[Thập Niên 70] Quân Hôn Khiêu Chiến, Tôi Mặc Kệ Mọi Thứ Thành Đoàn Sủng

Muốn Đổi Đối Tư...

2024-08-18 02:14:18

Vương Xuân Hương cười lạnh: “Không đi làm thì ăn cái gì? Uống gió Tây Bắc à?”

Chị dâu cả Tống sợ hãi, Vương Xuân Hương trừng mắt, chị ấy không dám chậm trễ một giây: “Con đi, con đi ngay.”

Chị dâu hai Tống đi hái rau về, thấy khách đã đi, vui vẻ đi tới nói: “Má, em rể mua những gì vậy?”

Vương Xuân Hương tàn nhẫn dập nát mộng đẹp của chị ấy: “Mua nhiều đến mấy cũng không có phần của cô!”

Chị dâu hai Tống rất lạc quan, nếu không đưa cho cô con dâu này chắc chắn sẽ đưa cho cháu, con chị ấy ăn thì chị ấy cũng sẽ được ăn, giống nhau cả thôi.

“Má, em rể mua tới là kính trọng má, má đưa con, con cũng không lấy.”

Cái miệng nhỏ, cũng biết nói chuyện đấy.

Vương Xuân Hương gật đầu: “Vốn dĩ muốn chia cho mấy con một ít, nếu không cần thì thôi vậy.”

Nụ cười trên mặt chị dâu hai Tống cứng đờ.

Chị ấy hối hận rồi, giờ hối hận còn kịp không?

Vẻ mặt lấy lòng của chị dâu hai Tống, Vương Xuân Hương cười nói: “Nhanh đi làm đi, đi làm về chia cho mấy đứa ăn thử.”

“Được ạ!”

Sau khi đuổi được hai cô con dâu đi, Vương Xuân Hương 2 kg thịt Hoắc Tư Tiêu mang đến thành 3 phần.

Nhà bọn họ 1kg, nhà lớn 1kg.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thời đại này, thịt lợn không chỉ đắt mà còn phải có vé, người dân rất khó mới có vé, vậy nên một năm chỉ ăn được vài lần.

Bà nội Tống nghe nói bạn trai Lạc Lạc đến, đặc biệt về phòng thay quần áo mới, còn búi tóc sau đầu, buộc chặt bằng một chiếc kẹp lưới đen.

Nhìn trông rất có khí chất.

Nhưng đợi bà ấy đến, người đã đi rồi.

Bà ấy nhìn trái nhìn phải, không thấy người đâu: “Người đâu?”

Vương Xuân Hương trả lời: “Đi rồi, nói nhà máy còn có chuyện, A Tiêu mua 2kg thịt, chút nữa mẹ mang 1kg về nhé.”

Hai phụ huynh với bác cả Tống, ông nội Tống từng là một nhà cách mạng, mỗi tháng đều được nhà nước trợ cấp 20 nhân dân tệ, hai người con trai mỗi năm được cấp 150kg lương thực.

Cuộc sống cả anh hai là thoải mái nhất thôn.

Bà nội Tống nhìn xuống bộ quần áo mình đang mặc, sớm biết vậy đã không lãng phí thời gian: “Đồng chí nam đó như thế nào?”

Vương Xuân Hương buột miệng: “Cao, hào phóng, đẹp trai.”

Bà nội Tống vỗ ngực dậm chân: “Phải đến sớm hơn.”

Bà nội Tống đi vào phòng chính với vẻ mặt tiếc nuối: “Lão gia, người ta lần đầu đến đây, sao không bảo người ta ở lại ăn cơm.”

“Một người là chủ nhiệm của nhà máy dệt, một người ngày mai cần đính hôn, bận lắm.” Ông nội Tống cầm điếu thuốc trên tay khoe với vợ: “Cái này là bạn trai Lạc Lạc mua đấy, cháu rể hào phóng, là người làm việc lớn, Lạc Lạc rất có mắt nhìn.”

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Quân Hôn Khiêu Chiến, Tôi Mặc Kệ Mọi Thứ Thành Đoàn Sủng

Số ký tự: 0