Liếm Láp (Hơi H...
2024-08-07 16:42:43
Cố Liên lập tức cảm thấy mặt nóng rát một trận.
Một quả anh đào mau chóng bị ăn hết, cô nhổ hạt ra.
Hai người đều không nói gì, trong phòng làm việc rất yên tĩnh, yên tĩnh tới mức có thể dễ dàng nghe được tiếng thở hổn hển nặng nề bên tai.
Rất nhanh, Cố Tu Niên lại đút một quả khác tới.
Cố Liên rất muốn há miệng ra ăn nó, nhưng lần này, cô còn chưa đụng tới quả anh đào Cố Tu Niên đã rụt tay về phía sau, không cho cô dễ dàng ăn được.
Sau đó, hắn dùng quả anh đào cọ xát môi cô.
Cố Liên bỗng hé miệng, lộ ra đầu lưỡi xinh xắn, nhẹ nhàng liếm lấy quả anh đào kia.
Quả nhiên, động tác này của cô khiến Cố Tu Niên dừng một chút, ánh mắt càng thêm u ám.
Hắn cũng không thả quả anh đào kia ra mà cầm lấy nó, xoay vòng quanh cọ xát đầu lưỡi Cố Liên.
Cả người Cố Liên trở nên tê dại, trong mũi tràn ra một tiếng kêu rên ngọt ngào.
Cô lại vươn đầu lưỡi ra ngoài một chút quấn lấy anh đào trên tay ba ba.
Trong lúc dùng đầu lưỡi liếm láp, cô thường liếm trúng ngón tay cầm anh đào của ba ba.
Những lúc như vậy, mặt Cố Liên lại càng đỏ hơn nhưng rồi cũng không khống chế được mà tiếp tục liếm láp.
Bởi vì thời gian vươn đầu lưỡi ra quá dài, cô không kịp nuốt hết nước bọt xuống.
Rất nhanh, đã có nước bọt trong suốt thuận theo đầu lưỡi và khóe miệng chảy ra ngoài, nhỏ giọt xuống đất, rơi trên mặt bàn sáng bóng.
“Ưm…”
Cô khó nhịn rên rỉ.
Cuối cùng, Cố Tu Niên sinh lòng từ bi bỏ quả anh đào kia vào trong miệng cô.
Mà Cố Liên cũng há to miệng, ngậm quả anh đào cùng với cả ngón tay ba ba vào trong.
Nháy mắt khi ngậm ngón tay ba ba vào trong miệng, Cố Liên rất xấu hổ, gương mặt nóng bừng lên, đỏ thẳng tới tận mang tai.
Bởi vì ngậm cả quả anh đào cùng với ngón tay ba ba, cô cũng không dám nhai, chỉ có thể dùng đầu lưỡi khuấy động liếm láp quả anh đào sau đó lại liếm đầu ngón tay ba ba.
Ánh mắt Cố Tu Niên trở nên thâm thúy, sâu kín nhìn chằm chằm đôi môi đỏ mọng của Cố Liên.
Ngay từ đầu, hắn chỉ thò ngón trỏ vào trong miệng thiếu nữ, quấn lấy đầu lưỡi ấm áp của thiếu nữ.
Một lát sau, hắn đã cắm thêm ngón giữa vào trong, hai ngón tay khép lại đè ép đầu lưỡi cô, nhẹ nhàng cắm rút bên trong.
Đầu lưỡi Cố Liên bị đùa bỡn, không cách nào nuốt xuống được, tiếng nước bọt rõ ràng vẫn luôn chảy dọc theo khóe miệng cô xuống dưới, nhỏ lên bàn sách.
Ánh mắt cô mê ly, đôi môi sưng đỏ, một bộ đã bị chà đạp hư.
Một quả anh đào mau chóng bị ăn hết, cô nhổ hạt ra.
Hai người đều không nói gì, trong phòng làm việc rất yên tĩnh, yên tĩnh tới mức có thể dễ dàng nghe được tiếng thở hổn hển nặng nề bên tai.
Rất nhanh, Cố Tu Niên lại đút một quả khác tới.
Cố Liên rất muốn há miệng ra ăn nó, nhưng lần này, cô còn chưa đụng tới quả anh đào Cố Tu Niên đã rụt tay về phía sau, không cho cô dễ dàng ăn được.
Sau đó, hắn dùng quả anh đào cọ xát môi cô.
Cố Liên bỗng hé miệng, lộ ra đầu lưỡi xinh xắn, nhẹ nhàng liếm lấy quả anh đào kia.
Quả nhiên, động tác này của cô khiến Cố Tu Niên dừng một chút, ánh mắt càng thêm u ám.
Hắn cũng không thả quả anh đào kia ra mà cầm lấy nó, xoay vòng quanh cọ xát đầu lưỡi Cố Liên.
Cả người Cố Liên trở nên tê dại, trong mũi tràn ra một tiếng kêu rên ngọt ngào.
Cô lại vươn đầu lưỡi ra ngoài một chút quấn lấy anh đào trên tay ba ba.
Trong lúc dùng đầu lưỡi liếm láp, cô thường liếm trúng ngón tay cầm anh đào của ba ba.
Những lúc như vậy, mặt Cố Liên lại càng đỏ hơn nhưng rồi cũng không khống chế được mà tiếp tục liếm láp.
Bởi vì thời gian vươn đầu lưỡi ra quá dài, cô không kịp nuốt hết nước bọt xuống.
Rất nhanh, đã có nước bọt trong suốt thuận theo đầu lưỡi và khóe miệng chảy ra ngoài, nhỏ giọt xuống đất, rơi trên mặt bàn sáng bóng.
“Ưm…”
Cô khó nhịn rên rỉ.
Cuối cùng, Cố Tu Niên sinh lòng từ bi bỏ quả anh đào kia vào trong miệng cô.
Mà Cố Liên cũng há to miệng, ngậm quả anh đào cùng với cả ngón tay ba ba vào trong.
Nháy mắt khi ngậm ngón tay ba ba vào trong miệng, Cố Liên rất xấu hổ, gương mặt nóng bừng lên, đỏ thẳng tới tận mang tai.
Bởi vì ngậm cả quả anh đào cùng với ngón tay ba ba, cô cũng không dám nhai, chỉ có thể dùng đầu lưỡi khuấy động liếm láp quả anh đào sau đó lại liếm đầu ngón tay ba ba.
Ánh mắt Cố Tu Niên trở nên thâm thúy, sâu kín nhìn chằm chằm đôi môi đỏ mọng của Cố Liên.
Ngay từ đầu, hắn chỉ thò ngón trỏ vào trong miệng thiếu nữ, quấn lấy đầu lưỡi ấm áp của thiếu nữ.
Một lát sau, hắn đã cắm thêm ngón giữa vào trong, hai ngón tay khép lại đè ép đầu lưỡi cô, nhẹ nhàng cắm rút bên trong.
Đầu lưỡi Cố Liên bị đùa bỡn, không cách nào nuốt xuống được, tiếng nước bọt rõ ràng vẫn luôn chảy dọc theo khóe miệng cô xuống dưới, nhỏ lên bàn sách.
Ánh mắt cô mê ly, đôi môi sưng đỏ, một bộ đã bị chà đạp hư.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro