Sau Khi Xuyên Thư, Thiên Kim Pháo Hôi Biến Thành Đoàn Sủng Vạn Nhân Mê
Chương 19
Âm Dương Điện
2024-11-11 16:56:16
Nhưng anh ta lại thấy khó hiểu.
Cho dù anh ta thay bạn gái nhanh chóng thì hai bên cũng đều tự nguyện, không hề ép buộc, không hề có giao dịch. Điều này trong giới của bọn họ quá bình thường rồi.
Vậy anh ta chột dạ cái gì?
Cố Khởi Vân muốn nói gì đó nhưng khi chạm vào đôi mắt trong veo thuần khiết của Vinh Hi, một cảm giác tội lỗi khó tả lại dâng lên từ đáy lòng.
Khiến anh ta như bị mèo cào, khó chịu vô cùng.
Anh ta dứt khoát không nhìn Vinh Hi nữa mà gọi A Du rồi đưa tay vỗ vai Văn Du.
Thế nhưng Văn Du im lặng né tránh, anh ta vồ hụt.
Cố Khởi Vân bực bội nói: "Cái gì mà mắc bệnh sạch sẽ, bao nhiêu năm rồi cũng không sửa. Chạm vào một cái cũng không rụng mất miếng thịt nào. Đáng đời cậu cứ độc thân đến tận bây giờ!"
So với anh ta phóng khoáng bên ngoài, Văn Du quả thực là hình mẫu giữ gìn trong sạch.
Nghe vậy, khóe miệng Văn Du khẽ nhếch lên.
Vinh Hi không nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Văn Du, cô hoàn toàn không thể nào liên hệ Văn Du với hai chữ "sạch sẽ".
Lúc ở nhà vệ sinh ôm anh, phản ứng của Văn Du không giống một người có thói quen sạch sẽ cho lắm.
Ba người rời khỏi khách sạn, Cố Khởi Vân hỏi Vinh Hi đi đâu. Xe của anh ta đang ở ven đường, anh ta sẽ đưa Vinh Hi về.
Vinh Hi: "Nhưng chẳng phải anh dẫn theo người mới sao? Anh đi rồi, cô ấy về bằng cách nào? Giờ đã muộn rồi, cô ấy một mình không an toàn."
Cố Khởi Vân: "..."
Người là anh ta dẫn ra. Nếu không đưa về, vậy chính là anh ta vô trách nhiệm, không có lòng tốt.
Nhưng nếu đưa người mới về, vậy sẽ mất đi một lần cơ hội tiếp xúc với Vinh Hi.
Chết tiệt!
Đều tại Văn Du xấu xa!
Kết quả anh ta nghe thấy Văn Du nói: "Cậu đi đưa bạn gái nhỏ của cậu về đi, cô ấy đi đâu tôi đưa cô ấy đi."
Khóe miệng Cố Khởi Vân giật giật với vẻ mặt dữ tợn, hận không thể nhảy dựng lên đánh cho Văn Du một trận.
Nhưng Vinh Hi vẫn đang nhìn anh ta.
Anh ta bất đắc dĩ đáp một tiếng, sau đó kéo Vinh Hi sang một bên dặn dò cô: "Văn Du từ nhỏ đã rất thâm sâu, tâm tư khó lường. Cô phải cẩn thận anh ta."
Vinh Hi thầm nghĩ nào chỉ là thâm sâu khó lường.
Văn Du đó chính là giết người không thấy máu.
Cố Khởi Vân nhiều lần dặn dò Vinh Hi phải cẩn thận Văn Du, sau đó nhân cơ hội trao đổi số điện thoại với Vinh Hi.
Rất nhanh sau đó ba người tách ra.
Cố Khởi Vân vẫn miễn cưỡng nhưng cuối cùng cũng quay về khách sạn tìm bạn gái nhỏ của anh ta.
Nhưng cũng có khả năng, bạn gái nhỏ đã sớm được thăng cấp thành bạn gái cũ rồi.
Vinh Hi và Văn Du lên xe.
Vinh Hi nói địa chỉ xong, Giang Lộ liền bật định vị, sau đó trong xe lại yên tĩnh trở lại.
Cả quãng đường im lặng. Sắp đến Ngu gia, Văn Du đột nhiên hỏi: "Rời khỏi Ngu gia rồi, cô ở đâu?"
Cho dù anh ta thay bạn gái nhanh chóng thì hai bên cũng đều tự nguyện, không hề ép buộc, không hề có giao dịch. Điều này trong giới của bọn họ quá bình thường rồi.
Vậy anh ta chột dạ cái gì?
Cố Khởi Vân muốn nói gì đó nhưng khi chạm vào đôi mắt trong veo thuần khiết của Vinh Hi, một cảm giác tội lỗi khó tả lại dâng lên từ đáy lòng.
Khiến anh ta như bị mèo cào, khó chịu vô cùng.
Anh ta dứt khoát không nhìn Vinh Hi nữa mà gọi A Du rồi đưa tay vỗ vai Văn Du.
Thế nhưng Văn Du im lặng né tránh, anh ta vồ hụt.
Cố Khởi Vân bực bội nói: "Cái gì mà mắc bệnh sạch sẽ, bao nhiêu năm rồi cũng không sửa. Chạm vào một cái cũng không rụng mất miếng thịt nào. Đáng đời cậu cứ độc thân đến tận bây giờ!"
So với anh ta phóng khoáng bên ngoài, Văn Du quả thực là hình mẫu giữ gìn trong sạch.
Nghe vậy, khóe miệng Văn Du khẽ nhếch lên.
Vinh Hi không nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của Văn Du, cô hoàn toàn không thể nào liên hệ Văn Du với hai chữ "sạch sẽ".
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc ở nhà vệ sinh ôm anh, phản ứng của Văn Du không giống một người có thói quen sạch sẽ cho lắm.
Ba người rời khỏi khách sạn, Cố Khởi Vân hỏi Vinh Hi đi đâu. Xe của anh ta đang ở ven đường, anh ta sẽ đưa Vinh Hi về.
Vinh Hi: "Nhưng chẳng phải anh dẫn theo người mới sao? Anh đi rồi, cô ấy về bằng cách nào? Giờ đã muộn rồi, cô ấy một mình không an toàn."
Cố Khởi Vân: "..."
Người là anh ta dẫn ra. Nếu không đưa về, vậy chính là anh ta vô trách nhiệm, không có lòng tốt.
Nhưng nếu đưa người mới về, vậy sẽ mất đi một lần cơ hội tiếp xúc với Vinh Hi.
Chết tiệt!
Đều tại Văn Du xấu xa!
Kết quả anh ta nghe thấy Văn Du nói: "Cậu đi đưa bạn gái nhỏ của cậu về đi, cô ấy đi đâu tôi đưa cô ấy đi."
Khóe miệng Cố Khởi Vân giật giật với vẻ mặt dữ tợn, hận không thể nhảy dựng lên đánh cho Văn Du một trận.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng Vinh Hi vẫn đang nhìn anh ta.
Anh ta bất đắc dĩ đáp một tiếng, sau đó kéo Vinh Hi sang một bên dặn dò cô: "Văn Du từ nhỏ đã rất thâm sâu, tâm tư khó lường. Cô phải cẩn thận anh ta."
Vinh Hi thầm nghĩ nào chỉ là thâm sâu khó lường.
Văn Du đó chính là giết người không thấy máu.
Cố Khởi Vân nhiều lần dặn dò Vinh Hi phải cẩn thận Văn Du, sau đó nhân cơ hội trao đổi số điện thoại với Vinh Hi.
Rất nhanh sau đó ba người tách ra.
Cố Khởi Vân vẫn miễn cưỡng nhưng cuối cùng cũng quay về khách sạn tìm bạn gái nhỏ của anh ta.
Nhưng cũng có khả năng, bạn gái nhỏ đã sớm được thăng cấp thành bạn gái cũ rồi.
Vinh Hi và Văn Du lên xe.
Vinh Hi nói địa chỉ xong, Giang Lộ liền bật định vị, sau đó trong xe lại yên tĩnh trở lại.
Cả quãng đường im lặng. Sắp đến Ngu gia, Văn Du đột nhiên hỏi: "Rời khỏi Ngu gia rồi, cô ở đâu?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro