Sau Khi Trở Thành Pháo Hôi Tiểu Sư Muội, Ta Đánh Cả Nhà Khóc Ròng
Chương 8
2024-12-03 23:08:38
Nàng còn rất tò mò, đeo vòng tay khí lực đến lớn như vậy, nếu tháo vòng tay ra, nàng lại có thể làm đến trình độ nào đây?
Vừa vặn liền dùng cơ hội lần này thử một chút, thắng được lợi, thua...
Xin lỗi là không thể nào, nhưng nàng có thể treo cổ trước mặt Trình Cẩm Thư.
Trong nháy mắt hai cái vòng tay rơi xuống đất, Lăng Miểu cũng đánh về phía Trình Cẩm Thư.
“Ta đến đây!”
Lời còn chưa dứt, trong nháy mắt Lăng Miểu đã đánh úp vào mặt Trình Cẩm Thư, nhìn thấy trong mắt đối phương thoáng hiện lên nghi hoặc, nàng cười thầm.
Trong nháy mắt vòng tay bị lấy xuống, Lăng Miểu chỉ cảm thấy trong thân thể nho nhỏ của mình trong tràn ngập lực lượng bạo tẩu, máu huyết toàn thân nàng kêu gào nói cho nàng biết, nàng sẽ không thua.
Công kích của tiểu ấu oa giống như xé nát khí lưu, sát ý trong nháy mắt đã đến trước mặt.
Mà Trình Cẩm Thư.
Hắn sơ ý rồi.
Một thiếu niên lớn như vậy, thế mà lại bị tiểu oa nhi đánh bay, hắn thậm chí còn chưa kịp lên tiếng, sau khi đụng gãy hai cái cây, mới miễn cưỡng ngừng lại.
“Ngươi...”
Trình Cẩm Thư bị đánh đến hoảng hốt trong chớp mắt, trong cơ thể cuồn cuộn một trận buồn nôn, vậy mà nôn ra một ngụm máu.
Hắn ráng chống đỡ đau nhức kịch liệt, kinh ngạc nhìn tiểu ấu oa đánh bay hắn kia, một bên nhặt lên hai cái vòng tay đeo lên cổ tay, một bên hướng về phía hắn khiêu khích cười một tiếng.
Cỗ lực lượng kinh khủng vừa rồi kia là chuyện gì xảy ra? Trong nháy mắt, phảng phất như dời non lấp biển ập tới.
Hắn không ngờ nàng mạnh như vậy, không có né tránh mà cứng rắn ăn một chưởng.
Không ngất tại chỗ đã coi như hắn giỏi chịu đòn.
Lăng Miểu đeo vòng tay vào, quan sát thương thế của Trình Cẩm Thư một chút. Khí lực này của nàng lớn đến mức ngay cả chính nàng cũng có chút ngoài ý muốn, có cơ hội gặp phải tu sĩ Kim Đan trung kỳ hậu kỳ thử lại một lần.
Đi tới trước mặt Trình Cẩm Thư còn chưa từ trên mặt đất bò dậy, Lăng Miểu từ trong lòng ngực hắn lấy ra yêu đan.
“Đa tạ. Xem như trả lại ngươi một cước đạp ta kia.”
Thu hồi Yêu đan, cũng không để ý tới Trình Cẩm Thư nữa, Lăng Miểu cũng không quay đầu lại đi ra ngoài rừng cây.
Lăng Miểu đi rồi, sắc mặt Trình Cẩm Thư phức tạp từ dưới đất bò dậy, một chưởng vừa rồi kia để hắn ý thức được, ban ngày con Báo yêu kia, có thể xác thực là Lăng Miểu giết chết.
Nhưng mà...
Con ngươi hắn lóe lên, tiểu sư muội nha, không phải chỉ là tồn tại để sủng ái sao, so với Lăng Miểu, hắn vẫn là càng muốn sủng ái Lăng Vũ xinh đẹp, đơn thuần lại mềm mại.
--
Phàn Vân thành, một trong những thành trì lớn nhất dưới chân tứ đại tông môn.
Lúc Lăng Miểu vào thành đã qua nửa đêm.
Nàng không vội tìm chỗ đặt chân, mà trực tiếp đi chợ đen, chuẩn bị bán yêu đan vừa cướp được.
Thế giới này, tu chân và luyện đan là hai hệ thống, năng lực luyện dược của luyện dược sư quyết định bởi ngộ tính của bản thân và chủng loại linh hỏa sử dụng, không liên quan đến cảnh giới của tu sĩ.
Nội đan yêu thú là nguyên liệu tốt nhất cho linh hỏa, nên giá cả yêu đan luôn luôn cao không hạ, cho dù là nội đan của Báo yêu cấp một trên tay nàng, ước chừng cũng có thể bán được mười viên linh thạch thượng phẩm. Chỉ là nàng là một đứa bé bán yêu đan, còn ăn mặc giống như ăn mày, đoán chừng cửa hàng đứng đắn sẽ không nhận, cho nên nàng liền đến chợ đen.
Nàng cúi đầu nhìn thoáng qua trang phục xám xịt của mình, bất đắc dĩ, Lăng Miểu này có một thân khí lực, lăn lộn cũng quá thảm đi.
Nàng ăn mặc rách tung toé, đi mấy quầy hàng, mới bán được yêu đan với giá bảy khối thượng phẩm linh thạch.
“Tiểu đệ đệ, sao tuổi còn nhỏ đã tự mình lang thang bên ngoài?”
Chủ quán vừa nói, vừa đem linh thạch đưa cho Lăng Miểu.
“Người trong nhà chết sớm.”
Lăng Miểu bình tĩnh nhận lấy linh thạch.
“Xin hỏi, xung quanh đây có chỗ nào ăn không?”
Giày vò một ngày, đến bây giờ cũng không ăn cái gì, bụng nàng đã kêu mấy lần rồi.
Chủ quán không tệ, chỉ đường, Lăng Miểu xoay người tìm kiếm chỗ chủ quán chỉ.
Không đợi nàng đi ra mấy bước, phía sau lại truyền đến một trận chiêng vang.
Nàng quay đầu lại, chỉ thấy một đội nhân mã đang đi về phía nàng, giống như đội ngũ đón dâu, nhưng nhìn lại đặc biệt âm trầm.
Người ở giữa đường nhao nhao tránh sang hai bên, Lăng Miểu xen lẫn trong đám người, đánh giá người đi qua trước mặt.
Khó trách nàng nhìn cảm thấy âm trầm, thì ra trong đội ngũ đón dâu, ngoại trừ kiệu hoa của tân nương là màu đỏ sậm, những người khác toàn bộ đều mặc màu đen.
“Lại là Quỷ tu hiến tế!”
“Không biết lần này bọn họ lại hãm hại tiểu thư nhà nào, thật đáng thương.”
“Xuỵt, nhỏ giọng một chút, bọn quỷ tu này rất điên, giết người không chớp mắt, đừng để bọn hắn để mắt tới ngươi.”
Vừa vặn liền dùng cơ hội lần này thử một chút, thắng được lợi, thua...
Xin lỗi là không thể nào, nhưng nàng có thể treo cổ trước mặt Trình Cẩm Thư.
Trong nháy mắt hai cái vòng tay rơi xuống đất, Lăng Miểu cũng đánh về phía Trình Cẩm Thư.
“Ta đến đây!”
Lời còn chưa dứt, trong nháy mắt Lăng Miểu đã đánh úp vào mặt Trình Cẩm Thư, nhìn thấy trong mắt đối phương thoáng hiện lên nghi hoặc, nàng cười thầm.
Trong nháy mắt vòng tay bị lấy xuống, Lăng Miểu chỉ cảm thấy trong thân thể nho nhỏ của mình trong tràn ngập lực lượng bạo tẩu, máu huyết toàn thân nàng kêu gào nói cho nàng biết, nàng sẽ không thua.
Công kích của tiểu ấu oa giống như xé nát khí lưu, sát ý trong nháy mắt đã đến trước mặt.
Mà Trình Cẩm Thư.
Hắn sơ ý rồi.
Một thiếu niên lớn như vậy, thế mà lại bị tiểu oa nhi đánh bay, hắn thậm chí còn chưa kịp lên tiếng, sau khi đụng gãy hai cái cây, mới miễn cưỡng ngừng lại.
“Ngươi...”
Trình Cẩm Thư bị đánh đến hoảng hốt trong chớp mắt, trong cơ thể cuồn cuộn một trận buồn nôn, vậy mà nôn ra một ngụm máu.
Hắn ráng chống đỡ đau nhức kịch liệt, kinh ngạc nhìn tiểu ấu oa đánh bay hắn kia, một bên nhặt lên hai cái vòng tay đeo lên cổ tay, một bên hướng về phía hắn khiêu khích cười một tiếng.
Cỗ lực lượng kinh khủng vừa rồi kia là chuyện gì xảy ra? Trong nháy mắt, phảng phất như dời non lấp biển ập tới.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn không ngờ nàng mạnh như vậy, không có né tránh mà cứng rắn ăn một chưởng.
Không ngất tại chỗ đã coi như hắn giỏi chịu đòn.
Lăng Miểu đeo vòng tay vào, quan sát thương thế của Trình Cẩm Thư một chút. Khí lực này của nàng lớn đến mức ngay cả chính nàng cũng có chút ngoài ý muốn, có cơ hội gặp phải tu sĩ Kim Đan trung kỳ hậu kỳ thử lại một lần.
Đi tới trước mặt Trình Cẩm Thư còn chưa từ trên mặt đất bò dậy, Lăng Miểu từ trong lòng ngực hắn lấy ra yêu đan.
“Đa tạ. Xem như trả lại ngươi một cước đạp ta kia.”
Thu hồi Yêu đan, cũng không để ý tới Trình Cẩm Thư nữa, Lăng Miểu cũng không quay đầu lại đi ra ngoài rừng cây.
Lăng Miểu đi rồi, sắc mặt Trình Cẩm Thư phức tạp từ dưới đất bò dậy, một chưởng vừa rồi kia để hắn ý thức được, ban ngày con Báo yêu kia, có thể xác thực là Lăng Miểu giết chết.
Nhưng mà...
Con ngươi hắn lóe lên, tiểu sư muội nha, không phải chỉ là tồn tại để sủng ái sao, so với Lăng Miểu, hắn vẫn là càng muốn sủng ái Lăng Vũ xinh đẹp, đơn thuần lại mềm mại.
--
Phàn Vân thành, một trong những thành trì lớn nhất dưới chân tứ đại tông môn.
Lúc Lăng Miểu vào thành đã qua nửa đêm.
Nàng không vội tìm chỗ đặt chân, mà trực tiếp đi chợ đen, chuẩn bị bán yêu đan vừa cướp được.
Thế giới này, tu chân và luyện đan là hai hệ thống, năng lực luyện dược của luyện dược sư quyết định bởi ngộ tính của bản thân và chủng loại linh hỏa sử dụng, không liên quan đến cảnh giới của tu sĩ.
Nội đan yêu thú là nguyên liệu tốt nhất cho linh hỏa, nên giá cả yêu đan luôn luôn cao không hạ, cho dù là nội đan của Báo yêu cấp một trên tay nàng, ước chừng cũng có thể bán được mười viên linh thạch thượng phẩm. Chỉ là nàng là một đứa bé bán yêu đan, còn ăn mặc giống như ăn mày, đoán chừng cửa hàng đứng đắn sẽ không nhận, cho nên nàng liền đến chợ đen.
Nàng cúi đầu nhìn thoáng qua trang phục xám xịt của mình, bất đắc dĩ, Lăng Miểu này có một thân khí lực, lăn lộn cũng quá thảm đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nàng ăn mặc rách tung toé, đi mấy quầy hàng, mới bán được yêu đan với giá bảy khối thượng phẩm linh thạch.
“Tiểu đệ đệ, sao tuổi còn nhỏ đã tự mình lang thang bên ngoài?”
Chủ quán vừa nói, vừa đem linh thạch đưa cho Lăng Miểu.
“Người trong nhà chết sớm.”
Lăng Miểu bình tĩnh nhận lấy linh thạch.
“Xin hỏi, xung quanh đây có chỗ nào ăn không?”
Giày vò một ngày, đến bây giờ cũng không ăn cái gì, bụng nàng đã kêu mấy lần rồi.
Chủ quán không tệ, chỉ đường, Lăng Miểu xoay người tìm kiếm chỗ chủ quán chỉ.
Không đợi nàng đi ra mấy bước, phía sau lại truyền đến một trận chiêng vang.
Nàng quay đầu lại, chỉ thấy một đội nhân mã đang đi về phía nàng, giống như đội ngũ đón dâu, nhưng nhìn lại đặc biệt âm trầm.
Người ở giữa đường nhao nhao tránh sang hai bên, Lăng Miểu xen lẫn trong đám người, đánh giá người đi qua trước mặt.
Khó trách nàng nhìn cảm thấy âm trầm, thì ra trong đội ngũ đón dâu, ngoại trừ kiệu hoa của tân nương là màu đỏ sậm, những người khác toàn bộ đều mặc màu đen.
“Lại là Quỷ tu hiến tế!”
“Không biết lần này bọn họ lại hãm hại tiểu thư nhà nào, thật đáng thương.”
“Xuỵt, nhỏ giọng một chút, bọn quỷ tu này rất điên, giết người không chớp mắt, đừng để bọn hắn để mắt tới ngươi.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro