Sau Khi Xuyên Thư, Thiên Kim Pháo Hôi Biến Thành Đoàn Sủng Vạn Nhân Mê

Chương 20

Âm Dương Điện

2024-11-11 16:56:16

Vinh Hi: "Khách sạn."

Văn Du: "Không phải cô muốn trả hết tiền cho Ngu gia sao, lấy gì để ở khách sạn?"

Vinh Hi xoay người, nhìn thẳng vào Văn Du: "Vậy nên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì trong bữa tiệc của Ngu gia, anh đều biết cả?"

Văn Du không hề chột dạ nhìn vào mắt Vinh Hi nói: "Chỉ là vô tình biết được một chút chuyện phiếm, không phải toàn bộ."

Vinh Hi: "..."

Cô bĩu môi, thản nhiên nói: "Biết thì biết đi. Tôi còn hận không thể cho cả thế giới này biết chuyện tối nay đã xảy ra."

Im lặng vài giây, cô lại nhìn Văn Du cố tỏ vẻ đáng thương bất lực: “Anh nói đúng. Tiền nuôi dưỡng tôi phải trả lại cho Ngu gia nên hiện tại tôi cũng không có chỗ để đi. Không biết Văn tiên sinh có phiền nếu cho tôi ở nhờ thêm một đêm nữa không?”

Lần này đến lượt Văn Du im lặng.

Anh vốn chỉ muốn xem Vinh Hi giải quyết tình cảnh hiện tại như thế nào, không ngờ cô lại trực tiếp buông xuôi, thậm chí còn bám lấy anh.

Rốt cuộc là nợ nhiều không lo, hay là trông anh dễ bắt nạt hơn?

Chưa đợi Văn Du trả lời, Vinh Hi liền nói: “Vừa rồi đường đột rồi. Nếu Văn tiên sinh không tiện, vậy tôi chỉ có thể tìm Cố tổng giúp đỡ. Cố tổng người tốt như vậy, nhất định sẽ ra tay tương trợ…”

“Không có gì không tiện.” Văn Du đột nhiên lên tiếng.

Tuy Vinh Hi thông minh lại có tâm cơ nhưng cô dù sao cũng là một cô gái chưa trải sự đời. Gặp phải loại người như Cố Khởi Vân, kẻ chưa từng thất bại trên tình trường khó đảm bảo sẽ không bị mê hoặc lừa gạt.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Để tránh cho cô chịu thiệt thòi, vẫn là anh cho cô ở nhờ một đêm thì hơn.

Vinh Hi nhìn chằm chằm vào anh: “Vậy thì sao?”

Văn Du không tự nhiên ho khan một tiếng, hạ giọng nói: “Tôi bảo Giang Lộ đặt thêm cho cô một phòng.”

“Văn tiên sinh đã nhiệt tình giúp đỡ như vậy, vậy tôi xin nhận.” Vinh Hi cong môi cười nhẹ, khóe mắt cong cong. Sự đắc ý và xảo quyệt nơi đáy mắt khiến Văn Du suýt nữa thì lỡ một nhịp tim.

Anh dời mắt nhìn thẳng về phía trước nói: “Lần này coi như tôi làm việc tốt, không tính toán nữa. Không phải cô muốn lấy đồ sao, mau đi đi.”

Vinh Hi: “Đúng là muốn về lấy đồ, nhưng không thể cứ thế mà đi được. Tôi phải mượn tài xế của anh một lát.”

Văn Du không hiểu: “Tiểu Giang có thể làm gì?”

Giang Lộ lập tức nói: “Vinh tiểu thư, lão đại nhà chúng tôi cái gì cũng làm được. Nếu cô có nhu cầu gì, cứ bảo lão đại đi với cô.”

Vinh Hi lắc đầu: “Không được, lão đại của anh vừa nhìn là biết người có thân phận, quá dễ nhận ra. Nếu Ngu gia biết tôi và anh ấy qua lại thì sẽ không có lợi cho việc tôi thoát khỏi Ngu gia, anh đi thích hợp hơn.”

Giang Lộ bất đắc dĩ liếc nhìn Văn Du.

Cậu ta đã cố gắng hết sức rồi.

Ai bảo cậu ta có khuôn mặt đại chúng chứ!

Văn Du đột nhiên linh quang lóe lên: “Cô muốn Tiểu Giang đi theo làm chứng cho cô phải không?”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Khi Xuyên Thư, Thiên Kim Pháo Hôi Biến Thành Đoàn Sủng Vạn Nhân Mê

Số ký tự: 0