Diện Mạo Mới!
Tô Từ Từ
2024-08-12 12:16:25
Nhóm dịch: Bánh Bao
Sáng sớm hôm sau chạy trong ruộng, xem tình huống còn có thể, chỉ có rất ít cây ngô ngã xuống ruộng, Tô Hàn nhổ chúng ra chuẩn bị trồng đến bên cạnh hàng rào, cũng không biết có thể sống sót hay không.
Trên đường trở về gặp chị dâu Tiểu Vương, chị ấy lại cho cô một ít tỏi và hành lá mình trồng.
Xách đồ về nhà, phát hiện tảng đá trên con đường nhỏ trong sân có chút tả tơi, buổi sáng đi gấp không phát hiện, trên ống quần bị văng ra một ít bùn.
Tô Hàn nhìn quần dính bùn, cau mày, khe đá không có xi măng dính thật sự rất dễ nứt ra, xem ra phải nghĩ biện pháp khác.
Nghĩ tới nghĩ lui hay vẫn không có cách giải quyết, bất kể là trồng cỏ hay là lát ván gỗ, đều không quá thực tế, nơi này cũng không có hạt giống cỏ chuyên dụng, trải ván gỗ lại phải chặt rất nhiều cây.
Nhất thời cũng không có biện pháp chu toàn, Tô Hàn vòng sang bên phải phòng xem tình huống cây ngô, có mấy cây thổi nghiêng ngả, Tô Hàn nhổ bỏ chúng ra trồng ở bên cạnh hàng rào như cũ.
Hạt giống ngô còn sót lại cũng không nhiều, bên này trồng thưa thớt, còn trống một mảng lớn.
Nhìn một khoảng đất trống lớn, Tô Hàn quyết định lên núi trồng mấy cây chè, quần áo cũng không đổi, trực tiếp đi vào phòng bếp cầm ấm đun nước cõng sọt và dụng cụ liền xuất phát.
Sau cơn mưa trên núi mọc rất nhiều nấm, Tô Hàn nhặt được một ít, nhìn thấy rêu dưới gốc cây, trong lòng khẽ động, có lẽ trong khe đá trong sân trồng chút rêu này sẽ có chút tác dụng.
Cây chè còn chưa tìm được, mà cô chỉ lấy xẻng nhỏ đào một đống rêu, giống như bãi cỏ xếp chúng thành một khối nhỏ, dùng dây cỏ buộc vào trong sọc sau lưng.
Về đến nhà, Tô Hàn vội vàng xách giỏ lưng đi thí nghiệm, trải xong hết tất cả đám rêu kia, chỉ để lại một khối đá lớn khảm ở giữa.
Con đường nhỏ xanh mướt khảm những tảng đá mượt mà, hai bên đường mòn là những bông hoa dại đủ màu sắc phiêu động theo gió, cổ xưa mà thanh u, phối hợp với những cánh đồng rau xanh mướt, cả sân thoạt nhìn tràn đầy sức sống.
Sáng sớm hôm sau chạy trong ruộng, xem tình huống còn có thể, chỉ có rất ít cây ngô ngã xuống ruộng, Tô Hàn nhổ chúng ra chuẩn bị trồng đến bên cạnh hàng rào, cũng không biết có thể sống sót hay không.
Trên đường trở về gặp chị dâu Tiểu Vương, chị ấy lại cho cô một ít tỏi và hành lá mình trồng.
Xách đồ về nhà, phát hiện tảng đá trên con đường nhỏ trong sân có chút tả tơi, buổi sáng đi gấp không phát hiện, trên ống quần bị văng ra một ít bùn.
Tô Hàn nhìn quần dính bùn, cau mày, khe đá không có xi măng dính thật sự rất dễ nứt ra, xem ra phải nghĩ biện pháp khác.
Nghĩ tới nghĩ lui hay vẫn không có cách giải quyết, bất kể là trồng cỏ hay là lát ván gỗ, đều không quá thực tế, nơi này cũng không có hạt giống cỏ chuyên dụng, trải ván gỗ lại phải chặt rất nhiều cây.
Nhất thời cũng không có biện pháp chu toàn, Tô Hàn vòng sang bên phải phòng xem tình huống cây ngô, có mấy cây thổi nghiêng ngả, Tô Hàn nhổ bỏ chúng ra trồng ở bên cạnh hàng rào như cũ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạt giống ngô còn sót lại cũng không nhiều, bên này trồng thưa thớt, còn trống một mảng lớn.
Nhìn một khoảng đất trống lớn, Tô Hàn quyết định lên núi trồng mấy cây chè, quần áo cũng không đổi, trực tiếp đi vào phòng bếp cầm ấm đun nước cõng sọt và dụng cụ liền xuất phát.
Sau cơn mưa trên núi mọc rất nhiều nấm, Tô Hàn nhặt được một ít, nhìn thấy rêu dưới gốc cây, trong lòng khẽ động, có lẽ trong khe đá trong sân trồng chút rêu này sẽ có chút tác dụng.
Cây chè còn chưa tìm được, mà cô chỉ lấy xẻng nhỏ đào một đống rêu, giống như bãi cỏ xếp chúng thành một khối nhỏ, dùng dây cỏ buộc vào trong sọc sau lưng.
Về đến nhà, Tô Hàn vội vàng xách giỏ lưng đi thí nghiệm, trải xong hết tất cả đám rêu kia, chỉ để lại một khối đá lớn khảm ở giữa.
Con đường nhỏ xanh mướt khảm những tảng đá mượt mà, hai bên đường mòn là những bông hoa dại đủ màu sắc phiêu động theo gió, cổ xưa mà thanh u, phối hợp với những cánh đồng rau xanh mướt, cả sân thoạt nhìn tràn đầy sức sống.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro