Chương 18
Thư Thư Thư
2024-08-07 00:05:18
Sau khi theo đuổi được Đồng Nhuỵ, bọn họ đã có một mối tình khiến tất cả thiếu niên thành phố Tư Cửu đều phải ghen tỵ.
Thanh xuân, tốt đẹp, thuần khiết, lãng mạn…
Nếu đặt tất cả những lời miêu tả hoa mỹ trên thế gian vào mối tình này cũng không quá.
Sơ Hạ cũng là nhân chứng cho mối tình này.
Trước khi xuống nông thôn, cô vẫn luôn cho rằng Hàn Đình và Đồng Nhuỵ sẽ là chân ái cuộc đời của nhau.
Không ngờ, lúc hai người còn ở bên nhau nồng nhiệt phô trương bao nhiêu thì lúc chia tay lại dứt khoát quả quyết bấy nhiêu, giống như những người đã từng điên cuồng vì tình yêu trước đó không phải là bọn họ vậy.
Trước khi chưa thức tỉnh, Sợ Hạ chỉ cảm thấy đau lòng thay cho Hàn Đình.
Cô cảm thấy Hàn Đình đã yêu Đồng Nhuỵ hơn cả bản thân mình, anh ta đang che giấu nỗi đau của mình, bất đắc dĩ buông tay cô.
Cô tưởng là Đồng Nhuỵ bỏ rơi Hàn Đình, dù sao tương lai của cô ấy rất tươi sáng.
Nhưng sau khi thức tỉnh cô mới biết rằng.
Hàn Đình sẽ nhanh chóng buông bỏ đoạn tình cảm này với Đồng Nhuỵ thôi.
Trong khi Đồng Nhuỵ chưa bao giờ buông tay, cô ấy kiên trì viết thư cho Hàn Đình, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không nhận được hồi âm.
Sau đó, cho dù cô ấy đã kết hôn lập gia đình, nhưng trong lòng vẫn chưa thể buông bỏ được Hàn Đình.
Sau khi buông bỏ đoạn tình cảm này, Hàn Đình nhanh chóng động lòng với Tô Vận.
Người có thể khiến Hàn Đình động lòng đương nhiên không phải là một cô gái bình thường.
Tô Vận sở hữu ngoại hình xinh đẹp, biết khiêu vũ, nhưng xuất thân không tốt, còn có một quá khứ bi thương.
Nhưng cũng chính vì sự không hoàn mỹ này của cô ta, cô ta và Hàn Đình mới có thể nảy sinh đồng cảm về mặt tinh thần, mới có thể đi sâu vào trái tim của nhau hơn nữa.
Trong những ngày tháng gian khổ khi tham gia đội sản xuất ở nông thôn này, Hàn Đình và Tô Vận đã ở bên nhau, sưởi ấm cho nhau, bọn họ đều đạt được sự cộng hưởng từ thể xác đến tinh thần, không hề giữ lại mà trao trọn cho nhau.
Đồng Nhuỵ giống như một ký ức tốt đẹp của thanh xuân, là mối tình lãng mạn của thời niên thiếu.
Trong khi Tô Vận mới thực sự là người đi sâu vào trong trái tim và sâu trong linh hồn Hàn Đình, đi vào cuộc sống của anh, cho anh nếm được hương vị tình yêu đích thực.
Đương nhiên, trong giai đoạn tình cảm này, cũng có bóng dáng của người công cụ là Sơ Hạ cô.
Bắt đầu từ khi xuống nông thôn, Hàn Đình đã chăm sóc Tô Vận hết sức có thể.
Kể từ khi quen biết, đến giai đoạn mập mờ rồi yêu nhau, anh ta càng ngày càng trả giá nhiều cho Tô Vận, càng ngày càng sâu sắc hơn nữa.
Trong khi bản thân Hàn Đình là một người thoải mái tự do, hơn nữa còn có tinh thần nổi loạn.
Anh ta phản loạn chống lại thời đại này, không muốn bị ràng buộc bởi những khuôn sáo của thời đại, đương nhiên cũng không nhận được bất cứ lợi lộc gì trong thời đại này.
Với cách hành xử của anh ta ở nông thôn, không bị đại đội kéo lên sân khấu phê bình giáo dục là điều khó làm được.
Anh ta là người khiến các cán bộ đại đội và bà con nông dân trong thôn đau đầu, cũng là người bị yêu cầu cần được giáo dục lại nhất trong mắt bà con nông dân nghèo và trung bình, anh ta mang đến cho người khác cảm giác là một người không được giáo dục tốt.
Bản thân anh ta không ngừng gây chuyện thì thôi đi, còn lôi kéo các thanh niên trí thức khác hư hỏng cùng.
Thanh xuân, tốt đẹp, thuần khiết, lãng mạn…
Nếu đặt tất cả những lời miêu tả hoa mỹ trên thế gian vào mối tình này cũng không quá.
Sơ Hạ cũng là nhân chứng cho mối tình này.
Trước khi xuống nông thôn, cô vẫn luôn cho rằng Hàn Đình và Đồng Nhuỵ sẽ là chân ái cuộc đời của nhau.
Không ngờ, lúc hai người còn ở bên nhau nồng nhiệt phô trương bao nhiêu thì lúc chia tay lại dứt khoát quả quyết bấy nhiêu, giống như những người đã từng điên cuồng vì tình yêu trước đó không phải là bọn họ vậy.
Trước khi chưa thức tỉnh, Sợ Hạ chỉ cảm thấy đau lòng thay cho Hàn Đình.
Cô cảm thấy Hàn Đình đã yêu Đồng Nhuỵ hơn cả bản thân mình, anh ta đang che giấu nỗi đau của mình, bất đắc dĩ buông tay cô.
Cô tưởng là Đồng Nhuỵ bỏ rơi Hàn Đình, dù sao tương lai của cô ấy rất tươi sáng.
Nhưng sau khi thức tỉnh cô mới biết rằng.
Hàn Đình sẽ nhanh chóng buông bỏ đoạn tình cảm này với Đồng Nhuỵ thôi.
Trong khi Đồng Nhuỵ chưa bao giờ buông tay, cô ấy kiên trì viết thư cho Hàn Đình, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không nhận được hồi âm.
Sau đó, cho dù cô ấy đã kết hôn lập gia đình, nhưng trong lòng vẫn chưa thể buông bỏ được Hàn Đình.
Sau khi buông bỏ đoạn tình cảm này, Hàn Đình nhanh chóng động lòng với Tô Vận.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Người có thể khiến Hàn Đình động lòng đương nhiên không phải là một cô gái bình thường.
Tô Vận sở hữu ngoại hình xinh đẹp, biết khiêu vũ, nhưng xuất thân không tốt, còn có một quá khứ bi thương.
Nhưng cũng chính vì sự không hoàn mỹ này của cô ta, cô ta và Hàn Đình mới có thể nảy sinh đồng cảm về mặt tinh thần, mới có thể đi sâu vào trái tim của nhau hơn nữa.
Trong những ngày tháng gian khổ khi tham gia đội sản xuất ở nông thôn này, Hàn Đình và Tô Vận đã ở bên nhau, sưởi ấm cho nhau, bọn họ đều đạt được sự cộng hưởng từ thể xác đến tinh thần, không hề giữ lại mà trao trọn cho nhau.
Đồng Nhuỵ giống như một ký ức tốt đẹp của thanh xuân, là mối tình lãng mạn của thời niên thiếu.
Trong khi Tô Vận mới thực sự là người đi sâu vào trong trái tim và sâu trong linh hồn Hàn Đình, đi vào cuộc sống của anh, cho anh nếm được hương vị tình yêu đích thực.
Đương nhiên, trong giai đoạn tình cảm này, cũng có bóng dáng của người công cụ là Sơ Hạ cô.
Bắt đầu từ khi xuống nông thôn, Hàn Đình đã chăm sóc Tô Vận hết sức có thể.
Kể từ khi quen biết, đến giai đoạn mập mờ rồi yêu nhau, anh ta càng ngày càng trả giá nhiều cho Tô Vận, càng ngày càng sâu sắc hơn nữa.
Trong khi bản thân Hàn Đình là một người thoải mái tự do, hơn nữa còn có tinh thần nổi loạn.
Anh ta phản loạn chống lại thời đại này, không muốn bị ràng buộc bởi những khuôn sáo của thời đại, đương nhiên cũng không nhận được bất cứ lợi lộc gì trong thời đại này.
Với cách hành xử của anh ta ở nông thôn, không bị đại đội kéo lên sân khấu phê bình giáo dục là điều khó làm được.
Anh ta là người khiến các cán bộ đại đội và bà con nông dân trong thôn đau đầu, cũng là người bị yêu cầu cần được giáo dục lại nhất trong mắt bà con nông dân nghèo và trung bình, anh ta mang đến cho người khác cảm giác là một người không được giáo dục tốt.
Bản thân anh ta không ngừng gây chuyện thì thôi đi, còn lôi kéo các thanh niên trí thức khác hư hỏng cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro