Thập Niên 60: Bé Cẩm Lý Kéo Cả Nhà Lên Hương
Đánh giá:
10.0
/10 từ 2 lượt
Đọc truyện Full Thập Niên 60: Bé Cẩm Lý Kéo Cả Nhà Lên Hương trọn bộ dịch chuẩn nhất - DocTruyen.Pro. Vào những năm 60, nhà họ Lâm ngày ngày ăn bánh ngô với rau dại, thiên tai làm mất mùa, người lớn trẻ con đều đói đến mức gầy trơ xương, không có một tí mỡ nào.
Nhưng sau khi Mật Bảo chào đời, nhà họ Lâm ăn nấm, cá tôm, đặc sản rừng núi không xuể, lên núi săn thú không tay không về, xuống sông bắt cá phải dùng chậu mà đựng... Đói đến không có thịt ăn á? Sói vương còn tha thỏ béo đến cửa tặng, nhà nghèo không mua được quần áo đẹp? Ngày nào ra khỏi nhà cũng nhặt được vàng.
Cả nhà họ Lâm: "... Ôi trời, thần tài đuổi theo cho ăn miễn phí đây mà! Tiểu phúc tinh đây rồi!
Mười dặm tám làng đều nói Mật Bảo có số hưởng, từ nhỏ đã có phúc và được cả nhà cưng chiều, nhà họ Lâm ngày càng phát đạt, anh chị thì ai nấy đều thành công rực rỡ!
Đến khi cô lớn, người đến xin cưới nhiều đến mức giẫm hỏng cả bậc cửa, nhưng cô lại có mắt như mù, chọn đúng anh trí thức trẻ không biết làm nông, ai cũng bảo cô khổ rồi!
Ai ngờ đâu, trí thức trẻ ấy dẫn Mật Bảo thi đỗ đại học trường danh giá, trở thành dân thành phố.
Lợi dụng làn sóng cải cách mở cửa, anh dẫn dắt cả làng Đại Vũ làm giàu, đầu tư phát triển, cả làng đi ô tô con, ở biệt thự to!
Mọi người không khỏi cảm thán, Mật Bảo đúng là có số hưởng!
Chú ba của Mật Bảo đưa thím ba ở thành phố về thăm quê. Thím ba thì lo lắng sẽ phải ăn cháo rau dại, còn chen chúc trong căn nhà tranh dột nát với mấy người chân lấm tay bùn ở nông thôn...
Đến nhà họ Lâm, thấy ngay căn nhà ngói đỏ sân nhỏ, ai ai cũng mặc quần áo mới, người nào cũng đẹp, đặc biệt là Mật Bảo bé nhỏ, xinh như búp bê, còn đẹp hơn cả lũ trẻ thành phố.
Ngày đầu tiên, nhà họ Lâm mổ gà ăn thịt, thím ba nghĩ nhà này hám danh, khoe mẽ, chắc ăn nốt lần này rồi sau không có nổi quả trứng mà ăn nữa.
Ngày thứ hai, nhà họ Lâm mổ cả con cừu béo. Thím ba nghĩ nhà này quá quắt, không có tiền mà còn làm màu, chắc lấy hết tiền lương của chồng cô ấy để phung phí.
Ngày thứ ba, nhà họ Lâm lại mổ một con thỏ béo.
Thím ba: ...!!! Giờ cô không muốn về thành phố nữa thì phải làm sao đây?
Nhưng sau khi Mật Bảo chào đời, nhà họ Lâm ăn nấm, cá tôm, đặc sản rừng núi không xuể, lên núi săn thú không tay không về, xuống sông bắt cá phải dùng chậu mà đựng... Đói đến không có thịt ăn á? Sói vương còn tha thỏ béo đến cửa tặng, nhà nghèo không mua được quần áo đẹp? Ngày nào ra khỏi nhà cũng nhặt được vàng.
Cả nhà họ Lâm: "... Ôi trời, thần tài đuổi theo cho ăn miễn phí đây mà! Tiểu phúc tinh đây rồi!
Mười dặm tám làng đều nói Mật Bảo có số hưởng, từ nhỏ đã có phúc và được cả nhà cưng chiều, nhà họ Lâm ngày càng phát đạt, anh chị thì ai nấy đều thành công rực rỡ!
Đến khi cô lớn, người đến xin cưới nhiều đến mức giẫm hỏng cả bậc cửa, nhưng cô lại có mắt như mù, chọn đúng anh trí thức trẻ không biết làm nông, ai cũng bảo cô khổ rồi!
Ai ngờ đâu, trí thức trẻ ấy dẫn Mật Bảo thi đỗ đại học trường danh giá, trở thành dân thành phố.
Lợi dụng làn sóng cải cách mở cửa, anh dẫn dắt cả làng Đại Vũ làm giàu, đầu tư phát triển, cả làng đi ô tô con, ở biệt thự to!
Mọi người không khỏi cảm thán, Mật Bảo đúng là có số hưởng!
Chú ba của Mật Bảo đưa thím ba ở thành phố về thăm quê. Thím ba thì lo lắng sẽ phải ăn cháo rau dại, còn chen chúc trong căn nhà tranh dột nát với mấy người chân lấm tay bùn ở nông thôn...
Đến nhà họ Lâm, thấy ngay căn nhà ngói đỏ sân nhỏ, ai ai cũng mặc quần áo mới, người nào cũng đẹp, đặc biệt là Mật Bảo bé nhỏ, xinh như búp bê, còn đẹp hơn cả lũ trẻ thành phố.
Ngày đầu tiên, nhà họ Lâm mổ gà ăn thịt, thím ba nghĩ nhà này hám danh, khoe mẽ, chắc ăn nốt lần này rồi sau không có nổi quả trứng mà ăn nữa.
Ngày thứ hai, nhà họ Lâm mổ cả con cừu béo. Thím ba nghĩ nhà này quá quắt, không có tiền mà còn làm màu, chắc lấy hết tiền lương của chồng cô ấy để phung phí.
Ngày thứ ba, nhà họ Lâm lại mổ một con thỏ béo.
Thím ba: ...!!! Giờ cô không muốn về thành phố nữa thì phải làm sao đây?