[Thập Niên 70] Nữ Cô Nhi Trọng Sinh Có Chút Tiền

Du Lịch 1

Nga Đại

2024-11-17 15:52:11

Mấy ngày qua, An Mạc Tuyết không làm việc. Cho đến ngày giỗ đầu của mẹ, cô đứng trước mộ mẹ và nhớ lại lời hứa năm ngoái về một chuyến du lịch cùng cả gia đình.

Tuy nhiên, ông bà ngoại lần lượt lâm bệnh qua đời, mẹ cũng vì lo lắng mà lâm bệnh rồi ra đi. Chỉ trong vòng nửa năm mà trong nhà chỉ còn lại một mình cô.

Đi! Cô muốn đi du lịch để giải tỏa tâm trạng.

Sau khi viếng mộ mẹ, An Mạc Tuyết gọi điện thoại cho xưởng may và văn phòng thiết kế để dặn dò công việc trước khi lên đường.

Xuất phát!

Trạm thứ nhất - Tân Cương.

Khi An Mạc Tuyết xuống máy bay thì đã gần năm giờ chiều. Bầu trời vẫn sáng rỡ, không có dấu hiệu nào của hoàng hôn.

Theo lời của hướng dẫn viên du lịch địa phương A Nhã, ban ngày ở đây có thể kéo dài tới 18 tiếng.

Nếu như đợi trời tối rồi mới đi ngủ thì sẽ mất rất nhiều thời gian.

Lần du lịch này, An Mạc Tuyết dự định sẽ ở Tân Cương trong khoảng mười ngày.

Trước khi lên máy bay, cô đã tìm kiếm thông tin trên mạng và lên kế hoạch du lịch với sự trợ giúp của hướng dẫn viên du lịch địa phương A Nhã.

Kế hoạch ban đầu đã được lập, có gì thay đổi thì chỉ cần điều chỉnh lại một chút.

Sau khi đón An Mạc Tuyết, A Nhã đưa cô đến khách sạn đã đặt trước rồi rời đi.

An Mạc Tuyết chọn đến Tân Cương vào thời điểm này không phải là ngẫu nhiên. Một phần lý do quan trọng là Tân Cương đang vào mùa trái cây chín rộ.



Dưa lưới Hami và nho ở đây là những thứ không thể tìm thấy ở nơi khác.

Cô muốn mua một số trái cây và hạt giống đặc trưng của Tân Cương, cũng như cây giống để làm phong phú thêm cho không gian của mình.

Tuy nhiên, cô không định mua nhiều trái cây, mỗi loại chỉ khoảng 500 cân là được. A Nhã đã liên hệ với bên kia rồi, tất cả những thứ này cô sẽ mua ở thành thị Turpan.

Những năm qua, mỗi khi đi du lịch, An Mạc Tuyết đều mua một số đặc sản địa phương. Số lượng tuy không nhiều nhưng theo thời gian lại trở nên đáng kể.

Đó là cách cô dần dần lấp đầy kho chứa đồ trong không gian của mình.

Trong thời gian ở huyện Urumqi, An Mạc Tuyết đã mua những tấm thảm đặc trưng của người Duy Ngô Nhĩ. Những mảnh vải mang đậm bản sắc dân tộc với màu sắc rực rỡ, tạo nên sức hút thị giác mạnh mẽ, khiến bất cứ ai nhìn vào, hai mắt cũng phải tỏa sáng.

Cô cũng đến thăm hồ trời ở Thiên Sơn, làn nước xanh biếc của hồ trời như gột rửa tâm hồn con người, khiến mọi ý nghĩ tà ác đều trở thành sự xúc phạm đối với những tín đồ Hồi giáo.

Và ở Ca Nạp Thập thì thời tiết thay đổi thất thường tựa như tính tình của loài thủy quái trong truyền thuyết.

Còn khi đứng trước biển hoa Y Ly, dường như con người ta cảm thấy thế giới này chỉ còn lại những điều tốt đẹp, đẹp đến mức khiến ai nấy đều không muốn rời xa.

Đến rồi đây, thung lũng nho Turpan chào đón ta!

Hương vị ngọt ngào của dưa lưới Hami, những chùm nho căng mọng, ôi chao, ước gì tôi được mang tất cả các bạn về nhà!

Tất nhiên, không thể bỏ qua những địa danh như giếng ngầm, Hỏa Diệm Sơn, với cảnh đẹp mê hồn níu chân du khách.

Điểm đến cuối cùng là sa mạc Taklamakan rộng lớn dưới bầu trời trong xanh. Khoác lên mình trang phục che chắn, An Mạc Tuyết đứng hiên ngang giữa sa mạc bao la, cảm nhận sự hùng vĩ của thiên nhiên.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Nữ Cô Nhi Trọng Sinh Có Chút Tiền

Số ký tự: 0