Chương 30 - Muốn Về Nhà

Bí Mật Của Mẹ

2024-08-07 16:42:43

Thật ra như vậy cũng tốt. Sau đêm đó, Cố Liên cảm thấy bản thân sẽ rất xấu hổ khi nhìn thấy ba ba.

Trước đây Cố Liên chẳng bao giờ chú ý tới hành trình của ba ba, thời gian không có hắn ở nhà cô sẽ thấy thả lỏng thoải mái, rất tự do.

Nhưng hiện tại, ba ba mới đi công tác vài ngày cô đã thấy hơi nhớ hắn, thậm chí còn có xúc động muốn gửi tin nhắn cho ba ba.

Xem ra, trong khoảng thời gian cưỡng chế ở chung kia đã để lại chuyển biến rất lớn trong lòng Cố Liên.

Từ Mộng vốn lên kế hoạch ra ngoài chơi một tuần, nhưng Cố Liên đang ở nhà dưỡng bệnh, bà lo lắng nên chỉ mới đi bốn ngày đã trở về.

Khi trở về bà còn mang theo một đống túi lớn túi nhỏ làm quà cho Cố Liên.

Khi Từ Mộng vào nhà, Cố Liên đang chơi game với Hứa Kỳ Kỳ.

Từ Mộng cũng không quan tâm con gái đang chơi tới giai đoạn mấu chốt mà trực tiếp ôm lấy mặt con gái quan sát một hồi, đau lòng nói: “Bảo bối gầy.”

Nhân vật trò chơi của Cố Liên đứng ngay giữa đường, không có gì ngoài ý muốn, bị một phát súng bắn bể đầu.

Cô bất đắc dĩ ném di động đi, đưa tay ôm lấy Từ Mộng: “Mẹ, con rất nhớ mẹ nha.”

“Mẹ cũng nhớ con.”

Hai mẹ con ngọt ngấy mà ôm nhau một hồi lâu, Cố Liên mới bắt đầu mở quà.

Từ Mộng lớn lên trong gia đình giàu có, sau lại được gả vào Cố gia, cuộc sống giàu sang khiến bà không có khái niệm gì với tiền bạc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Quà bà mua cho Cố Liên có châu báu giá vài chục vạn, cũng có móc khóa giá chỉ mấy tệ.

Chỉ cần bà thấy nó hợp với Cố Liên bà sẽ mua hết tất cả.

Đương nhiên Cố Liên cũng rất vui vẻ đón nhận.

Từ Mộng nhắc tới hành trình tới thành phố S lần này, tâm tình rất sung sướng.

Bà giới thiệu cặn kẽ từng nơi, nơi nào thú vị nơi nào buồn chán cho Cố Liên.

“Nói tóm lại, có một nơi rất không tồi, lần sau mẹ sẽ dẫn con tới chơi.”

Cố Liên mỉm cười gật đầu: “Vâng ạ.”

Từ Mộng cũng cười, nhéo nhéo mặt cô, tình yêu thương bà dành cho Cố Liên bộc lộ rõ ràng trong lời nói.

Một lát sau, bà lại nói với Cố Liên: “Chuyến du lịch này mẹ còn gặp được một người quen cũ.”

Nói tới đây, nụ cười trên mặt Từ Mộng trở nên nhạt hơn. Bà lấy di động ra ấn mở album, đưa một tấm ảnh chụp tới cho Cố Liên xem.

Đây là tấm ảnh mấy người chụp chung, mẹ và một người đàn ông đứng ở chính giữa.

Những người khác Cố Liên đều biết, chỉ có người đàn ông đứng ở chính giữa kia hơi lạ mắt, nhưng hình như cô đã từng nhìn thấy ở đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Muốn Về Nhà

Số ký tự: 0