Sau Khi Quyến Rũ Đàn Ông Đã Có Vợ

Một Cây Gậy Vừa...

2024-12-31 02:44:17

Lời Trì Hoan nói khiến Hạ Tinh kinh ngạc, "Hoan Nhi, cậu muốn làm gì?"

"Không có gì, cậu cứ tìm người mà hỏi thăm."

Trì Hoan cụp mắt, đối phó với loại trà xanh như Vương Vi Vi, không phải vạn bất đắc dĩ, cô sẽ không chọn cách dùng trà xanh đánh bại trà xanh.

Vương Vi Vi đã dám chọc đến cô, vậy thì đừng trách cô.

Hạ Tinh giật mình, "Hoan Nhi... Cậu đừng giống con tiện nhân đó."

"Yên tâm, tớ biết chừng mực."

*

Xương sống eo của Trì Hoan bị trật khá nghiêm trọng, thời gian nằm viện còn lâu hơn lần trước.

Nghĩ đến nửa tháng ngắn ngủi cô đã vào viện hai lần, hơn nữa hai lần nằm viện này, hoặc trực tiếp hoặc gián tiếp đều có liên quan đến cùng một người đàn ông.

Trì Hoan xoa eo, đau đến mức rơi nước mắt, cắn răng thả Tần Lục Ngôn ra khỏi danh sách đen.

Liên tiếp 99+ tin nhắn chưa đọc, cảm giác bị "spam" bao trùm.

Lúc Tống Lan vào phòng bệnh, Trì Hoan đang coi gối đầu như Tần Lục Ngôn, vừa cào vừa chà đạp không thương tiếc.

"..." Tống Lan đưa túi tài liệu trên tay qua: "Em xem thử, trong số những người này... Em từng gặp ai..."

Trì Hoan mở túi tài liệu ra, bên trong có ảnh vài người đàn ông, đều là những người cô đã gặp lần trước ở khách sạn mờ ám kia.

"Em tưởng anh đã quên chuyện này..."

Khoảng thời gian này Tống Lan không tìm cô, cũng không có cảnh sát liên lạc với cô, cô còn tưởng rằng việc này đã không có kết quả gì.

Tống Lan không lên tiếng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trì Hoan nhíu mày, lấy từ trong một xấp ảnh chụp ra ba tấm hình đưa tới, chỉ vào người đàn ông tóc vàng trong đó nói: "Anh ta nhét thuốc cho em."

Nghe vậy, Tống Lan bất giác nhìn Trì Hoan: "Ý của em..."

Trì Hoan không bất ngờ khi Tống Lan chọn quyết định "xử lý riêng", trầm giọng nói: "Mang thuốc anh ta từng cho em uống, gấp đôi... Không, gấp năm lần dùng lại trên người anh ta."

Tống Lan rút ảnh chụp người tóc vàng ra: "Được."

Thấy Trì Hoan từ đầu tới đuôi vẻ mặt thản nhiên, một câu chất vấn cũng không có.

Tống Lan không khỏi nhìn Trì Hoan nhiều hơn, thủ đoạn tâm tư ẩn sau vẻ ngoài yếu đuối thật sự vừa tàn nhẫn vừa cay độc.

Trầm mặc một lúc.

Cuối cùng Tống Lan không nhịn được mở miệng hỏi: "Em... Không có gì khác muốn hỏi sao!?"

Trì Hoan nằm trên giường lắc đầu, cười nói: "Anh, em tuổi còn trẻ, nhưng không có nghĩa là em ngốc nghếch..."

Khách sạn kia ngang nhiên mở ở đó, tồn tại nhiều năm như vậy, đằng sau không có vấn đề mờ ám thì ma mới tin.

Đương nhiên cô hiểu đạo lý "cọp mạnh khó đè rắn độc", cô không ngây thơ đến mức nghĩ Tống Lan vì mình mà triệt hạ đối phương.

Việc Tống Lan làm bây giờ e rằng cũng là kết quả sau khi hai bên thương lượng.

Chỉ là... Trì Hoan nhìn khung chat WeChat.

Tần Lục Ngôn... Người đàn ông này rốt cuộc là nhân vật nào mà có thể khiến Tống Lan chủ động nhắc nhở cô không nên dây vào.

"Ông nói không sai, em thật sự rất thông minh." Tống Lan nhìn Trì Hoan với ánh mắt tán thưởng, cất ảnh đi: "Mấy người này đều sẽ bị xử lý... Còn về phần tên tóc vàng mà em yêu cầu..."

Liều lượng lớn như vậy, kết cục cuối cùng sẽ ra sao, không ai rõ ràng.

"À, em biết rồi."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Còn nữa... Trong nhà bên kia biết em trở về, ông nội muốn tới thăm em, bị anh ngăn lại..."

Trì Hoan nhíu mày: "Ừm? Vì sao?!"

"Chuyện hỏa hoạn ở khách sạn khu vui chơi trên nước... Còn có chú út..."

Nói đến đây, khóe miệng Tống Lan không tự chủ được giật giật: "Chuyện chú út và bạn học nữ của em, đến tai ông nội rồi."

Trì Hoan, "..."

Đây đúng là chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu đã đồn xa.

Chuyện của Trì Chấn nói lớn cũng không lớn, chỉ là trong mắt những người lớn tuổi coi trọng gia phong, đó đã thành chuyện tày trời.

"Em cũng biết, chú út mấy năm nay tuy ở trong nước, nhưng chưa từng về Tống gia, ông nội không quản được ông ấy..."

Tống Lan liếc nhìn Trì Hoan đầy ẩn ý.

Tuy chú út của anh ta không họ Tống, nhưng chuyện này vẫn khiến ông cụ Tống tức giận không nhẹ.

Ông cụ Tống không quản được ba, chỉ có thể trút giận lên con.

"Người mà ông nội nhắm cho em, anh đã gặp qua, người cũng không tệ lắm..."

Trì Hoan nhếch khóe miệng, mỉm cười, "Ở nhà bọn em, Trì Chấn không có quyền quyết định..."

Nói xong, điện thoại rung lên.

Mở ra xem, là ảnh chụp Tần Lục Ngôn gửi.

Một "cậu nhỏ" vừa thô vừa dài.

——————————————

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Quyến Rũ Đàn Ông Đã Có Vợ

Số ký tự: 0