Ta Phát Triển Mỹ Thực Ở Thế Giới Tu Tiên

Chương 35

2024-12-25 13:35:56

Tô Cửu tiến lên bế nó ra, chắp hai tay vái bộ xương ba cái rồi mới di chuyển bộ xương sang một bên. Bên dưới bộ xương là một cái bồ đoàn.

Nhìn tới nhìn lui cũng không thấy bồ đoàn này có gì đặc biệt, nhưng nếu nó không có gì thì Bánh Trôi cũng sẽ không kêu lên như vậy.

Tô Cửu cẩn thận ôm Bánh Trôi vào lòng rồi đánh một đạo linh lực vào bồ đoàn.

Một khối ngọc giản từ trong bồ đoàn bay ra, lơ lửng trên không trung.

Tô Cửu đưa tay đón lấy. Khi đầu ngón tay vừa chạm vào, ngọc giản lập tức hóa thành những mảnh sáng vụn vỡ. Đồng thời, trong đầu Tô Cửu cũng tiếp nhận được thông tin từ ngọc giản.

Ngọc giản ghi lại, người khai phá động phủ này là một vị tu sĩ Kim Đan. Năm đó, vị tu sĩ Kim Đan này tình cờ nhặt được một linh mạch sắp tiêu tán nên muốn tìm một nơi chôn xuống, đợi sau khi dưỡng thương xong sẽ quay về đón gia tộc đến đây. Kết quả giữa đường bị người ta cướp lấy bảo vật, phải dùng hết pháp bảo chạy trốn đến nơi này, thậm chí còn bị trọng thương đến mức chỉ kịp vội vàng khai phá động phủ này. Vị tu sĩ Kim Đan năm đó dự định mượn linh mạch chữa thương, nhưng do thương thế quá nặng nên cuối cùng vẫn không thể qua khỏi.

Trước lúc lâm chung, vị Kim Đan tu sĩ này đã để lại ngọc giản, dặn dò vị trí linh mạch, đồng thời căn dặn người có duyên được cơ duyên này. Nếu sau này có duyên gặp người họ Giản ở thế tục, nếu có thể giúp đỡ thì hãy giúp đỡ một chút, xem như là trả hết nhân quả ngày hôm nay.

Tô Cửu làm theo lời trong ngọc giản, bắt đầu giải trừ trận pháp cách ly trên bồ đoàn.

Trận pháp vừa được giải trừ, linh khí nồng đậm lập tức ập vào mặt nàng. Linh mạch này hữu hình vô thực, trước mắt đã mờ nhạt đến mức gần như không thể nhìn thấy được. Điều khiến Tô Cửu kinh ngạc hơn là vậy mà Bánh Trôi lại nhảy lên há miệng ăn linh khí!

Vậy mà Bánh Trôi lại ăn linh khí!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhìn nó ăn ngon lành như vậy, Tô Cửu cảm thấy mấy ngày nay đi theo nàng, thật sự là làm nó đói muốn chết rồi.

“Được rồi, đừng ăn nữa.” Tô Cửu tóm lấy Bánh Trôi, xoa xoa cái bụng tròn vo của nó: “Ban đầu còn tưởng là ngươi dễ nuôi lắm, không ngờ lại khó nuôi như vậy. Cảm giác như ta đang bị lừa vậy đó.”

Nói cái gì mà chỉ ăn cải thảo cơ chứ?

“Chít.” Bánh Trôi duỗi móng vuốt nhỏ về phía linh mạch, xem ra nó vẫn còn muốn ăn nữa.

“Ngươi khoan ăn đã. Linh khí ở đây cũng không còn nhiều nữa, chúng ta nên để dành chút cho thôn Tô trước đã. Ta đã tiêu hao hết linh khí của thôn Tô rồi, nếu ngồi không đợi nó tái sinh thì không biết phải đợi đến bao giờ nữa.”

Vị cao nhân năm đó lựa chọn khai phá Phàm thành chính là bởi vì nơi này là nơi xa xôi nhất của Tu tiên giới. Nó không có nhiều linh khí, thích hợp cho người phàm sinh sống. Tuy nhiên, đối với người phàm mà nói, dù chỉ là một chút linh khí cũng tốt hơn giới thế tục nhiều.

Bánh Trôi nghe xong lập tức không quậy phá nữa mà ngoan ngoãn nằm gọn trong lòng Tô Cửu.

Tô Cửu nhìn về phía linh mạch. Bấy nhiêu đây cũng đủ cung cấp cho thôn Tô rồi. Nếu sử dụng hết số linh mạch này thì linh khí của thôn Tô cũng sẽ được khôi phục.

Nàng định khôi phục lại trận pháp vừa giải trừ. Hiện giờ Lạc gia vẫn đang nhòm ngó thôn Tô, nếu để bọn họ biết thôn Tô bỗng nhiên khôi phục linh khí như xưa thì chỉ càng khẳng định nơi này là một vùng đất có phong thủy tốt mà thôi.

Thế nhưng bọn họ lại không biết rằng, sở dĩ linh khí của thôn Tô tốt hơn so với những thôn khác hoàn toàn là do trải qua năm tháng dài đằng đẵng, trận pháp cách ly được thiết lập trên bồ đoàn đã suy yếu. Chính vì vậy nên linh khí đã tràn ra ngoài từng chút một. Điều này đã vô tình tạo nên thời cơ thuận lợi cho thôn Tô.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Ta Phát Triển Mỹ Thực Ở Thế Giới Tu Tiên

Số ký tự: 0