Thập Niên 60: Bé Cẩm Lý Kéo Cả Nhà Lên Hương

Chương 1

2024-10-24 18:04:04

Mùa hè năm 1959.

Một tia chớp xé toang bầu trời, kèm theo tiếng sấm vang dội, khiến cả thôn Đại Vũ bừng tỉnh.

Bà Lâm vội vàng bỏ chiếc giỏ tre đang đan dở, chạy ra ngoài cửa, ngước lên nhìn trời. Lại thêm một tia chớp nữa, như con rồng dài cuộn sóng lao tới.

Những hạt mưa lớn như hạt đậu rơi lộp độp xuống đất, bắn tung tóe, và rất nhanh chóng, sân nhà bà đã đọng thành những vũng nước.

Những người khác trong gia đình họ Lâm cũng chạy ra ngoài, chen chúc dưới hiên nhà. Mấy đứa trẻ hò hét, chạy nhảy khắp sân, "Bà ơi, bà ơi, mưa rồi!"

Chúng ngửa mặt nhìn trời, nhưng bị mưa rơi vào mắt khiến không thể mở nổi.

Bà Lâm nở nụ cười hiền từ, dùng ống tay áo lau khóe mắt: "Cây cối ngoài đồng đang khát nước, cơn mưa này đến đúng lúc lắm, năm nay ít nhất cũng đỡ đói hơn rồi."

Từ sau Tết, trời chưa mưa lần nào, đồng ruộng khô hạn, cây cối thiếu nước, phải gánh từng thùng nước từ sông về tưới cây, nhưng chừng đó không đủ cho cây cối phát triển.

Ông Lâm với gương mặt đầy nếp nhăn cũng giãn ra: "Mưa đúng vào lúc hạn hán, vụ mùa này chắc chắn sẽ được cải thiện, thôn Đại Vũ cuối cùng cũng sẽ vượt qua được giai đoạn khó khăn này."



Bà Lâm cười: "Đúng là vậy."

Những năm gần đây, cuộc sống của bọn họ chẳng dễ dàng gì, lại gặp đại hạn, sản lượng lương thực giảm sút.

Năm ngoái, nhiều nơi không thu hoạch được gì, thôn Đại Vũ trước có sông, sau có núi, sông vẫn còn nước để tưới ruộng, vì vậy dù ít vẫn còn thu hoạch.

Năm nay, thấy mực nước sông ngày càng thấp, lại nghe tin các huyện khác thiếu nước và lương thực, đói kém khiến người ta lo lắng.

Ba đứa trẻ chạy khắp sân, nghe tiếng trẻ con ngoài sân liền chạy ra ngoài.

Bà Lâm biết chúng sẽ không chạy xa, nên cũng không trách mắng. Mấy tháng rồi không thấy mưa, đừng nói là trẻ con, ngay cả bà khi nhìn thấy cơn mưa lớn như vậy cũng muốn đi lội nước một vòng.

Thấy con dâu thứ hai, Ngu Yên, bụng đã lớn đứng nhìn mưa, bà bảo: "Yên à, con sắp sinh rồi, đừng để sấm sét làm giật mình động thai."

Ngu Yên mỉm cười: "Đứa bé trong bụng cũng vui lắm, nó đang đạp mạnh, mẹ thử sờ xem."

Nhà họ đã năm sáu năm chưa có thêm đứa trẻ nào, nên bà Lâm rất vui, đặt tay lên bụng con dâu thứ hai.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 60: Bé Cẩm Lý Kéo Cả Nhà Lên Hương

Số ký tự: 0