Song Song

Trường Mới.

An Mi

2024-06-09 00:40:54

Tiếng báo thức cứ reo mãi nơi đầu giường

Những tia nắng ấm áp đã chiếu qua khung cửa sổ sơn trắng từ thuở nào..

Hạ Ninh uể oải trùm kín chăn bông nằm ngủ trên chiếc nệm êm ái, chuông báo thức đã làm cô nheo mày lại vì khó chịu nhưng cuối cùng vẫn phải hạ mình đối diện với sự thật.

Hôm nay là ngày nhập học đầu tiên!

Xuống giường với đôi mắt lờ đờ còn ngáp ngủ, cô bước đi nặng trĩu đến nhà tắm rồi đánh răng rửa mặt, thay một bộ đồng phục của trường cũ, vì chưa có đồng phục trường mới nên cô định sẽ mặc lại đồng phục cũ, sau đó đến trường mới nhận đồ sau.

Hôm nay vì là ngày đầu tiên học ở môi trường hoàn toàn khác nên Hạ Ninh cũng chăm chút bản thân hơn một tí, cũng là để tạo thiện cảm cho các bạn mới gặp.

Mái tóc mềm đen óng ả được chải rất kĩ càng, búi cao lên và xoã xuống một ít tóc mai cùng tóc con tăng thêm sự giản dị thuần khiết của nàng thiếu nữ vườn trường.

Bà nội đã dậy rất sớm chuẩn bị bữa sáng cho Hạ Ninh từ 6 giờ, còn ông nội thì đang chăm sóc mấy chậu cây kiểng

Khung cảnh ấy vừa thơ lại ấm áp, ánh nắng vừa vặn chiếu vào khiến cho ngôi nhà càng trở nên có sức sống hơn.

Sau khi ăn sáng cùng ông bà xong, bà đưa Hạ Ninh đến trường học để làm thủ tục nhập học, trên đường đi bà dặn cô nhiều cái lắm, dặn cô vào năm học mới nhớ phải hoà đồng với các bạn, San San học cùng trường với cô, tiện thì qua chơi với cậu ấy, hằng ngày nên đi về cùng San San để đỡ phải lạc đường, mới ở đây chưa quen thì đừng đi chơi xa, sẽ rất nguy hiểm…

Vừa bước đi vừa nghe bà dặn, ánh mắt cô lại rưng rưng, khoé môi cũng từ đó nở nụ cười nhẹ nhàng. Có lẽ vào thời điểm này những ngày trước, cô chỉ nghe được lời nói vội vã của mẹ, sau đó là những đồng tiền sinh hoạt được chuyển khoản vào máy hằng tháng, thứ cô cần là sự ấm áp của gia đình. Ông bà đã cho cô những điều ấy…

Có người từng bảo rằng vừa đi vừa nói chuyện với người mình muốn sẽ cảm thấy đoạn đường ngày càng ngắn hơn. Cô nghĩ có phải do đoạn đường ngắn hơn hay là do câu chuyện của họ quá dài nhỉ?



_____

Đứng trước cổng trường trung học phổ thông B, cô hít một hơi thật sâu rồi cầm lấy bàn tay của bà cứ thế đi tới

Sau khi làm xong thủ tục nhập học và nhận đồ, Hạ Ninh cẩn thận mặc bộ đồng phục mới vào rồi đứng trước gương ngắm nghía hồi lâu…

“Hạ Ninh à em xong chưa?”

Nghe tiếng cô giáo gọi, cô vội vã xách đồ thay ra ngoài rồi đưa cho bà nội, nói lời tạm biệt với bà và đi theo cô giáo đến lớp học

Vừa bước vào cửa lớp, mọi người ngay tức khắc đứng dậy chào cô, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào phía Hạ Ninh

Cô ngượng ngùng đỏ mặt rồi đi đến giữa lớp giới thiệu:

“Tớ là Nghiêm Hạ Ninh, trước kia học trường phổ thông C và sống ở một nơi khác, vừa rồi mới chuyển đến đây, hy vọng được hoà nhập cùng các cậu. Tớ cảm ơn!”

Tiếng vỗ tay xen lẫn giọng nói xì xào của các bạn phía dưới, cô vội đi xuống lớp tìm chỗ ngồi cho mình.

“Hạ Ninh, Hạ Ninh”

Quay lưng lại, cô thấy cô bạn hàng xóm với mình đây mà, lại còn học cùng lớp nữa chứ

Thấy cô quay đầu lại nhìn, San San nhanh chóng giơ tay lên xin giáo viên cho Hạ Ninh ngồi kế bên mình, cô giáo nhìn quanh lớp một lúc rồi cũng quyết định chuyển bạn nam ngồi kế San San ra góc khác của lớp. Thế là cô được ngồi gần cô bạn xinh đẹp này.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Song Song

Số ký tự: 0