Ta Phát Triển Mỹ Thực Ở Thế Giới Tu Tiên
Chương 36
2024-12-25 13:35:56
Tô Cửu ngồi xổm xuống, bắt tay vào khôi phục lại theo trình tự ban đầu. Khi nhìn thấy những viên đá dùng để bố trận, nàng chợt nảy ra ý nghĩ muốn thay thế bằng linh thạch xem sao. Nàng muốn biết liệu có thể hoàn toàn ngăn chặn linh khí rò rỉ ra ngoài hay không.
Khi nàng đang lấy linh thạch, viên đá xám xịt kia cũng rơi xuống đất.
Tô Cửu đưa tay ra nhặt lấy nó, điều bất ngờ là viên đá lại khẽ động đậy!
Nàng chỉ kịp nhìn thấy viên đá bay vèo lên, sau đó lơ lửng trên không trung phía trên linh mạch. Toàn bộ linh khí trong linh mạch đều ngưng tụ thành sương mù bao phủ lấy viên đá.
“Linh khí của ta!” Tô Cửu đau lòng véo lông Bánh Trôi: “Biết thế lúc nãy cứ để ngươi ăn cho đã, đỡ phải làm lợi cho viên đá vô dụng này rồi.”
Ban đầu nàng đã tính toán kỹ rồi, đợi khi phủ Thành chủ có tin tức chính xác truyền đến xác nhận thôn Tô hoàn toàn an toàn, nàng sẽ đào linh mạch tàn lụi này về chôn ở thôn Tô. Tuy rằng trận pháp phòng hộ của thôn đã rất yếu ớt nhưng nó vẫn có thể ngăn chặn linh khí rò rỉ ra ngoài.
Nhưng mà bây giờ, cũng chính vì viên đá vô dụng này mà tất cả dự định của nàng đều tan thành mây khói.
Viên đá đó hấp thụ tất cả linh khí cuối cùng trong linh mạch xong mới rơi trở lại mặt đất.
Bởi vì nó đã hấp thụ một lượng lớn linh khí nên viên đá đã đổi màu, từ xám xịt biến thành màu đen như loại đá hắc diệu thạch.
Tô Cửu muốn nhặt lên xem kỹ. Nhưng khi vừa chạm tay vào viên đá, nó lập tức dính chặt vào tay nàng, cho dù nàng có cố gắng cũng không thể gỡ ra được. Điều đáng sợ hơn là, viên đá bắt đầu phát sáng. Lòng bàn tay nàng bị lực hút cứa rách nên đã bắt đầu chảy máu. Tất cả lượng máu chảy ra đều bị viên đá hấp thụ.
“Chít!” Bánh Trôi thấy tình hình của Tô Cửu không ổn, toàn thân lông dựng đứng, béo lên gấp đôi, nhảy dựng lên, định vung móng vuốt về phía viên đá.
“Chờ đã, viên đá này hình như không gây hại cho ta đâu.” Nhìn vào lượng máu bị viên đá hút đi càng nhiều, Tô Cửu mơ hồ cảm nhận được có thứ gì đó đang kết nối với mình.
Bánh Trôi nhẹ nhàng rơi xuống đất, ngơ ngác nhìn về phía Tô Cửu rồi lại nhìn về viên đá kia. Cuối cùng nó nhảy trở lại vai Tô Cửu tiếp tục thiếp đi.
Tô Cửu nựng Bánh Trôi một chút. Chỉ cần nó biết lo lắng cho nàng, biết bảo vệ nàng, vậy thì bao nhiêu linh khí cũng phải cho nó ăn.
Không lâu sau thì lực hút cũng đã yếu dần. Ánh sáng của viên đá cũng dần yếu đi. Ngay lúc Tô Cửu tưởng rằng mọi chuyện đã kết thúc thì viên đá đột nhiên bộc phát ra một trận ánh sáng chói mắt, hóa thành một điểm sáng chui vào mi tâm nàng.
Đầu của Tô Cửu lập tức đau như búa bổ. Nàng ôm đầu ngã xuống đất. Mãi cho đến khi trong đầu, không, phải nói là trong thức hải, mãi cho đến khi thứ trong thức hải hoàn toàn yên tĩnh lại, nàng mới lập tức ngồi dậy thiền định tu luyện.
Lượng linh khí mà tảng đá vừa hấp thụ đã được phản hồi lại thông qua một thứ gì đó trong thức hải của nàng. Hiện tại, nàng buộc phải tiêu hóa lượng linh khí khổng lồ này, nếu không sẽ bị nó làm bị thương.
Một vòng chu thiên, hai vòng chu thiên…
Linh khí trong cơ thể không ngừng bị thúc ép nhồi nhét. Tô Cửu cũng không quan tâm đến cơn đau khi kinh mạch bị căng ra, toàn tâm toàn ý xông về phía trước.
Cạch!
Sau khi vận hành ba vòng chu thiên, dường như nàng nghe thấy âm thanh phá ải thành công. Tất cả linh khí thông suốt tràn vào đan điền và bị hấp thụ hoàn toàn.
Tô Cửu mở mắt ra, có vẻ hơi khó tin. Vậy là nàng đã Luyện Khí tầng ba rồi? Có phải là quá dễ dàng rồi không? Chẳng lẽ mọi việc đều có liên quan đến thứ trong thức hải?
Khi nàng đang lấy linh thạch, viên đá xám xịt kia cũng rơi xuống đất.
Tô Cửu đưa tay ra nhặt lấy nó, điều bất ngờ là viên đá lại khẽ động đậy!
Nàng chỉ kịp nhìn thấy viên đá bay vèo lên, sau đó lơ lửng trên không trung phía trên linh mạch. Toàn bộ linh khí trong linh mạch đều ngưng tụ thành sương mù bao phủ lấy viên đá.
“Linh khí của ta!” Tô Cửu đau lòng véo lông Bánh Trôi: “Biết thế lúc nãy cứ để ngươi ăn cho đã, đỡ phải làm lợi cho viên đá vô dụng này rồi.”
Ban đầu nàng đã tính toán kỹ rồi, đợi khi phủ Thành chủ có tin tức chính xác truyền đến xác nhận thôn Tô hoàn toàn an toàn, nàng sẽ đào linh mạch tàn lụi này về chôn ở thôn Tô. Tuy rằng trận pháp phòng hộ của thôn đã rất yếu ớt nhưng nó vẫn có thể ngăn chặn linh khí rò rỉ ra ngoài.
Nhưng mà bây giờ, cũng chính vì viên đá vô dụng này mà tất cả dự định của nàng đều tan thành mây khói.
Viên đá đó hấp thụ tất cả linh khí cuối cùng trong linh mạch xong mới rơi trở lại mặt đất.
Bởi vì nó đã hấp thụ một lượng lớn linh khí nên viên đá đã đổi màu, từ xám xịt biến thành màu đen như loại đá hắc diệu thạch.
Tô Cửu muốn nhặt lên xem kỹ. Nhưng khi vừa chạm tay vào viên đá, nó lập tức dính chặt vào tay nàng, cho dù nàng có cố gắng cũng không thể gỡ ra được. Điều đáng sợ hơn là, viên đá bắt đầu phát sáng. Lòng bàn tay nàng bị lực hút cứa rách nên đã bắt đầu chảy máu. Tất cả lượng máu chảy ra đều bị viên đá hấp thụ.
“Chít!” Bánh Trôi thấy tình hình của Tô Cửu không ổn, toàn thân lông dựng đứng, béo lên gấp đôi, nhảy dựng lên, định vung móng vuốt về phía viên đá.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Chờ đã, viên đá này hình như không gây hại cho ta đâu.” Nhìn vào lượng máu bị viên đá hút đi càng nhiều, Tô Cửu mơ hồ cảm nhận được có thứ gì đó đang kết nối với mình.
Bánh Trôi nhẹ nhàng rơi xuống đất, ngơ ngác nhìn về phía Tô Cửu rồi lại nhìn về viên đá kia. Cuối cùng nó nhảy trở lại vai Tô Cửu tiếp tục thiếp đi.
Tô Cửu nựng Bánh Trôi một chút. Chỉ cần nó biết lo lắng cho nàng, biết bảo vệ nàng, vậy thì bao nhiêu linh khí cũng phải cho nó ăn.
Không lâu sau thì lực hút cũng đã yếu dần. Ánh sáng của viên đá cũng dần yếu đi. Ngay lúc Tô Cửu tưởng rằng mọi chuyện đã kết thúc thì viên đá đột nhiên bộc phát ra một trận ánh sáng chói mắt, hóa thành một điểm sáng chui vào mi tâm nàng.
Đầu của Tô Cửu lập tức đau như búa bổ. Nàng ôm đầu ngã xuống đất. Mãi cho đến khi trong đầu, không, phải nói là trong thức hải, mãi cho đến khi thứ trong thức hải hoàn toàn yên tĩnh lại, nàng mới lập tức ngồi dậy thiền định tu luyện.
Lượng linh khí mà tảng đá vừa hấp thụ đã được phản hồi lại thông qua một thứ gì đó trong thức hải của nàng. Hiện tại, nàng buộc phải tiêu hóa lượng linh khí khổng lồ này, nếu không sẽ bị nó làm bị thương.
Một vòng chu thiên, hai vòng chu thiên…
Linh khí trong cơ thể không ngừng bị thúc ép nhồi nhét. Tô Cửu cũng không quan tâm đến cơn đau khi kinh mạch bị căng ra, toàn tâm toàn ý xông về phía trước.
Cạch!
Sau khi vận hành ba vòng chu thiên, dường như nàng nghe thấy âm thanh phá ải thành công. Tất cả linh khí thông suốt tràn vào đan điền và bị hấp thụ hoàn toàn.
Tô Cửu mở mắt ra, có vẻ hơi khó tin. Vậy là nàng đã Luyện Khí tầng ba rồi? Có phải là quá dễ dàng rồi không? Chẳng lẽ mọi việc đều có liên quan đến thứ trong thức hải?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro