Thập Niên 70: Nuôi Dưỡng Nhãi Con Thủ Phủ

Không Thể Nuôi...

2024-10-07 07:44:40

Mợ cả vẫn luôn ghét bỏ cô con gái này, trực tiếp vươn tay đẩy nó một cái:

“Không tốt cái rắm, mày thích thì mày đi mà nuôi, bà đây không có dư tiền để tiêu xài hoang phí như thế đâu.”

Ả được rước về Ngô gia từ sớm, vốn đã không hợp tính với mẹ chồng và cô em chồng rồi.

Trước kia ả đã hay bới móc cô em chồng vì ả cảm thấy mỗi lần cô em chồng về nhà mẹ đẻ chỉ mang theo có xíu đồ.

Hiện tại cô em chồng chạy lấy người, để lại đứa bé cho bọn họ nuôi. Chuyện này khiến ả giận không kìm được.

Ngô Đại Nữu cũng không dám khuyên nhủ nữa. Bà ngoại chỉ tay vào hai đứa con dâu, run lẩy bẩy không nói được lời nào.

Chỉ là một đứa bé thôi, chúng nó có cần coi thằng bé như cái đinh trong mắt cái gia trong thịt thế không?

Mẹ thằng bé chỉ nói là muốn đi tìm cha thằng bé thôi, nếu không tìm được chắc chắn sẽ trở về. Chỉ một thời gian ngắn mà chúng nó cũng không chứa chấp thằng bé nổi hay sao?

Ông ngoại giơ tay qua đỡ vợ mình, rất sợ vợ mình tức giận quá đỗi lại bị bệnh gì.

“Chia, sau bữa cơm hôm nay chúng ta chia riêng luôn!”

Cháu ngoại tao có năng lực rồi, còn phải nhìn sắc mặt của chúng mày để sống hay sao? Không ai hèn mãi, chúng mày cứ chờ mà xem!

Sau bữa sáng đè nén không tưởng nổi, bà ngoại bắt đầu bưng nồi chén lương thực ra chia làm ba phần, mỗi nhà một phần.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ông ngoại liếc nhìn hai vợ chồng thằng hai, mở miệng hỏi thêm lần nữa:

“Hai đứa có muốn đổi ý không? Cha đã tới gặp hiệu trưởng nhờ hiệu trưởng xếp lớp cho Phản Phản rồi, thằng bé cần được đưa tới trường học.”

“Nuôi một đứa bé không có sức lao động còn tốn thêm tiền, nếu hai đứa đổi ý thì cứ nói, cha sẽ chia hết tiền tiết kiệm cho hai đứa, sau này cha với mẹ con sẽ nuôi Phản Phản.”

Thấy cha mẹ tức tới mức mặt tái nhợt, cậu mợ hai vội vàng tỏ thái độ:

“Chúng con đã nói ngày sau sẽ coi Phản Phản như con trai của chúng con rồi, tuyệt đối sẽ không đổi ý. Cha cứ đưa thằng bé tới trường đi, tiền cứ trừ vào điểm lao động được kết toán vào cuối năm của chúng con.”

Mợ hai cũng tỏ thái độ, còn đỡ mẹ chồng ngồi xuống ghế: “Mẹ, mẹ đừng tức giận, lớn tuổi rồi, nổi giận không tốt cho sức khỏe.”

Thấy cha mẹ như vậy, mấy đứa nhỏ nhà mợ hai cũng học theo. Ba đứa vây quanh bà nội người thì đấm lưng người vì vuốt ngực cho bà của bọn chúng.

“Bà nội, bà đừng giận. Phản Phản không khỏe, buổi sáng không dậy nổi cũng không sao, chúng cháu nhặt nhiều một chút là được mà.”

“Đúng thế bà nội, bà đừng tức giận.”

Bà nhìn cháu trai cháu gái theo mẹ chúng cùng an ủi bà, bà thở một hơi thật dài.

Mà bên cạnh, nhà thằng cả với nhà thằng ba đang bận rộn bưng đồ, sau đó vội vàng đi kiếm điểm lao động.

Vợ thằng ba đặt đứa bé vào trong xe nôi, dặn cô con gái 4 tuổi xem chừng em, dù đứa bé khóc cũng chẳng ngó ngàng tới. càng không có thời gian bế đứa bé lên dỗ dành.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Thập Niên 70: Nuôi Dưỡng Nhãi Con Thủ Phủ

Số ký tự: 0