Chương 30 - Muốn Về Nhà

Tự Cọ Tới Cao T...

2024-08-07 16:42:43

Từng nút từng nút áo ngủ bị mở ra, cơ ngực rắn chắc của người đàn ông hoàn toàn bại lộ trước mặt Cố Liên.

Cô nuốt một ngụm nước bọt, không dám tiếp tục cởi thêm.

Chỉ nhìn chằm chằm cơ ngực của ba ba như vậy cả người cô đã như nhũn ra, phía dưới tê mỏi, hệt như chảy càng nhiều nước hơn.

Trong lòng Cố Liên thầm mắng bản thân không biết xấu hổ. Lại có thể nhân lúc ba ba đang ngủ mà làm ra chuyện xấu hổ như thế.

Nhưng cô lại không nhịn được lén lút dán phần ngực đang lồ lộ phía ngoài của mình lên ngực ba ba.

Chớp mắt khi đầu vú nhạy cảm dán lên cơ ngực ba ba, Cố Liên thoải mái tới thiếu chút nữa rên rỉ thành tiếng.

Cơ bắp trên người ba ba thật rắn chắc, nhiệt độ cơ thể thật cao, ủi nóng đầu vú cô, khiến cả người cô nổi da gà.

Cố Liên nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng vẫn không nhịn được hừ nhẹ thành tiếng: “Ưm…”

Thật thoải mái, chỉ mới đè ngực lên cơ ngực ba ba mà thôi, sao có thể thoải mái như vậy?

Ba ba đã ngủ thiếp đi, hắn sẽ không biết gì cả, cô lén lút dán thêm một chút nữa hẳn cũng không sao đúng không?

Cố Liên thoải mái tới mềm nhũn cả người, đầu óc cũng choáng váng.

Cô kẹp chặt cái chân đang gác lên người ba ba kia, thân thể đung đưa nhè nhẹ, tiểu bức lại cọ lên gậy thịt của ba ba.

Mà theo thân thể cô lay động, bầu ngực cô cũng cọ từng chút từng chút lên cơ ngực của ba ba.

Thật đáng thẹn, nhưng cũng thoải mái vô cùng…

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đối với Cố Liên, kích thích như vậy thật sự có lực trùng kích quá lớn.

Mới cọ chưa được bao nhiêu cô đã run rẩy đạt tới cao trào…

Sau đó, cô lại mơ màng ngủ thiếp đi.

Chờ khi Cố Liên hoàn toàn tỉnh táo lại, trời đã sáng tỏ, mà trên giường cũng chỉ còn lại một mình cô.

Cô nhanh chóng nhớ tới chuyện hạ lưu mình đã làm đêm qua, thiếu chút nữa đã xấu hổ tới ngất đi!

Ông trời ơi, cô đã làm gì vậy? Cô bị thần kinh rồi sao?!!!

Lúc này, bên ngoài có tiếng gõ cửa vang lên. Cố Liên kéo chăn lên cao hơn một chút, che chắn bản thân cực kỳ chặt chẽ.

Đi vào là Allan. Allan vội tới đo nhiệt độ cơ thể cho Cố Liên sau đó vui vẻ nói cho cô biết, cuối cùng nhiệt độ cơ thể cô cũng khôi phục bình thường.

Cố Liên trốn trong chăn, giọng buồn buồn hỏi: “Ba em đâu?”

Allan nói: “Mới sáng sớm tiên sinh đã ra ngoài, nói là đi công tác, phải đi một tuần.”

Cố Liên: “A?”



Trong mấy ngày sau đó, Cố Liên không đi đâu cả, chỉ ở trong nhà dưỡng bệnh.

Cố Tu Niên vẫn luôn đi công tác không về, Cố Liên cũng không gặp được ba.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Muốn Về Nhà

Số ký tự: 0