Sau Khi Người Qua Đường Giáp Liên Hôn Với Đại Lão Hào Môn

Hai người đàn ô...

Ninh Dực

2025-03-25 02:42:36

Mặc dù Lệ Đình Khâm đã dành ra hơn hai ngày và sắp xếp ổn thỏa công việc trong tay, nhưng thời gian bay giữa hai nơi kéo dài tới 12 tiếng, mà dự kiến khi đến trong nước lại là nửa đêm. Trừ đi thời gian di chuyển, anh chỉ có thể ở lại trong nước một ngày một đêm.Vì vậy, anh gọi điện thoại báo trước cho ông cụ Lệ: “Ông nội, lần này cháu quyết định về nước gấp, máy bay sẽ hạ cánh ở thành phố H vào buổi tối, thời gian đến cũng khá muộn, nên cháu tạm thời không về nhà cũ thăm ông được.”Nhà cũ và nền tảng của nhà họ Lệ đặt ở thành phố A, nhưng Lệ Đình Khâm và Cố Thầm chủ yếu sinh sống ở thành phố H, biệt thự Tùng Hạc cũng nằm trên một ngọn núi gần thành phố H.Ông cụ Lệ tỏ ra rất "rộng lượng", nói: “Không sao, ông không để ý chuyện đó, cứ sắp xếp theo lịch trình của cháu đi.”Vốn luôn nghiêm khắc với con cháu, nhưng lần này ông lại chu đáo dặn dò: “Nhưng cháu ra nước ngoài đã hơn nửa tháng rồi, chắc Tiểu Cố cũng rất nhớ cháu. Hôm trước ông thấy nó còn ra vườn bẻ mấy cành hoa đào nữa... Hay là để Tiểu Cố quay lại thành phố H gặp cháu đi, như vậy hai đứa có thể đoàn tụ được hai ngày.”Lệ Đình Khâm nhận ra suy nghĩ của ông nội trùng hợp với mình, bèn đáp: “Ông nội, cháu cũng định làm vậy, còn sợ ông để ý cơ.”Ông nghiêm túc nhấn mạnh: “Ông để ý gì chứ? Ông già rồi, có cuộc sống riêng của mình, không cần ai bầu bạn. Chỉ là hai đứa cháu xa nhau lâu vậy, có khi Tiểu Cố lại để bụng đấy.”Lệ Đình Khâm nói: “Ông nội, cháu hiểu rồi, cháu sẽ đối xử tốt với Tiểu Cố.”Tiểu Cố ở nhà cũ mấy ngày, đến mức ngay cả ông cũng bắt đầu xót xa cho cậu, đủ thấy bản thân anh làm chồng tệ đến mức nào.Sau khi cúp máy, ông nhìn sang Cố Thầm đang uống trà đối diện, cười nói: “Tiểu Cố, ông có tin vui cho con đây. Đình Khâm đang trên đường về nước rồi, con cũng chuẩn bị đi, đến thành phố H đoàn tụ với nó đi.”Cố Thầm gật đầu: “Vâng, anh ấy có nói với cháu rồi.”“Tình cảm của hai đứa tốt thật đấy.”Ông lại chỉ vào cành hoa đào cắm trong bình sứ Thanh Hoa, cảm thán: “Tiểu Cố à, xem ra bẻ hoa đào cũng có tác dụng, mới hai ngày trước vừa bẻ, hôm nay Đình Khâm đã về rồi.”Cố Thầm: "..." Không có ý nghĩa gì khác đâu, chỉ là về hưu nên cắm hoa cho khuây khỏa thôi.Về chuyện rời nhà cũ quay lại thành phố H, Cố Thầm không có ý kiến gì. Tuy ở đây bầu bạn với ông cũng không sao, dù gì cả hai đều đã về hưu, nhưng sống một mình vẫn tự do hơn.Thế là hôm nay, cậu cũng lên đường về thành phố H.Vì chỉ ở lại một đêm rồi phải xuất ngoại, hơn nữa biệt thự Tùng Hạc nằm trên núi xa xôi, mà căn biệt thự hai người từng sống lâu rồi cũng không tiện ở lại, nên Lệ Đình Khâm quyết định nghỉ lại phòng Tổng thống trong khách sạn của mình.Lúc này, tiểu thiếu gia nhà họ Vân – Vân Chu cũng đang trên đường đến khách sạn. Cậu ta không kìm được mà giục tài xế: “Mau lên! Nghe nói Đình Khâm về nước rồi, chắc là chuyến bay hôm nay, chúng ta phải đến khách sạn sớm đợi anh ấy.”"Bay từ nước A về cũng phải hơn mười tiếng, vẫn còn kịp mà." Trợ lý bên cạnh đáp. “Thiếu gia, cậu nhạy tin thật đấy, lại đoán trúng ngày Lệ tổng về nước.”Tiểu thiếu gia kiêu ngạo nói: “Bạn tôi làm việc ở nước A báo cho tôi biết, hai ngày trước Đình Khâm đã điều chỉnh lịch trình, hôm nay không đến công ty, chắc là về nước rồi. Hơn nữa, anh ấy ghét phiền phức, lúc nào cũng nghỉ tại khách sạn này.”Cậu ta soi gương bằng điện thoại, rồi hỏi: “Nghe nói anh ấy thích đàn ông, cậu nói xem nếu tôi đến tìm anh ấy bàn chuyện liên hôn, liệu anh ấy có để mắt đến tôi không?”Thật ra chuyện liên hôn chỉ là phụ, quan trọng là chỉ cần Lệ Đình Khâm để ý đến cậu ta, nhà họ Vân sẽ được cứu.Trợ lý cân nhắc một chút, rồi khích lệ: “Tuy nhà họ Vân chúng ta không sánh bằng nhà họ Lệ, nhưng thiếu gia đẹp trai không thua gì minh tinh, chắc chắn có cơ hội.”Bên này, quản gia Lý và lão Đặng hộ tống Cố Thầm, đến khách sạn trước cả Lệ Đình Khâm.Trong bãi đỗ xe, quản gia Lý dẫn Cố Thầm đi về phía thang máy chuyên dụng, nhưng lại vô tình nghe thấy cuộc trò chuyện giữa hai người đứng sau một chiếc xe sang đỗ gần đó.Giọng nói trẻ tuổi cất lên: “Thế này đi, tôi sẽ đi thuê một phòng trước để tắm rửa, rồi cậu ra quầy lễ tân tìm cách lấy thẻ phòng của anh ấy. Sau đó, tôi sẽ lén vào trong, nằm trên giường tạo bất ngờ, thế nào?”Người còn lại phát ra một tiếng rên rỉ đầy tuyệt vọng: “...Tôi á?”Cố Thầm bước vào thang máy, trong lòng không khỏi cảm thán: thế giới này đúng là đầy kịch tính, mấy màn trèo lên giường quả nhiên chưa bao giờ lỗi thời. Trước đây, dù cậu chỉ hoạt động trong ngành không có yếu tố tình cảm, nhưng hễ cứ vào khách sạn ở phòng Tổng thống, kiểu gì trên giường cũng sẽ có một chàng trai trẻ trơn tru đột nhiên xuất hiện.Giờ cậu không còn là nhân vật chính nữa, chỉ là một người qua đường, những chuyện đầy kịch tính này cuối cùng cũng không liên quan đến cậu nữa.Cậu cảm thấy vui vẻ chưa từng có, bước ra khỏi thang máy với tâm trạng nhẹ nhàng, ngay cả bước chân cũng trở nên thanh thoát hơn.“...Tôi á?”Bên này, trợ lý của Vân Chu - với tư cách là một nhân viên làm công đáng thương thật muốn ném ngay một biểu cảm "mệt mỏi với đời" vào mặt cậu chủ.Chạy đến khách sạn của người ta để lấy thẻ phòng của ông chủ, khác gì bảo anh ta đi trừ khử thầy trò Đường Tăng?Anh ta cố gắng giữ nụ cười gượng gạo: “Ờ... Thiếu gia, chuyện này có lẽ không dễ đâu?”Vân Chu nói: “Dù sao thì cứ thử xem đã, chúng ta lên trên rồi tính.”Cố Thầm vào căn phòng Tổng thống mà Lệ tổng thường ở. Nội thất được thiết kế theo sở thích riêng của chủ nhân, không gian rất ổn. Cố Thầm cảm thấy gu thẩm mỹ của Lệ tổng thực sự rất hợp với mình.Quản gia Lý đúng lúc lên tiếng: “Máy bay của Lệ tổng đã hạ cánh rồi, dự kiến còn một lúc nữa sẽ đến. Ngài cứ nghỉ ngơi trước, chúng tôi không làm phiền nữa.”Cậu nhìn đồng hồ, sắp 10 giờ tối rồi, nhíu mày nhưng vẫn quyết định ngồi xuống ghế sô pha, cầm một quyển tạp chí, kiên nhẫn đợi Lệ tổng.Bên ngoài, Vân Chu quấn áo choàng tắm, để trần đôi chân, run rẩy đứng trong hành lang.Dù là mùa xuân, nhưng hai ngày nay thành phố H lại đột ngột trở lạnh, khí trời se sắt, cậu ta nghiến răng hỏi: “Cậu lấy được thẻ phòng chưa?”Ngay khi trợ lý đang định đánh cho ông chủ một trận rồi bỏ chạy, anh ta bỗng thấy hai người từ trong phòng bước ra, liền nhanh chóng kéo Vân Chu nép vào bên cạnh, hạ giọng nói: “Thiếu gia, ngài nhìn xem, có phải Lệ tổng đã về rồi không?”Mắt Vân Chu lập tức sáng rực lên: “Phải rồi! Tôi nhận ra bọn họ, là quản gia Lý và chú Đặng! Đều là người bên cạnh anh Đình Khâm, chắc chắn anh ấy đã về rồi! Vậy tôi... cứ gõ cửa trực tiếp luôn nhé? Liệu có quá thẳng thắn, quá thiếu ý nhị không?”Trợ lý thở phào, nở nụ cười khích lệ: "Không đâu, ngài cứ dũng cảm theo đuổi tình yêu đi." Chỉ cần không bắt tôi phải đi lấy thẻ phòng của ông chủ, ngài muốn làm gì cũng được.Cố Thầm quen ngủ lúc 10 giờ, lúc này đã bắt đầu cảm thấy buồn ngủ. Nghe thấy tiếng gõ cửa, cậu còn tưởng cuối cùng cũng Lệ tổng đến.Cậu mở cửa ra, nhìn thấy trước mặt là một thiếu niên để trần vai: “...”Được thôi, giờ không phải là chui trần trụi từ trong chăn ra nữa, mà là trần trụi từ cửa bước vào sao?Cứu với, cậu đã nghỉ hưu, thăng cấp thành "vợ trên danh nghĩa" của Lệ tổng rồi, sao vẫn còn mấy cảnh tượng này tìm tới vậy.Cố Thầm lập tức giơ tay đóng cửa lại, nhưng Vân Chu vội vàng chặn cửa, sốt ruột nói: “Anh Đình Khâm, chờ một chút, chờ một chút...”Người bị gọi là "anh Đình Khâm" dừng động tác, hỏi: “Vị tiên sinh này, cậu có chuyện gì sao?”Thì ra là tìm Lệ tổng à. Xin lỗi nhé, chồng trên danh nghĩa của tôi, suýt nữa thì tôi quên mất anh vẫn còn đang làm tổng tài bá đạo.Cánh cửa mở rộng hơn, Vân Chu nhìn rõ gương mặt của Cố Thầm, thoáng sững sờ vì kinh ngạc trước nhan sắc này, nhưng rồi lại cảm thấy nhẹ nhõm, may mà Lệ tổng không phát tướng hay trở thành một ông chú xấu xí.Bây giờ, đối diện với một "Lệ tổng" tao nhã, khí chất trầm ổn, lại dịu dàng đến thế này, dù không có áp lực từ nhà họ Vân, cậu ta cũng muốn hét lên ba lần: Tôi có thể!!!Thế là cậu ta ngẩng đầu, dùng ánh mắt đầy ngưỡng mộ và si mê nhìn Cố Thầm, hơi ngại ngùng nói: "Anh Đình Khâm, anh còn nhớ em không? Em là Vân Chu đây, hồi nhỏ chúng ta từng gặp nhau. Từ lúc đó, em đã yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên. Đến gần đây nghe nói anh cũng thích đàn ông, em mới lấy hết can đảm đến trước mặt anh, thổ lộ với anh." Mặt cậu ta dần đỏ lên, lại cúi đầu nhìn mũi chân mình, khẽ nói: “Anh Đình Khâm, em thực sự thích anh lâu lắm rồi, chúng ta có thể cùng nhau trải qua một đêm tuyệt vời không...”Cố Thầm: “...”Cậu bé này làm sao mà vừa gọi "anh Đình Khâm" thân mật thế kia, vừa có thể nhầm anh thành Lệ tổng chứ?Cố Thầm nói: “Xin lỗi, cậu nhận nhầm người rồi, tôi không phải Lệ tổng. Và còn nữa, cậu Vân, làm ơn mặc lại áo choàng cho chỉnh tề đi.”Vân Chu sững người, lập tức ngẩng đầu hỏi: "Thật sao? Vậy anh là tổng nào? Sao lại ở trong phòng của Lệ tổng? Chẳng lẽ là đối tác của anh ấy?" Cố Thầm chỉ nhàn nhạt nói: “Tôi họ Cố.”"A... Là Cố tổng sao..." Vân Chu sững người một lúc, như thể não bộ vừa bị treo. Nhưng sau khi "khởi động lại," cậu ta nhanh chóng tính toán lại kế hoạch, xâu chuỗi mọi thứ trong đầu một cách mạch lạc.Cậu ta lại cúi mắt xuống, tiếp tục nói với vẻ ngại ngùng: “Cố tổng, thực ra vừa rồi là tôi vừa gặp đã yêu ngài... Chỉ là không biết thân phận của ngài thôi...”Chỉ cần có thể leo lên giường một nhân vật quyền lực, thì người đó là ai có quan trọng gì chứ?Huống hồ, Cố tổng còn đẹp trai thế này, chắc Lệ tổng cũng không thể nào hơn được nhỉ? Được rồi, quyết định vậy đi! Cậu ta chọn Cố tổng!Vân Chu mở to mắt, nhìn Cố Thần đầy mong chờ, nhẹ giọng hỏi: “Nếu ngài chưa kết hôn, tôi có thể theo đuổi ngài không?”Cố Thầm: “…”Cậu bỗng nhớ lại chuyện sáng nay, khi ông cụ cứ liên tục nhắc về mấy cành hoa đào mà cậu cắm... Có khi nào... hoa đào này bị nguyền rủa không?Lệ Đình Khâm không ngờ rằng, vừa về nước, anh đã thấy một kẻ ăn mặc lôi thôi lếch thếch, đứng ngay cửa phòng mình, công khai theo đuổi Tiểu Cố.Ban đầu, anh vốn không định xen vào chuyện riêng tư của Cố Thầm, cũng không muốn quấy rầy. Nhưng vào lúc này, anh vẫn trầm giọng lên tiếng: “Cậu ấy đã kết hôn rồi.”Vân Chu theo phản xạ quay đầu lại, lập tức nhìn thấy một người đàn ông cao lớn với đường nét khuôn mặt sắc sảo, sâu thẳm. Áp lực toát ra từ anh ta mạnh mẽ hơn nhiều so với Cố tổng, khiến người ta vô thức sợ hãi.Khoan đã, chẳng lẽ đây mới chính là đối tượng mà cậu ta định tỏ tình ban đầu - Lệ tổng sao?Vân Chu suýt khóc. Đúng là rất đẹp trai, không thể phủ nhận. Nhưng vấn đề là... cậu ta đang chỉ mặc độc một chiếc áo choàng tắm, đứng giữa hai người đàn ông này, thực sự rét run cả người!Tiến không được, lùi cũng không xong!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Người Qua Đường Giáp Liên Hôn Với Đại Lão Hào Môn

Số ký tự: 0