Chương 30 - Muốn Về Nhà

Uống Say

2024-08-07 16:42:43

Hứa Kỳ Kỳ ra hiệu kêu cô im lặng, nói: “Có phải tình yêu cấm kỵ càng kích thích hơn không?”

“Nhưng… nhưng sao có thể vậy được? Bọn họ là cha con mà!”

Hứa Kỳ Kỳ cười tới dâm đãng cực kỳ, nói: “Sao lại không thể? Chỉ cần cậu muốn, cậu cũng có thể thử.”

Cố Liên lập tức thẹn quá hóa giận, đẩy Hứa Kỳ Kỳ ra, cả giận: “Cút cút cút! Mình không xem nữa!”

Thấy bạn thật sự tức giận, Hứa Kỳ Kỳ cũng vội vàng tắt video, cười nói: “Được được được, không xem thì không xem, cậu đừng nóng.”

Sau đó, hai người không xem AV nữa mà đổi sang cầm di động chơi game.

Thế nhưng trong lòng Cố Liên vẫn cảm thấy không được tự nhiên, vẫn luôn không tự chủ được mà nghĩ tới nội dung trong phim.

Cố Liên ở lại nhà Hứa Kỳ Kỳ ăn cơm tối, ăn xong hai người lại kéo những người bạn khác tới tổ đội chơi game, vừa chơi đã chơi tới gần mười giờ.

Khi di động đổ chuông, Cố Liên còn đang chém giết với kẻ địch trong game.

Thấy là điện thoại của mẹ, cô ấn loa ngoài: “Mẹ, con sẽ về nhà trước mười một giờ.”

Cô nói với Từ Mộng.

Giọng nói của Từ Mộng dù qua điện thoại vẫn dịu dàng vô cùng, nhưng bà gọi tới không phải để thúc Cố Liên về nhà.

Mà nói: “Mẹ nhớ nhà Hứa Kỳ Kỳ cách công ty của ba con cũng không xa.”

“Đúng ạ, khu thành cổ đi tới cũng không xa, sao vậy mẹ?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Từ Mộng nói: “Mẹ nghe lão Trần nói đêm nay ba con xã giao uống hơi nhiều, nhưng lại kêu lão Trần đưa mình tới tầng cao nhất củ công ty.”

“Bảo bối, con tiện đường ghé qua thăm một chút. Nếu cần, mẹ lại kêu Allan tới chăm sóc ba con."

Tay Cố Liên run lên, nhân vật trong game nhanh chóng bị đánh chết.

Cô mấp máy môi, hơi vội vàng nói: “Đi, con đi xem.”



Cố Liên cũng không biết mình bị sao, chỉ cảm thấy tim đập thật nhanh, tâm tình thấp thỏm sợ sệt hệt như một đứa bé làm sai chuyện.

Cô gọi điện thoại cho tài xế, kêu đối phương tới đón cô.

Hứa Kỳ Kỳ đứng bên cạnh an ủi: “Ba cậu chỉ uống hơi nhiều thôi, sẽ không sao đâu. Hình như mình đã từng nghe ba mình nói tửu lượng của ba cậu rất khá.”

Cố Liên đứng dậy đi ra ngoài: “Ba mình rất ít khi uống say.”

Hứa Kỳ Kỳ gật đầu phụ họa: “Đúng vậy nha, dựa vào thân phận và tính cách của ba cậu, người khác cũng không dám chuốc rượu.”

Tài xế tới rất nhanh. Cố Liên thay giày, tạm biệt Hứa Kỳ Kỳ sau đó vội vã lên xe.

“Tới cao ốc Cố thị.” Cố Liên dặn dò tài xế xong lại ngồi im lặng.

Chưa đầy mười phút, xe đã lái vào bãi đỗ xe Cố thị.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Muốn Về Nhà

Số ký tự: 0