Thập Niên 70: Mỹ Nhân Ốm Yếu Bị Sói Con Sĩ Quan Tha Đi

. Mua Đồ Đầy Ta...

Đường Tâm Dụ Viên

2024-08-20 17:06:44

“Cháu gái, đúng là chú có thông tin nhưng hôm nay chú còn có việc, hai ngày sau cháu đến bưu cục ở thị trấn, chú đưa cháu đi mua.”

Nói rồi đưa năm mươi đồng qua: “Cầm lấy đi, cháu đã cứu chú, số tiền này là xứng đáng.”

Tô Niệm Chi lắc lắc đầu: “Cháu đã lấy tem rồi, lại còn hỏi được tin tức, tiền cháu không lấy đâu.”

Đám đông tức đỏ mắt chỉ ước gì mình là Tô Niệm Chi, cô gái này là con nhà ai mà lại ngốc thế này.

Phan Khánh Sinh chỉ có thể rút hai tờ ra: “Cầm lấy đi, không thì lần sau chú không dẫn cháu đi tìm ngọc nữa.”

Nói xong thì nhét tiền vào tay cô, quay người đi ra ngoài cửa hàng bách hoá.

Những người nhìn thấy cô như vậy, nếu nói không ganh tị thì là giả. Nhưng đáng ghét hơn là bản thân lại không có được bản lĩnh như cô.

Tô Niệm Chi nhìn con tem khỉ vàng và hai tờ đại đoàn kết trong tay, nhoẻn miệng cười.

Cô có thể mua đồ rồi.

Cô chạy lộc cộc đến trước khu bán lương thực mua hai mươi cân gạo, sau đó mua một can dầu.

Nhìn thấy khu bán trứng gà đang xếp hàng dài cô liền chạy tới chỗ bán thịt mua hai cân thịt.

Người đàn ông bán thịt khi nãy cũng chứng kiến cô trị bệnh cứu người, cười hì hì nhìn chằm chằm cô: “Cháu gái, chú cắt cho cháu miếng thịt nhiều mỡ một chút nhé.”

Thời đại này thịt mỡ còn được ưa chuộng hơn cả thịt nạc.

Tô Niệm Chi nhỏ giọng cất giọng ngọt ngào: “Chú, cháu muốn lấy miếng nào thịt nạc và mỡ gần bằng nhau ấy.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vừa dứt lời, người đàn ông cắt miếng thịt lia lịa, động tác dứt khoát.

“Cháu cầm lấy đi, cây sườn này cho cháu.”

“Cảm ơn chú.”

Người đàn ông nhìn theo cô gái nhỏ, trong lòng cảm thấy ấm áp, đúng là một cô bé ngoan, không được, hôm nay về phải nói vợ sinh cho ông ấy một cô con gái mới được, đứa con gái ở nhà đã lớn rồi không còn đáng yêu nữa, còn hai đứa con trai chỉ biết nghịch ngợm cả ngày.

Tô Niệm Chi nhìn món đồ trong tay, đi tới quầy bán vải.

Quần áo của người nhà họ Tô đều rách hết rồi.

Vải vóc thời này mang phong cách của những năm 70, chủ yếu là màu xanh da trời, màu xám, màu đen, hoạ tiết hình hoa rất hiếm, mà giá cũng rất mắc.

Cô nghĩ một chút, lấy ví dụ theo tỉ lệ thân hình của người trưởng thành, vải rộng khoảng bốn phẩy năm thước, dài bảy thước rưỡi là đủ.

Mua một ít vải màu xám và xanh.

Nhìn số tiền trong tay cũng tiêu gần hết, cô lại mua thêm một ít dầu ngao và kem dưỡng da.

Vốn dĩ cô còn muốn mua một ít sợi bông, nhưng phải có phiếu mới mua được.

Nghĩ qua một thời gian nữa sẽ hoàn toàn cắt bỏ việc mua bông.

Nên cô tính sau một thời gian nữa sẽ tới thêm lần nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Mỹ Nhân Ốm Yếu Bị Sói Con Sĩ Quan Tha Đi

Số ký tự: 0