Thập Niên 70, Gia Đình Và Sự Nghiệp Của Tôi
Bưu Kiện (2)
2024-11-20 19:30:03
Editor: Hye Jin
____________
Vu Nhân không hiểu gì về việc đặt tên, nào là ngũ hành, nào là kim mộc thủy hỏa thổ, là ông nội đặt nên chắc chắn đã cân nhắc kỹ những điều này rồi, tên nào cũng tốt cả.
Hai đứa nhỏ sắp được trăm ngày rồi, phải có tên, tìm thời gian đi làm giấy khai sinh cho chúng thôi.
Ở nhà họ Lư tại Thượng Hải, mẹ Lư nhận được thư của Vương Mộng Dao, trong thư kể khổ, nói rằng bị vợ của Lư Thư Duệ tát hai cái, vân vân và mây mấy, không có lời nào tốt đẹp.
Mẹ Lư giận dữ, cảm thấy người phụ nữ này đã làm bẽ mặt gia đình, mất hết danh dự rồi. Nhất định phải tìm cách điều Thư Duệ về thành phố, ly hôn, nhất định phải ly hôn!
Còn ba Lư và chị hai Lư đang ở cơ quan, nhận được gói hàng lớn từ tỉnh Vân Nam.
Ba Lư cầm gói hàng to đùng, đồng nghiệp xung quanh hỏi, "Ông Lư, ai gửi cho ông thế, gói to vậy, thật chu đáo quá."
"À, con trai thứ hai của tôi, Thư Duệ gửi về đấy, thằng bé xuống nông thôn ở tỉnh Vân Nam, chắc là đặc sản địa phương.
Ba Lư vất vả mang gói hàng về văn phòng, nhìn gói hàng to này, không hiểu sao không gửi về nhà, lại gửi đến cơ quan ông.
Mở ra, tìm lá thư bên trong mới hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
Trong thư, vợ Thư Duệ nói rằng vì họ đã kết hôn, cả nhà đã tặng lễ, hai vợ chồng họ ngại quá, đã đổi thành một số đặc sản địa phương gửi về, gửi cho người thân, đây là quà cảm ơn.
Trong thư còn đặc biệt nhấn mạnh, nhất định nhớ gửi cho nhà bác cả và nhà chú ba, đừng quên.
Ba Lư hiểu rõ, đây là đề phòng bà vợ ông không gửi nên mới cố ý gửi đến cơ quan ông.
"Thằng nhóc này, cũng khá tinh ý, lớn rồi, biết đối nhân xử thế.” Nghĩ lại, con mình thế nào mình không biết sao, nó chỉ là đứa biết học hành, việc nhà sao mà thạo được, chắc chắn là ý của con dâu." Ba Lư nghĩ vậy, trên mặt lộ vẻ hài lòng.
Chị hai Lư ở cơ quan cũng nhận được gói hàng, cô không ngờ Thư Duệ lại gửi đồ cho mình, không phải vì Thư Duệ không biết cho đi, mà vì cô hiểu em trai mình, em trai không tinh tế như vậy đâu, chắc chắn là em dâu chuẩn bị.
Ba Lư vui vẻ mang gói hàng lớn về nhà, lại nhận được ánh mắt ngưỡng mộ từ hàng xóm, lòng càng thêm phấn khởi.
"Về rồi à, ăn cơm thôi."
Ba Lư nhìn khuôn mặt giận dữ của mẹ Lư, không biết ai đã làm bà ấy không vui nữa.
"Hôm nay nhận được gói hàng của Thư Duệ gửi về, lát nữa ăn xong em sắp xếp đồ, chia cho mọi người, dù ít dù nhiều cũng là tấm lòng hiếu thảo của con."
"Hiếu thảo gì chứ, không chọc tôi tức chết là tốt rồi, con đàn bà thô lỗ không ra gì."
"Em nói gì vậy, sao lại tức giận thế?"
"Sao không tức, Mộng Dao có lòng tốt đến thăm đứa nhỏ, cô ta không những không cho thăm mà còn tát Mộng Dao hai cái, giáo dưỡng gì vậy chứ?"
Mẹ Lư càng nói càng tức, cảm thấy mặt mũi mình mất hết, sau này còn biết đối mặt với ba mẹ Mộng Dao ra sao.
"Mộng Dao kể với em à, gọi điện sao?"
"Hôm nay nhận được điện báo, chắc chắn là uất ức lắm, nếu không làm sao phải gửi điện báo như vậy chứ."
Ba Lư cảm thấy không nên chỉ nghe từ một phía, không thể vô duyên vô cớ mà đánh người, chắc chắn có hiểu lầm gì đó.
Mẹ Lư giờ chẳng nghe được gì nữa, lòng đã nghiêng về phía Mộng Dao.
"Dù sao đi nữa, Thư Duệ cũng đã kết hôn sinh con, Mộng Dao cũng nên tránh xa. Đừng nói là vì Vu Nhân, trước đây Thư Duệ đã rõ ràng rằng không có khả năng gì với Mộng Dao rồi."
Ba Lư cất gói hàng, ngày mai đúng dịp ông được nghỉ, ông tự mình chia cho mọi người, không cần đến bà ấy nữa. Bà ấy đã vào ngõ cụt, nói gì cũng không thể nghe vào đầu.
____________
Vu Nhân không hiểu gì về việc đặt tên, nào là ngũ hành, nào là kim mộc thủy hỏa thổ, là ông nội đặt nên chắc chắn đã cân nhắc kỹ những điều này rồi, tên nào cũng tốt cả.
Hai đứa nhỏ sắp được trăm ngày rồi, phải có tên, tìm thời gian đi làm giấy khai sinh cho chúng thôi.
Ở nhà họ Lư tại Thượng Hải, mẹ Lư nhận được thư của Vương Mộng Dao, trong thư kể khổ, nói rằng bị vợ của Lư Thư Duệ tát hai cái, vân vân và mây mấy, không có lời nào tốt đẹp.
Mẹ Lư giận dữ, cảm thấy người phụ nữ này đã làm bẽ mặt gia đình, mất hết danh dự rồi. Nhất định phải tìm cách điều Thư Duệ về thành phố, ly hôn, nhất định phải ly hôn!
Còn ba Lư và chị hai Lư đang ở cơ quan, nhận được gói hàng lớn từ tỉnh Vân Nam.
Ba Lư cầm gói hàng to đùng, đồng nghiệp xung quanh hỏi, "Ông Lư, ai gửi cho ông thế, gói to vậy, thật chu đáo quá."
"À, con trai thứ hai của tôi, Thư Duệ gửi về đấy, thằng bé xuống nông thôn ở tỉnh Vân Nam, chắc là đặc sản địa phương.
Ba Lư vất vả mang gói hàng về văn phòng, nhìn gói hàng to này, không hiểu sao không gửi về nhà, lại gửi đến cơ quan ông.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mở ra, tìm lá thư bên trong mới hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
Trong thư, vợ Thư Duệ nói rằng vì họ đã kết hôn, cả nhà đã tặng lễ, hai vợ chồng họ ngại quá, đã đổi thành một số đặc sản địa phương gửi về, gửi cho người thân, đây là quà cảm ơn.
Trong thư còn đặc biệt nhấn mạnh, nhất định nhớ gửi cho nhà bác cả và nhà chú ba, đừng quên.
Ba Lư hiểu rõ, đây là đề phòng bà vợ ông không gửi nên mới cố ý gửi đến cơ quan ông.
"Thằng nhóc này, cũng khá tinh ý, lớn rồi, biết đối nhân xử thế.” Nghĩ lại, con mình thế nào mình không biết sao, nó chỉ là đứa biết học hành, việc nhà sao mà thạo được, chắc chắn là ý của con dâu." Ba Lư nghĩ vậy, trên mặt lộ vẻ hài lòng.
Chị hai Lư ở cơ quan cũng nhận được gói hàng, cô không ngờ Thư Duệ lại gửi đồ cho mình, không phải vì Thư Duệ không biết cho đi, mà vì cô hiểu em trai mình, em trai không tinh tế như vậy đâu, chắc chắn là em dâu chuẩn bị.
Ba Lư vui vẻ mang gói hàng lớn về nhà, lại nhận được ánh mắt ngưỡng mộ từ hàng xóm, lòng càng thêm phấn khởi.
"Về rồi à, ăn cơm thôi."
Ba Lư nhìn khuôn mặt giận dữ của mẹ Lư, không biết ai đã làm bà ấy không vui nữa.
"Hôm nay nhận được gói hàng của Thư Duệ gửi về, lát nữa ăn xong em sắp xếp đồ, chia cho mọi người, dù ít dù nhiều cũng là tấm lòng hiếu thảo của con."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Hiếu thảo gì chứ, không chọc tôi tức chết là tốt rồi, con đàn bà thô lỗ không ra gì."
"Em nói gì vậy, sao lại tức giận thế?"
"Sao không tức, Mộng Dao có lòng tốt đến thăm đứa nhỏ, cô ta không những không cho thăm mà còn tát Mộng Dao hai cái, giáo dưỡng gì vậy chứ?"
Mẹ Lư càng nói càng tức, cảm thấy mặt mũi mình mất hết, sau này còn biết đối mặt với ba mẹ Mộng Dao ra sao.
"Mộng Dao kể với em à, gọi điện sao?"
"Hôm nay nhận được điện báo, chắc chắn là uất ức lắm, nếu không làm sao phải gửi điện báo như vậy chứ."
Ba Lư cảm thấy không nên chỉ nghe từ một phía, không thể vô duyên vô cớ mà đánh người, chắc chắn có hiểu lầm gì đó.
Mẹ Lư giờ chẳng nghe được gì nữa, lòng đã nghiêng về phía Mộng Dao.
"Dù sao đi nữa, Thư Duệ cũng đã kết hôn sinh con, Mộng Dao cũng nên tránh xa. Đừng nói là vì Vu Nhân, trước đây Thư Duệ đã rõ ràng rằng không có khả năng gì với Mộng Dao rồi."
Ba Lư cất gói hàng, ngày mai đúng dịp ông được nghỉ, ông tự mình chia cho mọi người, không cần đến bà ấy nữa. Bà ấy đã vào ngõ cụt, nói gì cũng không thể nghe vào đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro