Là Truyền Thống...
Tô Từ Từ
2024-08-12 12:16:25
Nhóm dịch: Bánh Bao
Tô Hàn vội vàng từ chối: “Cái này em cũng không thể nhận được, tất cả mọi người đều không dễ dàng, chị dâu giữ lại trong nhà ăn đi.”
Chị Lý tự nhiên không nên, nhất định muốn cô nhận lấy, Tô Hàn không biết ứng xử sao, đành phải nhận lấy.
Hai người ngồi nói chuyện, chị Lý còn có việc phải làm, cũng không ở lâu liền rời đi.
Một lát sau lại có một chị dâu khác cầm đồ đến cửa, liên tiếp có người tới cửa đưa đồ, Tô Hàn cũng biết chuyện gì xảy ra, nhất định là nhà những chiến hữu ngày hôm qua tới đây.
Cuối cùng chị Dương và chị Lưu hai người cùng nhau tới.
“Hôm nay nhà em rất náo nhiệt nhỉ.” Chị Dương vào cửa đã nói, trong tay hai người đều mang theo đồ đạc.
Tô Hàn biết không đẩy được, vội vàng nhận lấy.
“Tất cả mọi người đều quá khách sáo, một bữa cơm mà thôi lại không khiến chúng em thiếu, còn đều xách đồ đến cửa.” Tô Hàn có chút bất đắc dĩ nói.
“Hai vợ chồng trẻ vừa mới tới, mọi người giúp đỡ một chút cũng là chuyện nên làm, đây chính là truyền thống của chúng ta.”
Chị Lưu lại nói với cô một số thói quen và phong tục ở đây.
“Sau này trong nhà bọn họ có chuyện gì, chúng ta cũng qua giúp một phen, tất cả mọi người tới đây đều như vậy, giúp đỡ lẫn nhau.”
Tô Hàn nghiêm túc ghi nhớ, lại nhân cơ hội hỏi chị ấy nên mua nông cụ ở đâu.
“Không cần mua, em xem dùng cái gì đến phòng hậu cần lĩnh đi, tiền trực tiếp trừ vào phụ cấp của Tiểu Lục.” Chị Dương nói.
“Sao, Tiểu Lục không nói với em à? Mọi người vừa mới tới, có lẽ là vội quên mất.”
Tô Hàn gật đầu đồng ý, thầm nghĩ người nọ lúc trước nhất định là định để cho cô trở về, dẫn cô tới đồng ruộng chắc là cũng là muốn hù dọa cô.
Chờ các cô đi rồi, Tô Hàn nhìn đồ vật mang tới, một túi nhỏ đậu nành và một túi đậu xanh, một chút nấm hương khô, còn có dưa chua và đậu tương ngâm nhà mình, chị Dương cùng hị Lưu thật sự nhất, cầm bún và tơ mồi đặc sản địa phương.
Tô Hàn vội vàng từ chối: “Cái này em cũng không thể nhận được, tất cả mọi người đều không dễ dàng, chị dâu giữ lại trong nhà ăn đi.”
Chị Lý tự nhiên không nên, nhất định muốn cô nhận lấy, Tô Hàn không biết ứng xử sao, đành phải nhận lấy.
Hai người ngồi nói chuyện, chị Lý còn có việc phải làm, cũng không ở lâu liền rời đi.
Một lát sau lại có một chị dâu khác cầm đồ đến cửa, liên tiếp có người tới cửa đưa đồ, Tô Hàn cũng biết chuyện gì xảy ra, nhất định là nhà những chiến hữu ngày hôm qua tới đây.
Cuối cùng chị Dương và chị Lưu hai người cùng nhau tới.
“Hôm nay nhà em rất náo nhiệt nhỉ.” Chị Dương vào cửa đã nói, trong tay hai người đều mang theo đồ đạc.
Tô Hàn biết không đẩy được, vội vàng nhận lấy.
“Tất cả mọi người đều quá khách sáo, một bữa cơm mà thôi lại không khiến chúng em thiếu, còn đều xách đồ đến cửa.” Tô Hàn có chút bất đắc dĩ nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Hai vợ chồng trẻ vừa mới tới, mọi người giúp đỡ một chút cũng là chuyện nên làm, đây chính là truyền thống của chúng ta.”
Chị Lưu lại nói với cô một số thói quen và phong tục ở đây.
“Sau này trong nhà bọn họ có chuyện gì, chúng ta cũng qua giúp một phen, tất cả mọi người tới đây đều như vậy, giúp đỡ lẫn nhau.”
Tô Hàn nghiêm túc ghi nhớ, lại nhân cơ hội hỏi chị ấy nên mua nông cụ ở đâu.
“Không cần mua, em xem dùng cái gì đến phòng hậu cần lĩnh đi, tiền trực tiếp trừ vào phụ cấp của Tiểu Lục.” Chị Dương nói.
“Sao, Tiểu Lục không nói với em à? Mọi người vừa mới tới, có lẽ là vội quên mất.”
Tô Hàn gật đầu đồng ý, thầm nghĩ người nọ lúc trước nhất định là định để cho cô trở về, dẫn cô tới đồng ruộng chắc là cũng là muốn hù dọa cô.
Chờ các cô đi rồi, Tô Hàn nhìn đồ vật mang tới, một túi nhỏ đậu nành và một túi đậu xanh, một chút nấm hương khô, còn có dưa chua và đậu tương ngâm nhà mình, chị Dương cùng hị Lưu thật sự nhất, cầm bún và tơ mồi đặc sản địa phương.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro