Đặc biệt nguy h...
Verty Sariel
2024-10-31 14:30:09
"Đi cũng đủ xa rồi, có thể nói được chưa?" Kỷ Thần Hi đang đi dẫn đường ở phía trước, nhận thấy xung quanh không còn ai khác liền cất giọng hỏi.
Kỷ Dược Phàm đi theo sau, hơi nheo mắt nhìn vào cô gái mặc áo sơ mi trắng sọc đen vẫn luôn lẽo đẽo theo sau Kỷ Thần Hi từ nãy đến giờ như một cái đuôi, hỏi ngược lại:"Người bên cạnh cô, là ai thế?"
Nghe được nhắc đến Nhai Tệ thoáng dừng bước quay đầu lại nhìn, cau mày nói:"Trước khi muốn hỏi danh tính người khác, không phải nên giới thiệu bản thân trước sao?"
Anh chàng trước mặt này tuy không so được với thiếu chủ nhà cô, nhưng cũng là thiếu niên đẹp trai tươi xanh mơn mởn, Nhai Tệ phải đề cao cảnh giác trước anh ta, không thể để anh ta đặt ý đồ xấu lên người thiếu chủ phu nhân.
Mùi thuốc súng bắt đầu dâng lên, Kỷ Thần Hi xoa xoa nguyệt thái dương vội giới thiệu hai người với nhau:"Cô ấy xem như vệ sĩ kiêm bạn học của tôi, là người mình không cần quá đề phòng.
Sau đó Kỷ Thần Hi lại hướng tay về phía Kỷ Dược Phàm, giới thiệu với Nhai Tệ:"Còn người này...cậu ta là em họ của tôi, Kỷ Dược Phàm."
"Em họ?" Nhai Tệ kinh ngạc hỏi lại. Theo như cô biết thiếu chủ phu nhân nhà cô chẳng phải là người Nước R hay sao? Từ đâu lại lòi ra một tên em họ người Nước Z thế?
"Tôi là em họ chị ấy đấy, cô có ý kiến gì?" Kỷ Dược Phàm cất giọng lạnh lùng, không chút thiện cảm. Ánh mắt anh không rời khỏi Nhai Tệ, như muốn đánh giá cô từ trên xuống dưới:"Chị ấy bảo cô không phải người ngoài. Ha! Tám mươi phần trăm là người của tên họ Tịch kia đúng không.
Nhai Tệ tức giận xoắn tay áo lên lại muốn đánh người, Kỷ Thần Hi bất lực ngăn lại:"Nếu cô muốn thiếu chủ nhà cô, sẽ lại bị gây khó dễ khi về nhà mẹ của tôi, cứ việc ra tay với cậu ta."
Nhai Tệ đương nhiên không muốn, nói đúng hơn là cô không dám, nhưng cô thật sự bất ngờ vì Kỷ Thần Hi vậy mà lại là con lai R-Z. Cô miễn cưỡng cúi đầu, khẽ nhếch miệng, gượng gạo thốt lên:"Xin lỗi nếu tôi đã làm cậu không hài lòng. Tôi chỉ lo lắng cho an toàn của Hi Thần thôi"
Kỷ Dược Phàm vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, không đáp lại ngay lập tức. Anh chỉ lạnh nhạt gật đầu, ánh mắt vẫn không rời khỏi Nhai Tệ. Cảm giác như những lời xin lỗi kia chẳng thể làm vơi bớt sự nghi ngờ trong lòng anh.
Kỷ Thần Hi thở dài, vỗ vỗ vai Kỷ Dược Phàm:"Được rồi, cậu thu lại ánh mắt đó đi, Nhai Tệ cũng chỉ làm đúng nhiệm vụ của mình mà thôi."
Kỷ Dược Phàm cuối cùng thả lỏng một chút, nhưng không hoàn toàn buông lỏng cảnh giác, anh nói đầy châm biếm:"Tên họ Tịch đó đúng là không đơn giản, sau này chị nên cẩn thận anh ta thì hơn."
Là người luyện võ từ nhỏ, Kỷ Dược Phàm nhìn ra được thân thủ của Nhai Tệ không tệ, rõ ràng là người đã được huấn luyện trong thời gian dài. Mà chẳng một tên doanh nhân bình thường nào, lại tự nhiên có dạng người như thế bên cạnh, trừ khi anh ta luôn trong tình cảnh nguy hiểm.
Nhai Tệ không nói gì thêm, chỉ khẽ gật đầu, chấp nhận sự giám sát của Kỷ Dược Phàm mà không phản kháng. Tuy nhiên việc cậu ta năm lần bảy lượt nói xấu thiếu chủ, cũng khiến cô khó chịu vô cùng.
Một cấp dưới như Nhai Tệ còn cảm thấy như thế, Kỷ Thần Hi có thể vui vẻ được sao, cô nhếch môi cười lạnh đáp lại:"Thật trùng hợp là tôi cũng không phải người đơn giản, sau này tránh xa tôi ra một chút"
"Xì, chị giống sao?"
"Có gì thì nói mau đi, đừng vòng vo nữa" Kỷ Thần Hi mất kiên nhẫn nói.
Kỷ Dược Phàm cuối cùng cũng nghiêm túc nói vào trọng tâm:"Về quan hệ giữa chúng ta, tạm thời đừng cho ai biết."
Thật ra không cần lời nhắc đó của cậu ta, Kỷ Thần Hi cũng không rảnh làm mấy chuyện thừa thải như thế, nhưng cũng không tránh khỏi việc cô tò mò lí do.
"Vì sao?"
Kỷ Dược Phàm từ tốn giải thích:"Muốn nói rõ ra thì có chút phức tạp, chị chỉ cần biết phàm là những người có quan hệ huyết thống gần hay xa với nhau, sẽ không được xếp chung một đội khi làm việc nhóm, để tránh ảnh hưởng nhiều thứ. Chẳng phải chị nói cũng sẽ tham gia khoá quân sự đặc biệt sắp được tổ chức hay sao? Tránh để chị ở khác nhóm của tôi."
Kỷ Thần Hi gật gật đầu tỏ rõ đã hiểu, nhưng cô cũng nhướng mày hỏi thêm:"Mắc gì tôi phải chung đội với cậu?"
Kỷ Dược Phàm khẽ thở dài, ánh mắt trở nên nghiêm túc hơn, anh tiếp tục giải thích:"Chị có biết địa điểm của khoá huấn luyện là ở đâu không?"
Kỷ Thần Hi lắc đầu, cậu nói tiếp:"Là sát với biên giới phía Tây, nơi mà giây phút nào cũng có thể có nguy hiểm, chưa kể tội phạm quốc tế thường xuyên xuất hiện ở khu vực đó"
Một cô gái như Kỷ Thần Hi cho dù có chút công phu phòng thân, nhưng lần huấn luyện này rất đặc biệt, chính là đặc biệt nguy hiểm, cô có thể ứng phó thuận lợi được sao? Vì vậy, bằng mọi giá Kỷ Dược Phàm không thể để cô rời khỏi tầm mắt của mình. Lỡ như Kỷ Thần Hi xảy ra chuyện gì, ông ngoại, cha và mấy ông bác của anh sẽ lật tung trời mất.
Kỷ Dược Phàm đi theo sau, hơi nheo mắt nhìn vào cô gái mặc áo sơ mi trắng sọc đen vẫn luôn lẽo đẽo theo sau Kỷ Thần Hi từ nãy đến giờ như một cái đuôi, hỏi ngược lại:"Người bên cạnh cô, là ai thế?"
Nghe được nhắc đến Nhai Tệ thoáng dừng bước quay đầu lại nhìn, cau mày nói:"Trước khi muốn hỏi danh tính người khác, không phải nên giới thiệu bản thân trước sao?"
Anh chàng trước mặt này tuy không so được với thiếu chủ nhà cô, nhưng cũng là thiếu niên đẹp trai tươi xanh mơn mởn, Nhai Tệ phải đề cao cảnh giác trước anh ta, không thể để anh ta đặt ý đồ xấu lên người thiếu chủ phu nhân.
Mùi thuốc súng bắt đầu dâng lên, Kỷ Thần Hi xoa xoa nguyệt thái dương vội giới thiệu hai người với nhau:"Cô ấy xem như vệ sĩ kiêm bạn học của tôi, là người mình không cần quá đề phòng.
Sau đó Kỷ Thần Hi lại hướng tay về phía Kỷ Dược Phàm, giới thiệu với Nhai Tệ:"Còn người này...cậu ta là em họ của tôi, Kỷ Dược Phàm."
"Em họ?" Nhai Tệ kinh ngạc hỏi lại. Theo như cô biết thiếu chủ phu nhân nhà cô chẳng phải là người Nước R hay sao? Từ đâu lại lòi ra một tên em họ người Nước Z thế?
"Tôi là em họ chị ấy đấy, cô có ý kiến gì?" Kỷ Dược Phàm cất giọng lạnh lùng, không chút thiện cảm. Ánh mắt anh không rời khỏi Nhai Tệ, như muốn đánh giá cô từ trên xuống dưới:"Chị ấy bảo cô không phải người ngoài. Ha! Tám mươi phần trăm là người của tên họ Tịch kia đúng không.
Nhai Tệ tức giận xoắn tay áo lên lại muốn đánh người, Kỷ Thần Hi bất lực ngăn lại:"Nếu cô muốn thiếu chủ nhà cô, sẽ lại bị gây khó dễ khi về nhà mẹ của tôi, cứ việc ra tay với cậu ta."
Nhai Tệ đương nhiên không muốn, nói đúng hơn là cô không dám, nhưng cô thật sự bất ngờ vì Kỷ Thần Hi vậy mà lại là con lai R-Z. Cô miễn cưỡng cúi đầu, khẽ nhếch miệng, gượng gạo thốt lên:"Xin lỗi nếu tôi đã làm cậu không hài lòng. Tôi chỉ lo lắng cho an toàn của Hi Thần thôi"
Kỷ Dược Phàm vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, không đáp lại ngay lập tức. Anh chỉ lạnh nhạt gật đầu, ánh mắt vẫn không rời khỏi Nhai Tệ. Cảm giác như những lời xin lỗi kia chẳng thể làm vơi bớt sự nghi ngờ trong lòng anh.
Kỷ Thần Hi thở dài, vỗ vỗ vai Kỷ Dược Phàm:"Được rồi, cậu thu lại ánh mắt đó đi, Nhai Tệ cũng chỉ làm đúng nhiệm vụ của mình mà thôi."
Kỷ Dược Phàm cuối cùng thả lỏng một chút, nhưng không hoàn toàn buông lỏng cảnh giác, anh nói đầy châm biếm:"Tên họ Tịch đó đúng là không đơn giản, sau này chị nên cẩn thận anh ta thì hơn."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Là người luyện võ từ nhỏ, Kỷ Dược Phàm nhìn ra được thân thủ của Nhai Tệ không tệ, rõ ràng là người đã được huấn luyện trong thời gian dài. Mà chẳng một tên doanh nhân bình thường nào, lại tự nhiên có dạng người như thế bên cạnh, trừ khi anh ta luôn trong tình cảnh nguy hiểm.
Nhai Tệ không nói gì thêm, chỉ khẽ gật đầu, chấp nhận sự giám sát của Kỷ Dược Phàm mà không phản kháng. Tuy nhiên việc cậu ta năm lần bảy lượt nói xấu thiếu chủ, cũng khiến cô khó chịu vô cùng.
Một cấp dưới như Nhai Tệ còn cảm thấy như thế, Kỷ Thần Hi có thể vui vẻ được sao, cô nhếch môi cười lạnh đáp lại:"Thật trùng hợp là tôi cũng không phải người đơn giản, sau này tránh xa tôi ra một chút"
"Xì, chị giống sao?"
"Có gì thì nói mau đi, đừng vòng vo nữa" Kỷ Thần Hi mất kiên nhẫn nói.
Kỷ Dược Phàm cuối cùng cũng nghiêm túc nói vào trọng tâm:"Về quan hệ giữa chúng ta, tạm thời đừng cho ai biết."
Thật ra không cần lời nhắc đó của cậu ta, Kỷ Thần Hi cũng không rảnh làm mấy chuyện thừa thải như thế, nhưng cũng không tránh khỏi việc cô tò mò lí do.
"Vì sao?"
Kỷ Dược Phàm từ tốn giải thích:"Muốn nói rõ ra thì có chút phức tạp, chị chỉ cần biết phàm là những người có quan hệ huyết thống gần hay xa với nhau, sẽ không được xếp chung một đội khi làm việc nhóm, để tránh ảnh hưởng nhiều thứ. Chẳng phải chị nói cũng sẽ tham gia khoá quân sự đặc biệt sắp được tổ chức hay sao? Tránh để chị ở khác nhóm của tôi."
Kỷ Thần Hi gật gật đầu tỏ rõ đã hiểu, nhưng cô cũng nhướng mày hỏi thêm:"Mắc gì tôi phải chung đội với cậu?"
Kỷ Dược Phàm khẽ thở dài, ánh mắt trở nên nghiêm túc hơn, anh tiếp tục giải thích:"Chị có biết địa điểm của khoá huấn luyện là ở đâu không?"
Kỷ Thần Hi lắc đầu, cậu nói tiếp:"Là sát với biên giới phía Tây, nơi mà giây phút nào cũng có thể có nguy hiểm, chưa kể tội phạm quốc tế thường xuyên xuất hiện ở khu vực đó"
Một cô gái như Kỷ Thần Hi cho dù có chút công phu phòng thân, nhưng lần huấn luyện này rất đặc biệt, chính là đặc biệt nguy hiểm, cô có thể ứng phó thuận lợi được sao? Vì vậy, bằng mọi giá Kỷ Dược Phàm không thể để cô rời khỏi tầm mắt của mình. Lỡ như Kỷ Thần Hi xảy ra chuyện gì, ông ngoại, cha và mấy ông bác của anh sẽ lật tung trời mất.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro