[Thập Niên 70] Quân Hôn Khiêu Chiến, Tôi Mặc Kệ Mọi Thứ Thành Đoàn Sủng
Bị Trêu Chọc 2
2024-08-18 02:14:18
Chuyện Tống Lạc Anh đính hôn có bốn thứ quý giá kia ngay lập tức được lan truyền khắp thôn.
“Trời ơi! Cái đó hết bao nhiêu tiền chứ?”
“Nhà Thiết Trụ sắp lên hương rồi!”
“Sinh một đứa con gái bằng mấy đứa con trai, đáng thật!”
“Hừ! Con gái nhỏ nhiều sính lễ, hận không thể để cho cả thế giới biết, sao cô ta không nói chuyện con gái lớn bị từ hôn luôn đi!” Người nói là Chu Lệ Hoa, cùng thôn với nhà mẹ đẻ Vương Xuân Hương, từ nhỏ đã thích so sánh.
Dứt lời, đám người buôn chuyện đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
“Không phải chứ, tôi chưa nghe bao giờ! Cô có nhầm không?”
“Con gái tôi được gả tới thôn của nhà họ Lý, chính con bé nói đấy, sao có thể nhầm được!”
“Nhà họ Lý còn chưa tới nhà, sao lại từ hôn!”
“Bà mối Vương nói nhà họ Lý từ hôn.”
“Nghe bà nói vậy, là nhà họ Tống chủ động từ hôn đấy, chẳng trách bọn họ không biết từ hôn ảnh hưởng đến danh tiếng của Tiểu Tư đúng không?
Tiểu Tư tuy không được cưng chiều như Lạc Lạc, nhưng vợ chồng Tống Thiết Trụ rất tốt, còn cho học cấp hai nữa, thôn chúng ta có hơn 1000 người, có mấy người học cấp hai chứ!
Có thể cho con gái học hết cấp hai, sao có thể không nghĩ đến danh tiếng của con bé, chuyện này nhất định uẩn khúc.”
Giọng nói đầy ác ý của Chu Lệ hoa lại vang lên: “Người ta trèo cao rồi, khinh thường lũ nhà quê chúng ta! Đúng là một người được hưởng lộc thì cả nhà cũng được hưởng mà.”
Bà ngoại Vương đi ngang qua, nghe thấy vậy, tức giận ném chiếc giỏ đeo trên lưng xuống, lao tới đánh nhau với Chu Lệ Hoa: “Con ngu dốt đần độn kia, không biết gì thì đừng có nói bậy. Có cái mồm mà cả ngày cứ nói linh tinh! Bà đây đánh chết cô cái đứa vô liêm sỉ này!”
Bà ngoại Vương tuy đã hơn 60 tuổi rồi nhưng cơ thể vẫn rất khỏe mạnh, động tác rất nhanh nhẹn.
Lúc bà ấy còn trẻ, cũng là một nhân vật nổi tiếng.
Khi lũ cướp đến chiếm thôn bọn họ, bà đã lập ra một nhóm thanh niên đưa những người già xuống núi, sau đó cùng bọn trẻ quay về thôn chém giết.
Bà ngoại Vương sinh ra đã có sức mạnh phi thường, khả năng ngắm bắn chính xác, chỉ cần giơ súng ngắn lên là bách phát bách trúng, hạ gục toàn bộ lũ cướp.
Sau này, còn tham gia du kích với một số đồng đội, đồng hành cùng họ trong mọi cuộc chiến.
Ngay cả khi bây giờ đã lớn tuổi rồi, nhưng những thứ đó đã khắc sâu trong xương tuỷ của bà, vì vậy việc xuống tay với Chu Lệ Hoa rất dễ dàng.
“A a a… con mụ điên này, thả tôi ra!”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Trời ơi! Cái đó hết bao nhiêu tiền chứ?”
“Nhà Thiết Trụ sắp lên hương rồi!”
“Sinh một đứa con gái bằng mấy đứa con trai, đáng thật!”
“Hừ! Con gái nhỏ nhiều sính lễ, hận không thể để cho cả thế giới biết, sao cô ta không nói chuyện con gái lớn bị từ hôn luôn đi!” Người nói là Chu Lệ Hoa, cùng thôn với nhà mẹ đẻ Vương Xuân Hương, từ nhỏ đã thích so sánh.
Dứt lời, đám người buôn chuyện đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
“Không phải chứ, tôi chưa nghe bao giờ! Cô có nhầm không?”
“Con gái tôi được gả tới thôn của nhà họ Lý, chính con bé nói đấy, sao có thể nhầm được!”
“Nhà họ Lý còn chưa tới nhà, sao lại từ hôn!”
“Bà mối Vương nói nhà họ Lý từ hôn.”
“Nghe bà nói vậy, là nhà họ Tống chủ động từ hôn đấy, chẳng trách bọn họ không biết từ hôn ảnh hưởng đến danh tiếng của Tiểu Tư đúng không?
Tiểu Tư tuy không được cưng chiều như Lạc Lạc, nhưng vợ chồng Tống Thiết Trụ rất tốt, còn cho học cấp hai nữa, thôn chúng ta có hơn 1000 người, có mấy người học cấp hai chứ!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có thể cho con gái học hết cấp hai, sao có thể không nghĩ đến danh tiếng của con bé, chuyện này nhất định uẩn khúc.”
Giọng nói đầy ác ý của Chu Lệ hoa lại vang lên: “Người ta trèo cao rồi, khinh thường lũ nhà quê chúng ta! Đúng là một người được hưởng lộc thì cả nhà cũng được hưởng mà.”
Bà ngoại Vương đi ngang qua, nghe thấy vậy, tức giận ném chiếc giỏ đeo trên lưng xuống, lao tới đánh nhau với Chu Lệ Hoa: “Con ngu dốt đần độn kia, không biết gì thì đừng có nói bậy. Có cái mồm mà cả ngày cứ nói linh tinh! Bà đây đánh chết cô cái đứa vô liêm sỉ này!”
Bà ngoại Vương tuy đã hơn 60 tuổi rồi nhưng cơ thể vẫn rất khỏe mạnh, động tác rất nhanh nhẹn.
Lúc bà ấy còn trẻ, cũng là một nhân vật nổi tiếng.
Khi lũ cướp đến chiếm thôn bọn họ, bà đã lập ra một nhóm thanh niên đưa những người già xuống núi, sau đó cùng bọn trẻ quay về thôn chém giết.
Bà ngoại Vương sinh ra đã có sức mạnh phi thường, khả năng ngắm bắn chính xác, chỉ cần giơ súng ngắn lên là bách phát bách trúng, hạ gục toàn bộ lũ cướp.
Sau này, còn tham gia du kích với một số đồng đội, đồng hành cùng họ trong mọi cuộc chiến.
Ngay cả khi bây giờ đã lớn tuổi rồi, nhưng những thứ đó đã khắc sâu trong xương tuỷ của bà, vì vậy việc xuống tay với Chu Lệ Hoa rất dễ dàng.
“A a a… con mụ điên này, thả tôi ra!”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro