Song Song

Nhà Của San San

An Mi

2024-06-09 00:40:54

Buổi học hôm ấy cứ thế trôi qua một cách êm đềm và mới lạ, vì còn nhiều điều chưa biết, nhiều thứ chưa quen nhưng có San San ở đây, Hạ Ninh cũng đỡ lo lắng hơn.

_______

Giờ ra về cổng trường B

“Hạ Ninh à hôm nay tớ đưa cậu về nhà nhé, rồi bọn mình cùng ăn kem dưa hấu~”

Nghe đến hai chữ “dưa hấu”, mắt Hạ Ninh liền sáng ngoắc lên, cô không ngần ngại mà gật đầu lia lịa, trời ơi đồ ăn yêu thích của cô cơ mà, ai nỡ từ chối chứ cô thì KHÔNG nhé!

“Cậu cũng thích ăn dưa hấu sao San San? Tớ thích nhất là dưa hấu luôn ấy, cứ mùa hè nào tớ cũng phải ăn tầm trên 20 trái~” - Cô áp tay lên hai má của mình vừa nói vừa đưa ánh mắt lấp lánh sang cô bạn kế bên.

“Tớ có thích một chút vì nó ăn trong mùa hè rất mát, nhưng tớ chỉ hay ăn chúng vào mùa hè thôi, không thường xuyên lắm. Mẹ tớ hồi nhỏ còn hay đùa với tớ là ăn dưa hấu vào môi sẽ đỏ mọng căng bóng như trái dưa hấu, nên tớ ăn liên tục luôn, thế là ngán đến tận bây giờ haha.”

Nói xong cả San San và Hạ Ninh cùng phá lên cười, cả hai vừa đi vừa to nhỏ với nhau trong cái không khí mát lành dịu nhẹ của hai hàng cây sấu cổ thụ, mãi mới có thể về đến con hẻm gần nhà.

“Tớ để tiền ở trong nhà rồi, cậu vô nhà đợi tớ một lát, tớ đi lấy tiền, sau đó bọn mình đi mua kem nhé!”

San San mang tâm trạng vui vẻ hào hứng kéo tay Hạ Ninh vào trong phòng khách, cô nhanh chân chạy vút lên phòng, để lại Hạ Ninh với những dấu chấm hỏi ngơ ngác nhìn theo…

Hạ Ninh đưa mắt quan sát không gian xung quanh, để mà nói thì đây là một ngôi nhà có diện tích khá lớn, ở phòng khách có cửa sổ, có thể quan sát bên hông căn nhà, Hạ Ninh đưa mắt ra nhìn, nơi đây có trồng hoa, một vài loại rau ăn, thêm vài loại củ quả.

Cách bài trí phòng khách nhìn chung cũng rất đơn giản, pha lẫn chút hiện đại nhưng lại cực kì ấm áp. Đặc biệt là, Hạ Ninh siêu thích ghế sofa của nhà San San, cô chỉ mới ngồi thử một lần mà đã cảm thấy vô cùng dễ chịu, thoải mái dựa mình vào lưng ghế, nhẹ nhàng hạ đầu xuống rồi từ từ nhắm mắt lại…

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Từ lúc cô quan sát ngôi nhà đến lúc cô nằm xuống ghế sofa chỉ mất khoảng chừng là 4 phút. Trong lúc hai mắt đang dần thiếp đi, cô nghe thấy tiếng động xung quanh, không nhịn được liền mỉm cười nhẹ rồi nói:

“San San cậu xuống rồi sao, vừa chạy vừa bay à, mới vài phút thôi mà lấy nhanh thế?”

“Nó không biết bay đâu.” - Đáp lại cô là một thanh âm trầm lắng xa lạ

Đang thư giãn lim dim, vừa nghe xong Hạ Ninh giật mình mở to con mắt, cô còn tưởng bạn mình đổi giọng rồi cơ. Vội quay sang nhìn, phản chiếu trong đôi mắt cô là bóng hình một chàng trai cao khoảng tầm 1m80, tóc kiểu Two Block mái dài, hơi rối nhẹ vài cộng nhưng chúng cũng chỉ như đang làm đẹp thêm sự hài hoà trên gương mặt của người thiếu niên ấy, hàng lông mày đều đặn, sống mũi cao thon gọn thẳng tắp hơn cả giới tính của cô nữa!!

Nhìn sơ qua thì dường như cũng trạc tuổi của cô và San San thôi, dứt khoát cô xưng hô bằng vai vế luôn.

“Tớ… tớ, tưởng là San San, xin lỗi cậu nhé..”

Tò mò trai đẹp sao lại bỗng nhiên xuất hiện ở đây, Hạ Ninh vội nói tiếp:

“Cậu là bạn của cậu ấy à?”

“Không phải, là anh trai”

Nói xong câu, người cầm ly trà gừng mới pha kia bổ sung thêm:

“Là anh em song sinh.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Song Song

Số ký tự: 0