thầm, nên giải thích: “Xin lỗi, tôi không muốn tỏ ra xa cách quá. Tôi nghe người ta gọi cậu như vậy.”Người ta? Cố Thầm nghĩ một lúc, gia đình Cố Trọng Mậu đều họ Cố, chắc chắn không thể gọi cậu là "Tiểu Cố". Nhưng Đỗ Nhụy Thanh thì khác, hắn ta luôn gọi cậu như vậy. Hóa ra đây là cách gọi phổ biến. Nghĩ đến việc bà Thích ghét Cố Trọng Mậu như thế, có khi ngày nào cũng gọi "Tiểu Cố" để mỉa mai.Nhưng xét đến mối quan hệ hiện tại, mình nằm hưởng tiền tiêu vặt của Lệ tổng, bắt anh gọi mình là "Cố tiên sinh" cũng kỳ cục quá. Vì vậy, Cố Thầm nói: “Lệ tổng cứ gọi tôi là A Thầm đi.”Hồi nhỏ, có người đã từng gọi cậu như vậy, nhưng cậu không còn nhớ rõ nữa.Nguyên chủ không muốn sống cuộc đời này, đã rời đi đến một thế giới khác. Còn cậu, một kẻ xa lạ trong thế giới này, lần đầu tiên được người khác gọi bằng cái tên thật của mình. Dù cùng là "Cố Thầm", nhưng ý nghĩa thì đã khác đi rồi.Lệ Đình Khâm nói: "Được, A Thầm." Thật ra, anh cũng nhận ra sự thay đổi của Cố Thầm trong thời gian gần đây. Dù chưa đến mức nghĩ anh là một nhân vật lớn, nhưng rõ ràng anh ngày càng trở nên cuốn hút hơn.Hai người ngồi bên nhau, bầu không khí dường như trở nên có chút vi diệu.Lệ Đình Khâm định nói gì đó, nhưng Cố Thầm nhìn đồng hồ rồi lên tiếng trước: “Lệ tổng, đã mười giờ rưỡi rồi, muộn rồi, nên đi ngủ thôi.”Lệ Đình Khâm: "?" Mười giờ rưỡi vẫn còn sớm mà? Tôi đôi khi làm việc đến tận khuya.Cố Thầm kiên quyết: “Không, ngủ trước chín giờ thì tốt cho tim, trước mười một giờ thì tốt cho thận. Giờ đi rửa mặt là vừa đẹp, không thì hơi muộn rồi.”Lệ Đình Khâm: “?”Chẳng lẽ A Thầm sống ở Lệ gia một tuần đã bị ông cụ tẩy não rồi sao?Một người trẻ 22 tuổi sao lại bị dưỡng thành thế này chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Người Qua Đường Giáp Liên Hôn Với Đại Lão Hào Môn

Số ký tự: 0