[Thập Niên 70] Phế Thái Tử Ở Niên Đại Văn Ăn Dưa Xem Kịch Vui

Rơi Vàng Xuống...

2025-01-10 22:30:02

Lúc này Tô Dụ gần như đã hết sốt, Lưu Lan Hương nghĩ cũng đúng, bèn gật đầu đồng ý.

Trước khi Tô Dĩnh thảo luận vấn đề tiền bạc với mẹ cô ấy đã cân nhắc đuổi khéo thằng hai Tô Mậu và thằng ba Tô Thành đi, nhưng cô ấy không nghĩ đến việc đề phòng Tô Dụ, chủ yếu là vì Tô Dụ còn quá nhỏ, có nghe cũng không hiểu, hơn nữa lúc ấy thấy nó cũng ngủ rồi.

Nhưng cô ấy đâu có biết, Tô Dụ chỉ đang nhắm mắt dưỡng thần, anh nghe hết toàn bộ cuộc trò chuyện giữa cô ấy và Lưu Lan Hương.

Đôi tai nhỏ của Tô Dụ vô thức giật giật.

Ngày mai có vẻ như sẽ được ra ngoài đi chơi, đã hai mươi mấy năm trời anh không được chuyên tâm đi chơi rồi.

Nhưng công xã có nghĩa là gì? Chẳng lẽ là một cửa hiệu ở thời đại này?

Trong thôn không có hoạt động vui chơi giải trí vào ban đêm, để tránh muộn thêm chút nữa lại đói quá ngủ không được, cũng vì tiết kiệm dầu để thắp đèn, cả nhà đều sớm lên giường đi ngủ.

Nhưng giữa đêm, Tô Dụ đột nhiên tỉnh dậy.

Anh cau mày, dùng sức ôm bụng, cảm nhận đường ruột không ngừng co giật và run rẩy, anh biết có chuyện không hay rồi.

Anh bị tào tháo rượt!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đêm cuối tháng 10 nhiệt độ đã xuống tới mức âm, Lưu Lan Hương đặt một cái bô ở trong nhà để bọn trẻ tiện đi vệ sinh ban đêm.

Tô Dụ biết điểm này, nhưng anh nghĩ nếu đi ở trong phòng, ngồi một lúc chắc bản thân khỏi thở luôn mất.

Mặc dù bên ngoài cực kỳ lạnh lẽo, nhưng Tô Dụ vẫn nghiến răng nghiến lợi, ôm bụng ngồi dậy, cấp tốc xuống giường, xỏ giày, mặc quần áo, rồi lao ra cửa với tốc độ ánh sáng, trước khi mở cửa lại cong người quay lại lấy giấy vệ sinh, sau đó xông thẳng ra sân, một đi không trở lại.

Nhà xí được xây ngoài sân, nhưng không có đèn, ban đêm trẻ con đi vệ sinh rất dễ rơi xuống hố phân, nên Tô Dụ theo trí nhớ của cơ thể dứt khoát ngồi xổm xuống ngay cạnh vườn rau nhỏ nơi góc nhà.

Chà, theo trí nhớ của anh, chị cả Tô Dĩnh từng nói đi ngoài ở đây sẽ khiến rau củ phát triển tốt hơn.

Một lúc sau, Tô Dụ cảm thấy thoải mái chưa từng thấy.

Lúc dùng giấy vệ sinh, anh còn rảnh rỗi đánh giá một chút, thứ này so với que vệ sinh ở triều đại của anh thì quả thực lau sạch hơn nhiều.

Sau một lúc đi ngoài ở vườn rau, Tô Dụ không còn cảm thấy cơ thể yếu ớt, ngược lại thấy trạng thái tinh thần của bản thân đã tốt hơn rất nhiều.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Phế Thái Tử Ở Niên Đại Văn Ăn Dưa Xem Kịch Vui

Số ký tự: 0